Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1959: Tối Dũng Giả (1)

Thiếu nữ Người mạnh nhất hỏi rõ hướng đi của Chu Văn liền giống như người nhảy cầu, đâm đầu thẳng xuống biển cát biến mất.
Chu Vẫn cũng tương đối rõ vị trí bản thân đang ở trong dị thứ nguyên nên không lo lắng gì.
Bây giờ hơn một nửa dị thứ nguyên đã bị Vương Minh Uyển bắt rồi, chỉ còn một số chủng tộc nhỏ đang khổ sở chống đỡ.
Hiện giờ mấy chủng tộc trong dị thứ nguyên ốc còn không mang nổi ốc, thời gian đâu lo cho mấy kẻ bên ngoài như hắn.
Chỉ Cần hắn không tự mình mang tới cửa, đoán chừng sẽ chẳng có vị Tận Thế cấp nào rảnh rỗi tới phát sợ đi đuổi giết hắn đâu.
- Dị thứ nguyên lớn như vậy thì vì sao còn muốn xâm chiếm Địa Cầu thế?
Lý do chuyện này Chu Văn nghĩ mãi không ra.
Chỉ là một vùng biển cát còn lớn gấp mấy lần Địa Cầu.
Địa Cầu nhỏ như vậy, vì sao còn bị tranh tới toác đầu chảy máu chứ?
Lúc Chu Văn đang suy nghĩ thì mặt biển cát giống như nước mà gợn sóng lên, sau đó có một người giống như là con cá lao ra khỏi bề mặt sa mạc.
Tóc đen dài bay tự do, dáng người thon dài hoàn hảo như trong manga bước ra, cặp đùi vừa mảnh vừa dài, nhìn thế nào cũng đều phi thực tế.
- Loài người, ngươi mà cũng muốn vào dị thứ nguyên?
Thiếu nữ Tối Dũng Giả lơ lửng giữa không trung, ngạo mạn mà đứng từ cao nhìn xuống.
Chu Văn vẫn không nói gì, thiếu nữ Tối Dũng Giả kia sau khi thấy Chu Văn thì lập tức ngạc nhiên mà hô lên.
- Nhân Hoàng... Ngươi là Nhân Hoàng...
- Bây giờ ta nổi tiếng thế à?
Chu Văn hơi ngạc nhiên, chỉ tùy tiện chạm mặt với sinh vật kỳ lạ thế mà sinh vật đó cũng biết hắn luôn.
- Nhân Hoàng, ngươi tới đây là vì lý do gì?
Thiếu nữ Tối Dũng Giả đó ngập tràn cảnh giác, nhìn chằm chằm Chu Văn.
- Ta chỉ ngang qua thôi.
Chu Văn trả lời.
- Nói láo, có phải Vương Minh Uyên kêu ngươi tới biển cát không?
Cô nàng rõ ràng không tin Chu Văn.
- Ta không hề quen biết Vương Minh Uyên.
Chu Văn lắc đầu nói.
- Ngừng, ai mà không biết ngươi là học trò của tên đó, hiện tại tên Vương Minh Uyên có dã tâm thống nhất dị thứ nguyên, vì lật mặt với các chủng tộc nên tình huống chẳng khá khẩm được.
Thiếu nữ Tối Dũng Giả kiêu ngạo rõ ra:
Hắn muốn Sa Hải tộc bọn ta theo phe hắn mà hắn còn chẳng muốn bỏ cái gì ra, vậy nên ai biết hắn có cho người đâm sau lưng biển cát chúng ta không?
Hắn nhìn thiếu nữ Tối Dũng Giả này, vẻ mắt lơi lạ.
Chu Văn có thể cảm nhận được, khí tức của nàng ta mạnh mẽ vô cùng, chắc chắn là Tận Thế cấp.
Một cường giả Tận Thế cấp mà lại nói ra mấy lời không đáng tin được, ngây ngô như một đứa trẻ.
Điều này khiến Chu Văn nghi ngờ, có phải IQ của đám sinh vật dị thứ nguyên đều thấp thế không.
- Vị này, không biết nên xưng hô thế nào?
Chu Văn ho nhẹ một tiếng hỏi.
- Ngươi muốn gì?
Thiếu nữ cảnh giác.
- Ý của ta là, ta chỉ là một cấp Thiên Tai nhỏ bé, các ngươi là người bảo vệ Tận Thế cấp, ta đâu đánh lén các ngươi được.
Chu Văn lói ra, cảm giác như đám sinh vật ở Sa Hải này là lạ.
Thiếu nữ này với Ma Sa đều rất kỳ lạ, không biết có phải ở trong cát lâu quá nên trí óc thoái hóa không.
- Hình như cũng đúng.
Thiếu nữ Tối Dũng Giả suy tính một chút, hình như đúng là thế thật, thế là gật đầu nói:
- Ừm, đúng thế. Một mình ngươi đòi đánh lén bọn ta thì đúng là tìm đường chết, Vậy lý do ngươi tới đây là gì?
- Không phải mới nói ta chỉ đi ngang qua sao.
Chu Văn bất đắc dĩ lặp lại lần nữa.
- Ngươi đi đâu?
Thiếu nữ Tối Dũng Giả tò mò.
- Thần miếu Thiên Hỉ.
Chu Văn không giấu giếm.
- Ngươi muốn tới thần miếu Thiên Hỉ?
Thiếu nữ Tối Dũng Giả vừa vui mừng vừa sợ hãi:
muốn lai giống với thần Thiên Hỉ à?
- Ngươi Chu Văn nghe nàng nói vậy thì hơi khó chịu.
- Không phải, ta chỉ muốn thần Thiên Hỉ giúp chút chuyện thôi.
Chu Văn nói thẳng.
Con ngươi của thiếu nữ Tối Dũng Giả hơi xoay chuyển, trên mặt hiện ra nụ cười:
- Một con người như ngươi đi trong dị thứ nguyên toàn là nguy hiểm này thì không được, ta đây coi như là làm việc thiện, dắt ngươi một đoạn vậy.
Nhìn kiểu gì Chu Văn cũng thấy người muốn đi thần miếu Thiên Hỉ là nàng hơn, cái bộ dạng cao thượng giống như nàng mới là người đang giúp đỡ vậy.1195 chữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận