Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1998: Chủ Nhân...

Từng mảnh tinh thể to như ngọn núi thậm chí là hòn đảo rơi xuống lả tả, cảnh tượng kia tráng lệ khó có thể tưởng tượng nổi.
Giống như Địa Cầu nứt ra, đại lục đổ vỡ rơi về phía bầu trời vậy.
Chu Văn bế Ma Anh lên, đặt nàng lên trên vai của mình, nhìn cảnh tượng hùng vĩ xảy ra.
Tạp La Môn hoàn toàn không biết tình hình ở bên ngoài, vẫn ở bên trong liều mạng gây sự.
Tinh thể bao bọc Cửu Kiếp Ma chủng đa số đều đã tróc ra, số ít tinh thể vụn vặt treo trên người nó. Cặp mắt to như mặt trăng kia bỗng nhiên mở ra, giống như đôi mặt trăng tối đen, lại giống như lỗ đen sâu thẳm, chỉ là nhìn một cái đã giống như sắp bị hút vào trong vậy.
- Hắt xì!
Cửu Kiếp Ma chủng hắt xì một cái liền phun ra Tạp La Môn từ lỗ mũi.
Chỉ thấy Tạp La Môn bị một bọt khí bao vây lấy, nó ở bên trong liều mạng dùng độc giác đâm thủng bọt khí, thế nhưng bọt khí cũng không vỡ tan dễ dàng như bọt khí bình thường.
Bất luận Tạp La Môn làm đi làm lại bao nhiêu lần, bọt khí bị làm méo mó biến hình nhưng không thể phá vỡ được.
Tạp La Môn lại bị một cái bọt khí vây khốn, độc giác của nó nhọn như vậy nhưng ngay cả một cái bọt khí cũng không thể đâm thủng.
Cửu Kiếp Ma chủng hắt xì xong, ngửa mặt lên trời gào thét, vết thương trên lỗ tai khép lại rất nhanh, chậm rãi đưa cái đầu khổng lồ tới trước chân Ma Anh, thanh âm kỳ quái đồng thời vang lên:
- Chủ nhân... cuối cùng ngài cũng thức tỉnh...
Tạp La Môn vốn tưởng rằng sẽ là một hồi đại chiến, kết quả lại nhìn thấy màn này, kinh hãi trợn mắt há miệng: - Chủ nhân... Chẳng lẽ nói... Đó là đại ma vương...
Ma Anh nhìn Cửu Kiếp Ma chủng dùng tư thái gần như nằm sấp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc. Nàng không biết rõ lắm, vì sao "đồ ăn" này lại gọi nàng là chủ nhân.
Cửu Kiếp Ma chủng dường như đã phát hiện ra vấn đề gì, nhất thời giận dữ nhảy dựng lên, ánh mắt tối tăm sâu hút nhìn vào Chu Văn.
- Ngươi... Ngươi cũng dám biến chủ nhân thành bộ dạng này... Ngươi ... Đáng chết một vạn lần...
Cửu Kiếp Ma chủng giận dữ làm mắt dường như hóa thành lỗ đen, lực hút kinh khủng kéo thân thể Chu Văn bay về phía mắt của nó.
Bất thình lình Ma Anh chắn trước người Chu Văn, thẳng tay quăng ra Kim Cương Trác.
Kim Cương Trác nện lên đầu Cửu Kiếp Ma chủng, lập tức đập Cửu Kiếp Ma chủng kêu thảm một tiếng, lăn lộn trên không trung.
Thân thể Cửu Kiếp Ma chủng quả thực vô cùng cường đại, bị Kim Cương Trác đập một chút như vậy, tất nhiên rất nhanh đã khôi phục lại, một lần nữa bay đến trước mặt Ma Anh.
- Chủ nhân...
Cửu Kiếp Ma chủng bị Ma Anh đập như thế nhưng vẫn một mực cung kính như cũ, không dám bất kính chút nào. Ma Anh một tay cầm Kim Cương Trác, một tay cầm Ma Kiếm, hung tợn trừng mắt nhìn Cửu Kiếp Ma chủng.
Cửu Kiếp Ma chủng dường như hiểu ra cái gì, nhìn Ma Anh đang hung ác độc địa nhìn mình chằm chằm, hắn chậm rãi nói:
- Chủ nhân, ngài quả nhiên mưu tính không sót, năm đó ngài bám được trên thân này cũng từng nói nếu không có cách nào khôi phục chân thân liền bảo bọn ta đưa ma linh của ngài trở về vị trí cũ, xem ra chính là lúc này rồi. Cửu Kiếp Ma chủng vừa nói, toàn thân dâng lên ma khí, ma khí bắt đầu tuôn trào từ trên người nó, tám nơi khác cũng có tám cỗ khí tức kinh khủng xung thiên như vậy.
Thiên Ma Phi, chó giữ cửa Địa Ngục, Lục Đạo Tâm Ma, Phượng Hoàng Thất Tội, Tinh Không Thôn Phệ Giả, Ma Môn Tam Thiên Ác Thực Giả, Nghịch Cốt Linh, Tiên Đồ Cổ Thần các sinh vật khủng bố khác, tinh thể ngoài thân vỡ tan bong ra từng mảng, từng con phá vỡ tinh thể chui ra.
Chu Văn nhìn đám sinh vật khủng bố nghiền nát tinh thể mà ra, lông mày không khỏi nhíu lại.
Bọn chúng đều đã từng là những sự tồn tại cực kỳ khủng bố trong thời đại kia, lúc không có đại ma vương và tiên đế thì chúng nó đều là sự tồn tại vô địch.
Vào thời kì Dị Thứ Nguyên đỉnh phong, vạn tộc liên hợp mới có thể đánh bại Ma tộc, mà bọn kia vẫn như cũ có thể mở một đường máu trốn đến nơi này, có thể tưởng tượng được bọn chúng đáng sợ tới mức nào.
Vào thời điểm này là thời đại không xuất hiện tiên đế thì sợ là tìm khắp toàn bộ Dị Thứ Nguyên cũng khó mà tìm ra một sự tồn tại có thể đối kháng với bọn chúng.
- Cuối cùng cũng trở về rồi sao? Chủ nhân thân yêu của ta...
Bạn cần đăng nhập để bình luận