Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1874: Tam Quan Tan Vỡ

Vợ của Chu Lăng Phong và Âu Dương Lam là khuê mật, mà Âu Dương Lam và người kia của An gia đều đã đính hôn rồi. Kết quả chính vì mời hai vợ chồng Chu Lăng Phong đến nhà bọn họ làm khách, chơi một thời gian, đồng thời tham gia hôn lễ của bọn họ, kết quả đã xảy ra chuyện.
Tra nam tán tỉnh khuê mật của vợ, trước khi hôn lễ bắt đầu bỏ trốn với tân nương. Tra nữ có con của nam nhân khác, lại trở về kết hôn với vị hôn phu.
Chu Văn cảm giác thần kinh của hắn bị đả kích hết lần này đến lần khác, kinh ngạc sững sờ tại chỗ, ngây ngẩn nhìn Chu Lăng Phong. Hắn há to miệng, hồi lâu cũng không ngậm lại được.
- Cho nên, ta và An Thiên Tá thật sự là huynh đệ ruột cùng cha khác mẹ sao?
Giọng nói của Chu Văn hơi không đúng.
Mẹ của hắn đã mất từ sớm, khó đảm bảo không phải bị đôi cẩu nam nữ này chọc cho tức chết.
- Khụ, Tiểu Văn Văn à, đứa nhỏ ngươi cái gì cũng tốt, chính là EQ quá thấp.
Chu Lăng Phong khẽ ho, lại nói ra một câu hoàn toàn nghiền nát tam quan của Chu Văn.
- Tại sao các ngươi không thể là huynh đệ ruột cùng cha cùng mẹ chứ?
- Phụt!
Lần này Chu Văn thật sự hoàn toàn không nhịn nổi, phun cả ngụm trà lên mặt Chu Lăng Phong.
Chu Lăng Phong không hề để bụng, cầm khăn lên lau mặt, rồi nói tiếp:
- Tình hình lúc đó hơi phức tạp, nếu cái thai thứ hai Lam Lam sinh vẫn là một bé trai, thì sẽ phải gánh vác một số nợ cũ của thế hệ trước của An gia, tình hình vô cùng không tốt. Ta có thể để con trai nhà mình chịu loại thiệt này sao? Vừa hay lúc đó mẹ ngươi cũng sinh ra một bé gái, thế là...
- Ý của ngươi là, An Tĩnh mới là con của mẹ ta, ta mẹ nó mới là An Tĩnh sao?
Thế giới quan của Chu Văn đã vỡ thành mảnh vụn, nói năng hơi lộn xộn.
- Mặc dù ngươi nói không chính xác lắm, có điều đại khái chính là như vậy.
Chu Lăng Phong gật đầu nói.
- An gia không nghi ngờ chút nào sao?
Chu Văn thật sự không dám tin với bản lĩnh của An gia, lại không hề biết gì về chuyện này.
- Thế giới của người trưởng thành, có rất nhiều chuyện rất khó nói. Lúc đó An gia loạn trong giặc ngoài, cần có người có thể kế thừa gia nghiệp, lão huynh kia cũng cần người thừa kế, nhưng hắn lại không có khả năng kia.
Chu Lăng Phong nhấp trà nói.
Chu Văn không nói hồi lâu, lúc sau mới nói:
- Lam ai di... nàng biết không?
Chu Lăng Phong lắc đầu.
- Nàng không biết ta âm thầm đổi ngươi đi, vẫn luôn tưởng An Tĩnh là do nàng sinh ra. Chuyện này về sau ngươi đều phải để ở trong bụng, không được kể với bất cứ ai, càng không thể để Tiểu Tĩnh biết.
Bây giờ Chu Văn đã rối loạn rồi, nhất thời thậm chí còn hơi hoảng hốt, cảm giác có phải hắn đang nằm mơ không.
- Tại sao đột nhiên nói cho ta biết những điều này?
Vẻ mặt Chu Văn phức tạp, hỏi.
- Bây giờ chuyện ngươi làm quá nguy hiểm, sau này có thể sống trở về hay không cũng rất khó nói. Ta cũng không thể để ngươi đến lúc chết rồi còn không biết mẹ ruột của mình là ai đúng không?
Chu Lăng Phong thở dài nói.
- Phối sủng tóc bạc lại là chuyện gì?
Chu Văn lại hỏi.
- Chuyện năm đó gia gia ngươi đào được chiếc điện thoại di động kia trong giếng cổ, ta đã kể cho ngươi rồi. Chỉ là lúc đó thứ được đào ra cùng với điện thoại di động kia còn có một thứ khác, chính là một cộng sinh noãn màu bạc.
Chu Lăng Phong lại chìm vào trong ký ức.
Qua lời kể của Chu Lăng Phong, Chu Văn mới biết phiên bản hoàn chỉnh của cả câu chuyện.
Ban đầu gia gia của Chu Văn đào được cái hộp đựng điện thoại di động và cộng sinh noãn màu bạc, hôm đó đã mang về nhà.
Khi đó điện thoại di động đã khá thông dụng, điện thoại di động kia lại không mở được máy. Còn thứ như cộng sinh noãn khi đó còn chưa ai biết là cái gì, chỉ cho rằng là một quả trứng kỳ lạ, cũng không để ý gì, tiện tay để ở trên bàn ở trong nhà.
Khi đó Chu Lăng Phong còn nhỏ, coi cộng sinh noãn trong hộp như quả bóng mà lấy ra chơi.
Cũng không biết lúc đó Chu Lăng Phong đã làm cái gì, lại ấp nở cộng sinh noãn kia, phối sủng tóc bạc kia đã trở thành phối sủng của Chu Lăng Phong.
Lúc đó Chu Lăng Phong mới mấy tuổi, căn bản chưa từng tu luyện, đâu thể chịu nổi năng lượng phối sủng ấp nở cung cấp chứ, chưa chết đã là kỳ tích rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận