Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1872: Lão Cha Gọi Về

Tỉnh Đạo Tiên nghiêm mặt nói:
- Tìm ra chân tướng Kỳ Tử Sơn có lẽ sẽ có thể lấy được đáp án.
Mặc dù Tỉnh Đạo Tiên không phải loại người văn vở, ăn nói cũng khó nghe, nhưng mỗi câu chuyện theo lời hắn kể đều vô cùng hấp dẫn, thậm chí hắn còn có thể đưa ra những suy luận rằng Kỳ Tử Sơn có thể có liên quan đến thú cưng đồng hành của trái đất.
Cho đến cuối cùng, Chu Văn cũng chỉ nói sẽ cân nhắc thêm, hắn vốn dĩ không cho Tỉnh Đạo Tiên một câu trả lời chính xác.
Tỉnh Đạo Tiên cũng có dự đoán từ trước rồi, dường như hắn đã nhận định được rằng Chu Văn nhất định sẽ hợp tác với hắn, sau khi để lại phương thức liên lạc cho Chu Văn ông ta đã tập tễnh đi khuất.
- Lão Chu, ngươi nói xem lão già Tỉnh Đạo Tiên đó có phải đang lừa dối chúng ta không? Chuyện này nghe sao chẳng có chút đáng tin nào cả, Kỳ Tử Sơn nơi ấy thật sự có liên quan đến thú cưng đồng hành không? Mới chỉ là vì đường ranh giới các thần thoại cổ xưa đã nhận định rằng Kỳ Tử Sơn và thú cưng đồng hành của trái đất có liên quan, có phần hơi gượng ép.
Sau khi Tỉnh Đạo Tiên rời đi, Lý Huyền khẽ nói.
- Loại người như Tỉnh Đạo Tiên nếu đã dám mạo hiểm đến Kỳ Tử Sơn, nhất định đã nắm chắc rồi, ông ta nhất định có gì vẫn chưa nói ra.
Chu Văn cũng biết lão già Tỉnh Đạo Tiên nhất định chẳng tốt bụng, bất kể Kỳ Tử Sơn và thú cưng đồng hành của trái đất có liên quan gì, Tỉnh Đạo Tiên cũng chỉ muốn lợi dụng bọn hắn mà thôi. Nhưng mà Chu Vân cũng có cân nhắc cho mình, vì vậy hắn vốn không từ chối thẳng thừng Tỉnh Đạo Tiên. Hắn nhất định phải đến Kỳ Tử Sơn, cho dù hắn không đi, Đế đại nhân cũng nhất định không bỏ quan cho hắn, có thể kéo Tỉnh Đạo Tiên đi cùng, ai làm bia đỡ đạn cho ai thì vẫn chưa chắc đâu.
- Tôi nghĩ thế này câu chuyện này không đáng tin, cho dù chuyện Tỉnh Đảo Tiên nói có chút đạo lý, Kỳ Tử Sơn là một đường rành giới thần thoại cổ xưa, vậy cũng chưa chắc đã có liên quan đến bạn sinh sủng của trái đất. Hơn nữa Kỳ Tử Sơn cũng chỉ là đường thần thoại phía đông, những thần thoại ở khu vực khác làm sao hiểu rõ được? Lý Huyền do dự nói.
- Thần thoại ở khu vực khác nói cách khác không tồn tại đường ranh giới, từ đầu nguồn, thần thoại của các khu vực khác từ đầu đã là thần quyền chí thượng, thần vốn là chúa tể, nói cách khác vốn dĩ không tồn tại đường ranh giới.
Chu Văn suy nghĩ nói.
Lý Huyền suy nghĩ lại cẩn thận, thật sự là có chuyện này, hệ thống mấy thần thoại lớn trong thế giới vốn dĩ là thần quyền chí thượng, căn bản không có chuyện nhân loại nào cả.
- Tóm lại, ta cảm thấy lão già đó không đáng tin, mấy chuyện liên quan đến Vương Minh Uyên mười phần thì tám chín phần không đáng tin.
Lý Huyền nói.
- Thật hay giả, sau đó tự nhiên sẽ có kết quả, nhưng ta cần phải đi đến Kỳ Tử Sơn một chuyến.
Chu Văn và Lý Huyền vừa nói chút chuyện về Kỳ Tử Sơn, Lý Huyền cũng hiểu được tại sao Chu Văn nhất định phải đến Kỳ Tử Sơn.
- Trái đất tất nhiên có những sinh vật biến thái như thế, chẳng phải là còn khủng khiếp hơn cả cuối thời kỳ DịThứ Nguyên sao?
Nghe được sức mạnh cầu nguyên không làm được gì của Đế đại nhân, dọa cho Lý Huyền nhảy dựng.
- Ít nhất theo cảm nhận riêng của ta, nàng ta nhất định không thể yếu hơn Thiên Ngoại Tiên.
Chu Văn giận dữ nói.
- Vậy người còn đến đó làm gì, như vậy không phải đi chịu chết sao?
Lý Huyền kêu lên.
- Cho dù ta không đi, nàng ta cũng chẳng bỏ qua cho ta, ta có thể cảm thấy sau khi đánh cược, giữa ta và nàng ta có một mối liên hệ vô hình, không thoát được.
Chu Văn cười khổ đáp.
- Thật rắc rối!
Lý Huyền bất lực.
Trở lại Cổ thành chẳng được bao lâu, điện thoại của Chu Văn bao nhiêu tin nhắn, xem xong người và nội dung tin nhắn đến, Chu Văn không khỏi ngẩn người.
- Tiểu Văn Văn, ta về lại Lạc Dương rồi, rảnh rỗi đến Lạc Dương, lâu rồi không trò chuyện với ngươi.
Người gửi tin nhắn là cha của Chu Văn - Chu Lăng Phong.
Chu Văn gửi lại một tin nhắn, hắn sẽ về An gia Lạc Dương.
Có lẽ hắn cũng lâu rồi chưa gặp Chu Lăng Phong, đúng lúc về Lạc Dương cũng có thể thăm Nha Nhi. Lạc Dương tháng ba, còn hơi lạnh, gió thổi vào mặt vẫn hơi ớn lạnh như dao cắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận