Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1896: Tiến Vào Kỳ Tử Sơn

Lưu Vân đánh giá cái ao, phát hiện một số vấn đề, chỉ bên rìa ngọc trì nói:
- Ở đó sao lại có nhiều vật chứa nhỏ như vậy? Vật chứa nhỏ như vậy không phải là dùng để tắm rửa chứ?
- Ài, thằng cháu ngốc, bình thường bảo ngươi đọc nhiều sách vào, ngươi lại cứ muốn xem những thứ linh tinh kia, ngay cả Tửu Trì Nhục Lâm mà ngươi cũng chưa từng nghe nói sao?
Tỉnh Đạo Tiên thở dài nói.
- Nơi này chính là Tửu Trì trong truyền thuyết sao?
Lưu Vân hơi không dám tin nói.
- Sao ta không ngửi thấy mùi rượu, ngược lại cả đường này mơ hồ có chút mùi máu tanh.
- He he, ngươi nghĩ Tửu Trì Nhục Lâm thật sự chính là chứa rượu và thịt bình thường kia sao?
Tỉnh Đạo Tiên cười nói.
- Không phải rượu và thịt bình thường thì còn có thể là cái gì?
Lưu Vân không hiểu hỏi.
- Tự mình nghĩ xem.
Tỉnh Đạo Tiên nói rồi bò ra khỏi Tửu Trì, ánh mắt đánh giá xung quanh, dường như đang tìm kiếm cái gì.
Rất nhanh, Tỉnh Đạo Tiên đã bước tới một bức tường đá, giơ tay đẩy. Tường đá kia đã từ từ mở ra, hiện ra một lối đi nửa nhân tạo, nửa tự nhiên.
Tỉnh Đạo Tiên dẫn đầu ba người bước vào lối đi, đi rồi Lưu Vân đột nhiên oa lên.
Vẻ mặt Chu Văn cũng hơi khó coi, ở hai bên lối đi này treo đầy xác khô, từng cái đều giống như miếng thịt mốc meo, chi chít như rừng rậm.
- Đây lẽ nào chính là Nhục Lâm trong truyền thuyết... vậy Tửu Trì kia...
Lưu Vân lẩm bẩm tự nói một nửa, rồi lại oa lên.
- Thương Canh diệt vong không phải không có lý.
Một lúc lâu sau, Lưu Vân mới lau vết bẩn ở khóe miệng nói.
Tỉnh Đạo Tiên cũng không để ý Lưu Vân, chỉ chậm rãi tiến về phía trước.
Sau khi xuyên qua lối đi, rõ ràng là một thạch thất khổng lồ, trung tâm thạch thất đặt một vật kim loại cao mấy mét, trông giống như lô lại giống như đỉnh, phía trên đầy cặn dầu màu đen.
- Đây chắc chính là hình cụ của cực hình bào cách nhỉ?
Chu Văn đánh giá vật kim loại nói.
- Ngươi cũng có thể gọi nó là lò luyện đan.
Tỉnh Đạo Tiên híp mắt nói.
- Người cổ đam mê thuật luyện đan, cho rằng muốn trường sinh, thì phải tăng thọ nguyên của bản thân. Mà cách để tăng thọ nguyên tốt nhất, tất nhiên là dùng hình bổ hình.
- Cũng tức là cái được gọi là bào cách chẳng qua là một cái cớ, bọn họ là muốn dùng người để luyện đan sao?
Chu Văn thật sự không thể tưởng tượng được, đó là thời đại hoang đường ngu dốt thế nào. Những nơi này đều là không có trong phó bản trò chơi, lại có chút trùng khớp với lịch sử, hoàn toàn không giống với phó bản trò chơi truyền thuyết thuần thần thoại.- Chúng ta đang đi đâu?
Chu Văn thấy Tỉnh Đạo Tiên đi vòng qua vật kim loại, đi về phía cửa đá khác ở bên cạnh, không khỏi cau mày hỏi.
Vào Kỳ Tử Sơn lâu như vậy rồi, vậy mà ngay cả một dị sinh vật cũng không thấy, đây dường như hơi không đúng lắm.
- Sắp đến rồi.
Tỉnh Đạo Tiên đẩy cửa đá ra đi vào, cũng không giải thích nhiều hơn.
Chu Văn nhìn Lưu Vân, thấy hắn cũng thờ ơ, rõ ràng điều hắn biết không nhiều hơn Chu Văn là bao. Nếu đã đến đây rồi, thì tất nhiên không có lý nào bây giờ trở gia, chỉ đành tiến lên cùng với Lưu Vân.
- Đại sư huynh, ngươi thật sự là cháu ruột của Tỉnh Đạo Tiên sao?
Chu Văn nói với Lưu Vân.
- Chắc là vậy.
Lưu Vân cười khổ nói.
- Ta nghe nói lão già kia vì một nữ nhân mà thành kẻ địch của cả liên bang, về sau cũng không nghe nói ông ta từng kết hôn, sao lại có con trai, còn có cháu nữa?
Mặc dù Chu Văn đã đè thấp giọng, nhưng Tỉnh Đạo Tiên ở phía trước sao lại không nghe thấy được, mà thực ra lời này của hắn cũng là nói cho Tỉnh Đạo Tiên nghe.
Nơi nguy hiểm như Kỳ Tử Sơn, Tỉnh Đạo Tiên lại còn dẫn theo Lưu Vân đi cùng, điều này khiến hắn rất nghi ngờ Lưu Vân có phải cũng bị lão già Tỉnh Đạo Tiên kia lừa rồi không.
Nếu là cháu ruột thật, còn chỉ có một hạt giống như vậy, ai nỡ dẫn vào nơi quái quỷ này.
- Đến rồi.
Tỉnh Đạo Tiên không để ý Chu Văn, dừng lại ở phía trước.
Chu Văn và Lưu Vân nhìn theo Tỉnh Đạo Tiên, chỉ thấy phía trước là một kiến trúc giống thần miếu, hoàn toàn là kiến trúc được làm bằng đá, cửa đá cũng đang mở, có thể thấy bên trong có một tượng ngọc được điêu khắc bằng bạch ngọc.
Tượng ngọc điêu khắc một nữ tử, đẹp mà không diễm lệ, dáng vẻ đoan trang, cả người như tỏa ra vầng sáng thánh khiết.
Mặc dù thạch miếu không có tên, nhưng Chu Văn và Lưu Vân đều đã đoán ra, tượng ngọc kia rất có thể chính là Nữ Oa trong truyền thuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận