Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1812: Kiếm Pháp Không Thể Dùng Ngôn Ngữ Miêu Tả

Vậy mà Chu Văn không hề động đậy tí nào, mãi đến khi thiếu nữ thu kiếm lui về phía sau, cũng không hề nhúc nhích một đầu ngón chân. Bản thân Chu Văn không sợ, những người xem bên cạnh lại căng thẳng đến mức lòng bàn tay đầy mồ hôi, nếu một kiếm của thiếu nữ kia chếch lên một chút thì đầu Chu Văn đã không còn rồi.
Cũng may chuyện như vậy không xảy ra, Chu Văn vẫn bình yên vô sự.
- Ngươi không sợ ta chặt bỏ đầu ngươi sao?
Thấy Chu Văn vẫn không nhúc nhích, đáy mắt thiếu nữ cũng có một tia kinh ngạc, cảm thấy lá gan người này rất lớn.
- Tại sao phải sợ, không phải chúng ta đã nói rồi đó sao? Chỉ là chỉ bảo, chứ không phải quyết đấu, ngươi cũng sẽ không làm tổn thương ta, ta sợ cái gì.
Chu Văn bình tĩnh nói.
Tất nhiên trong lòng Chu Văn không phải nghĩ như vậy, hắn chắc chắn thiếu nữ không gây tổn thương đến hắn nên hắn mới không tránh, nói vậy chỉ là muốn dùng ngôn ngữ để bắt bí thiếu nữ, hi vọng nàng thua sẽ không trở mặt.
Tâm tư thiếu nữ có chút đơn thuần, nào ngờ được tâm địa Chu Văn lại gian xảo đến vậy, nghĩ thầm rằng Chu Văn này tuy không được tốt, nhưng cũng xem như là giữ chữ tín.
- Kiếm pháp ngươi cũng xem xong rồi, hiện tại xin mời chỉ ra chỗ sai sót.
Thiếu nữ ném thanh kiếm trả lại cho Chu Văn, cười như không cười nhìn hắn nói.
Nàng đã làm lại giống hệt kiếm pháp của Tần Trăn, là muốn chứng minh, rốt cuộc kiếm pháp này có phải Chu Văn dạy cho Tần Trăn hay không.
- Kiếm pháp đạt đến tầng này, đã không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả, vì để lời nói và hành động đều mẫu mực, vi sư sẽ biểu diễn cho ngươi xem một lần, nhìn ngươi sẽ tự biết ngươi sai ở đâu.
Lời nói của Chu Văn làm thiếu nữ tức chết, cứ hệt như nàng đã được định sẵn sẽ thua, phải bái Chu Văn làm thầy vậy.
Nhưng căn bản không cho thiếu nữ thời gian phản bác, kiếm trong tay Chu Văn đã đáp lại bằng cách chém về phía thiếu nữ.
Bá đạo, quyết liệt, nếu nói Tần Trăn bá đạo như nữ hoàng nhân gian, có quyền uy tối cao không thể kháng cự, sức mạnh vô địch quần lâm thiên hạ.
Thì một kiếm này của Chu Văn lại không phân rõ phải trái bá đạo.
Tiên nhân kết chỉ tính toán, mạng bảo vật này có duyên với ta, đám các ngươi lui hết ra đi.
Tiên nhân kết chỉ lại tính toán, mạng ngươi phải chết, hôm nay bổn tiên thay trời hành đạo chém ngươi.
Hoàng đế giết người, ít nhất còn tìm một tội danh gán ghép, còn tiên nhân căn bản không cần lý do, lão tử chính là thiên mệnh, lão tử nói ngươi đáng chết thì là ngươi đáng chết.
Bá đạo như vậy, người thường chỉ có thể ước mơ xa vời, chứ mãi mãi không thể nào làm được.
Bá đạo như vậy, không phải kiếm ý của Chu Văn, kiếm ý của hắn lại càng tuyệt hơn.
Trảm tiên, trảm tiên, cho dù ngươi là tiên hay là thiên, một kiếm trảm là xong, làm gì cho phép ngươi nhiều lời ͏ ͏ ͏ ͏.
Đây là bá trong bá, gọi tắt là "Ba ba", ngươi ngang ta càng ngang hơn ngươi, ba ngươi thì chính là ba ngươi, đánh ngươi không cần trao đổi.
Thiếu nữ đã hạ quyết tâm, cũng không nhúc nhích giống hệt như Chu Văn, thể hiện rõ phong độ của nàng, nàng am hiểu sức mạnh quỹ tích, nếu Chu Văn muốn gây bất lợi cho nàng, Chu Văn vừa ra tay, nàng có thể đoán được quỹ tích, đến lúc đó tránh cũng không muộn.
Nhưng một kiếm này của Chu Văn chém ra, thiếu nữ hoảng hốt phát hiện, nàng không đoán trước được quỹ tích của nó, nàng không thể nào xác định, cuối cùng một kiếm này có thể chém vào người nàng hay không.
Mặt thiếu nữ bỗng có chút bối rối, hoàn toàn không thể dự đoán được quỹ tích, làm cho thiếu nữ quen với thượng đế thị giác, bỗng rối loạn tinh thần.
Hình tượng Chu Văn vốn đang ôn hòa, trong mắt nàng bỗng trở nên khủng bố như quỷ, thanh kiếm bá tuyệt vô thất bỗng biến thành Tử Thần liêm đao, muốn thu gặt sinh mạng xinh đẹp động lòng người kia của nàng.
Trong lòng hoảng hốt, thiếu nữ không nhịn được lùi về phía sau một bước.
Tuy chỉ là một bước nhỏ, nhưng lòng tin của thiếu nữ đã dao động.
Càng trí mạng hơn chính là, sau một bước lùi lại nhỏ này, thiếu nữ mới phát hiện nhát kiếm Chu Văn chém xuống, tận cùng mũi kiếm không chạm được vào người nàng, nếu nàng đứng yên thì mũi kiếm cũng chỉ xẹt qua trước mặt nàng mà thôi.
Phát hiện này, càng đánh tan phòng tuyến tâm lý của thiếu nữ, bỗng chốc khiến sắc mặt nàng trở nên vừa xấu hổ vừa giận dữ, đó là một loại tức giận và xấu hổ vì bị trêu chọc.
Đúng như nàng dự đoán, một kiếm kia của Chu Văn chém xuống, xẹt qua trước mặt nàng như châm chọc, mũi kiếm cách mặt nàng càng xa, sắc mặt thiếu nữ lại càng khó nhìn.
Bên cạnh rất nhiều thành viên mới của Thành Vệ Đội đứng quan sát, lúc này đều thở dài.
Thiếu nữ chém nhiều kiếm ngay sát Chu Văn như vậy, Chu Văn đều đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, rất nhiều lần mũi kiếm gần như đảo qua sát hai má Chu Văn.
Bây giờ Chu Văn chỉ chém một nhát kiếm, lại còn cách xa thiếu nữ như thế, vậy mà nàng đã lùi về sau, rõ ràng cho thấy không đủ tự tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận