Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1974: Ta Mỏi

- An Sinh ơi là An Sinh, đây nhất định phải là con gái ngươi, làm huynh đệ coi như là giúp ngươi đưa con đi chơi. Chu Văn mượn địa bàn của Tạp Bội gia để chiêu đãi A Dũng, lúc đi A Dũng còn túi lớn túi nhỏ mang đi rất nhiều lễ vật.
Cái gì váy may thủ công bằng tay, cái gì châu báu đồ trang sức, dù sao cái gì đẹp nàng liền lấy, không hề khách khí.
Dây chuyền trên cổ Tạp Bội San cũng bởi vì một câu khen đẹp của A Dũng liền tháo xuống cho nàng.
Thật ra thì Tạp Bội San cũng không rõ ràng thân phận của A Dũng, Chu Văn đã sử dụng thủ đoạn che giấu khí tức trên người A Dũng, người bình thường không thể nhìn ra thân phận của A Dũng.
Tạp Bội San phối hợp như vậy, tất nhiên nguyên nhân là do Chu Văn.
- Cuối cùng cũng đi rồi.
Người Tạp Bội gia nhìn Chu Văn và A Dũng rời đi, đều nhẹ nhõm thở ra thật dài.
Từ sau khi thân phận Nhân hoàng của Chu Văn bị lộ ra ánh sáng, người Tạp Bội gia vãn sống trong lo lắng hãi hùng, rất sợ Chu Văn tới gây sự với bọn họ.
Lần trước Chu Văn tới Thứ Nguyên lĩnh vực thiên đường cũng đã cũng làm cho Tạp Bội gia lo sợ một hồi, cho rằng đó là tín hiệu Chu Văn sẽ ra tay với Tạp Bội gia.
Chu Văn chính là sự tồn tại có thể chiến đấu với sinh vật Tận Thế cấp, không hề không nghi ngờ chính là người mạnh nhất nhân loại, Tạp Bội gia biết nếu Chu Văn thật sự muốn diệt Tạp Bội gia thì cơ bản là bọn họ sẽ không có bất kỳ cơ hội sống sót nào.
Tuy rằng Tạp Bội gia cũng đã làm chuẩn bị, để cho rất nhiều con cháu thay tên đổi họ đưa đi nơi khác, nhưng đó cũng chỉ có thể là giữ lại một mồi lửa cuối cùng của Tạp Bội gia mà thôi.
Ngày hôm nay thừa dịp lúc A Dũng quẩy banh nóc, Chu Văn dùng di động liên lạc với An Sinh.
- A Sinh, ngươi muốn cảm ơn ta như thế nào?
Chu Văn vừa cười vừa nói.
- Văn thiếu gia, ngươi đang nói cái gì? Tại sao ta phải cảm ơn ngươi?
An Sinh bị Chu Văn nói ngây ra một chút, không biết rốt cuộc Chu Văn có ý gì.
- Ta giúp ngươi trông nom con gái, ngươi không nên cám ơn ta một chút sao?
Chu Văn nói.
- Văn thiếu gia, trước đây ngươi cũng không thích nói đùa.
An Sinh bất đắc dĩ nói, cho rằng Chu Văn đang nói đùa, hơn nữa còn là nói đùa rất không có trình độ.
- Ta không nói đùa, ở đây thật sự có con gái ngươi, nàng đang ở cạnh ta.
Chu Văn không hề đùa giỡn An Sinh, nghiêm mặt nói.
- Có ý gì?
An Sinh cũng cảm thấy sự việc có gì đó không đúng, Chu Văn không giống như nói đùa với hắn. Chu Văn kể lại lai lịch của A Dũng, bên kia sau khi An Sinh nghe xong liền trầm mặc rất lâu.
- Văn thiếu gia, hiện giờ ngươi đang ở đâu, ta có thể gặp nàng không?
Giọng An Sinh lại truyền đến, có chút nghiêm trọng.
Lần này đến lượt Chu Văn giật mình:
- A Sinh, nàng thật sự là con gái ngươi?
- Ta không biết, ta cũng không có trí nhớ trước kia, trí nhớ trước khi đốc quân mang ta về An gia cũng bị mất. Mấy năm nay ta vẫn hy vọng có thể tìm về trí nhớ của mình, thế nhưng lại không có một chút đầu mối nào, vì thế ta muốn gặp mặt A Dũng.
An Sinh nói.
- Ngươi hẹn một địa điểm, ta lập tức mang nàng tới.
Chu Văn có thể hiểu được tâm tình của An Sinh, ngay cả mình là ai cũng không biết, mấy năm nay sợ là An Sinh sống cũng không dễ chịu.
- Chờ một chút... Chờ một chút...
A Dũng kéo Chu Văn lại, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt đỏ bừng.
- Lại làm sao nữa?
Chu Văn nhìn về phía A Dũng, từ lúc hắn nói muốn dẫn A Dũng đi gặp An Sinh, A Dũng lại đột nhiên trở nên nhiễu sự.
Một lúc lại muốn uống nước, lúc sau lại muốn đi nhà vệ sinh, có lúc lại kêu mỏi chân, muốn nghỉ ngơi một chút. Chu Văn nghĩ thầm:
- Ngươi là một sinh vật Tận Thế cấp, thân thể đã tinh khiết không chứa một chút tạp chất, là năng lượng thể tinh khiết, ngươi còn cần đi nhà vệ sinh? Còn mỏi chân? Địa Cầu mỏi thì ngươi cũng không mỏi.
- Ta còn muốn uống nước...
Ánh mắt A Dũng trốn tránh, dường như có hơi không dám nhìn vào mắt Chu Văn.
- Không cần lo lắng, người kia chỉ là dáng dấp giống cha ngươi, lại không phải thật sự là cha ngươi, có gì đâu mà lo lắng. Đi thôi, gặp một lần xong chúng ta lại trở lại chơi tiếp.
Chu Văn dắt tay A Dũng, sau đó trực tiếp truyền tống đến một lương đình ở ngoại ô Lạc Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận