Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2056: Tạm Biệt

- Ta và ngươi là cùng một kiểu người, cũng đều có chung mục tiêu. Nếu có kiếp sau, hy vọng có thể làm bạn với ngươi. Thần sắc của Vương Minh Uyên rất nặng nề, hơi thở trên người hắn ngày càng kiềm nén, khí thế ngày một cứng đờ, toàn thân đều trở nên ngày càng long lanh trong suốt đến mức như sắp biến mất vậy.
- Vậy thì kiếp sau gặp lại nhé. Năm ngón tay của Đế đại nhân thu lại thành nắm đấm, đấm một phát về phía Vương Minh Uyên.
Một cú đấm, trời đất theo sau.
Toàn bộ năng lượng trong không gian dường như đều bị cú đấm này hút sạch. Nắm đấm ấy không ngừng được phóng to rồi lại phóng ta trong mắt của tất cả mọi người, cả thế giới như không thể chứa nổi uy lực của cú đấm ấy, như sắp bị cú đấm ấy phá tan vậy.
Vương Minh Uyên bị đấm một phát vào mắt, rồi cũng bước lên một bước tung ra cú đấm.
Cú đấm này của hắn ban đầu không có bất cứ uy lực nào, nhưng khi nắm đấm ấy gặp phải cú đấm hủy diệt thế giới kia, thì sức mạnh càng ngày càng mạnh hơn, càng ngày càng bá đạo hơn.
Đi ngược với ánh sáng mà lại càng ngày càng sáng chói, chói hơn cả ánh sáng.
Đối mặt với thế giới nhưng lại nuốt chửng cả thế giới, lớn mạnh hơn cả trời đất.
Cú đấm ấy phá tan tất cả sự trói buộc, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh của vạn vật, phá vỡ từng quy tắc một mà đón lấy cú đấm của Đế đại nhân.
Khi hai cú đấm chạm vào nhau, sức mạnh cú đấm của hắn đã hoàn toàn không thua kém Đế đại nhân, hai luồng sức mạnh đủ để hủy diệt thế giới va chạm vào nhau.
Đùng!
Thứ Nguyên Không Vực bị năng lượng khủng khiếp ấy va vào liền lập tức vỡ vụn, năng lượng kinh khủng bộc phát, quét qua toàn bộ Dị Thứ Nguyên.
Từng ngọn núi chính lần lượt vỡ nát, từng con sông lớn lần lượt bốc hơi trong nháy mắt, từng cấm khu lần lượt bị càn quét đến mức mọi thứ tung toé.
Mặt đất nứt mẻ, thần miếu đổ sập. Toàn bộ Dị Thứ Nguyên như bị thiên tại bao phủ, khắp nơi đều là một mớ hỗn độn.
Các loài tộc của Dị Thứ Nguyên đều run sợ trong đống hoang tàn, chỉ có số ít những nơi được những kẻ Tận Thế cấp dùng sức mạnh để che chở mới tránh được tai họa giáng đến mà giữ gìn trọn vẹn cho chốn chủng tộc. Rất nhiều những người dự thi trong Thứ Nguyên Không Vực đều bị nguồn sức mạnh kinh khủng này thổi bay, rồi cũng không biết đã lăn đi bao xa trong không gian quay cuồng ấy, thậm chí là cơ thể còn bị trọng thương. Chu Văn và Thánh Thần nhìn về phía vị trí của Thiên Mệnh đài, Thứ Nguyên Không Vực đã bị phá hủy, không còn khả năng bóp méo không gian. Họ thoạt nhìn liền thấy được Thiên Mệnh đài ở phía xa, và hai bóng người đứng trên Thiên Mệnh đài đài.
Vương Minh Uyên và Đế đại nhân đứng đối diện nhau trên Thiên Mệnh đài, xem ra hai người đều thong thả ung dung, dường như không hề bị thương.
- Ngài đã cố hết sức rồi sao?
Vương Minh Uyên nhìn Đế đại nhân và hỏi.
- Ta đã nghiêm túc rồi.
Đế đại nhân nói.
Vương Minh Uyên khẽ gật đầu, bình tĩnh nói:
- Tạm biệt.
Nói rồi Vương Minh Uyên liền xoay người bước đi, bay về phía của Chu Văn.
- Vương Minh Uyên, ngươi muốn làm gì?
Thánh Thần sắc bén hỏi, nhìn chằm chằm Vương Minh Uyên đang tới gần.
- Ngươi có biết tại sao nhiều năm như vậy không có ai để ý đến ngươi, Tỉnh Đạo Tiên thà chạy đua với tử thần còn hơn hợp tác với ngươi không?
Vương Minh Uyên nhìn về phía Thánh Thần, lạnh nhạt nói.
- Vì sao?
Thánh Thần cau mày, hắn vẫn luôn không rõ, cũng rất muốn biết tại sao Vương Minh Uyên và Tỉnh Đạo Tiên không muốn hợp tác với hắn.
Rõ ràng, hợp tác sẽ có lợi cho tất cả mọi người, cũng sẽ ít đi đường vòng. Hiểu rõ những điều đó nhưng Tỉnh Đạo Tiên và Vương Minh Uyên đều từ chối hắn.
Vương Minh Uyên từ chối hắn, cũng có thể nói Vương Minh Uyên là không muốn chia sẻ bí mật của một phần tài liệu kia với hắn, nhưng Tỉnh Đạo Tiên không có lấy được những thông tin bí mật đó, chẳng qua là chỉ có được Mê Tiên Kinh mà thôi, hoàn toàn không có cách tu luyện.
Hắn có cách để khôi phục cơ thể bị thương của Tỉnh Đạo Tiên, nhưng dù vậy, Tỉnh Đạo Tiên vẫn không muốn hợp tác với hắn, điều này khiến Thánh Thần rất khó hiểu.
- Ngươi nhận được nhiều nhất và là người đầu tiên có được những sức mạnh không thuộc về mình, nhưng ngươi chưa thể biến những sức mạnh đó thành của riêng mình. Không cần biết là quá khứ hay hiện tại, ngươi đều là kẻ yếu, điều này không bao giờ thay đổi, kẻ mạnh như Tỉnh Đạo Tiên làm sao có thể hợp tác với một kẻ yếu đẳng cấp thấp như ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận