Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1805: Sinh Vật Không Nhìn Thấy

Mọi người đều xôn xao bàn tán, có không ít người nhận ra Minh Tú, nhưng phần lớn người bình thường đều không biết hắn đầu nhập dưới trướng Chu Văn.
Dưới sự chú ý của vạn người, Minh Tú tiến vào hồ sương mù, lơ lửng trên mặt hồ, bốn phía đều là sương mù dày đặc, gần như đưa tay lên không thấy được năm ngón.
- Minh Nhật kiếm pháp của Minh Nhật kiếm khách khá là nổi tiếng, nhưng Minh Nhật kiếm pháp của hắn có thể loại trừ được sương mù quỷ dị kia hay không?
Tô Y nhìn chằm chằm vào hình ảnh ma phương giảng giải.
- Có lẽ sương mù là một loại sức mạnh có quy tắc, công kích phi vật lý là có thể phá, kiếm pháp dù có tốt cũng không có tác dụng...
Cổ giáo thụ đang nói, đã thấy Minh Tú rút ra một thanh kiếm.
Ánh mắt Minh Tú nhìn thẳng phía trước, trực tiếp rút kiếm ra đâm, thân kiếm chậm rãi đâm về phía trước, thân thể hắn cũng di chuyển theo kiếm, nhân kiếm hợp nhất lao về phía trước.
Một kiếm này của hắn không có khí thế kinh thiên, cũng không có một tia kiếm quang sáng lóa, mà như một kiếm cơ với tư thái duyên dáng đang ngự kiếm phi hành, biểu diễn một loại nghệ thuật kiếm vũ nào đó.
Bình luận đã nổ tung ngút trời, mọi người đều đang bàn tán tại sao Minh Tú không rơi xuống hồ, trước đây cũng từng có cường giả nhân loại có ý đồ sấm quan, nhưng vừa mới tiến vào hồ sương mù đã chìm xuống hồ rồi chết ngay tại chỗ.
Minh Tú lại có thể bay trên không mặt hồ đầy sương mù, bản thân điều này đã khiến người ta rất bất ngờ rồi.
- Cái tên Minh Tú kia là gì chứ! Sao trước kia chưa từng nghe nói?
- Kiến thức nông cạn, kia chính là cường giả của Đông khu chúng ta, là Minh Nhật kiếm khách vô cùng danh tiếng.
- Lên mặt gì chứ, vẫn chưa ra khỏi hồ sương mù mà.
Mọi người sôi nổi bàn tán, cái tên Minh Tú và Minh Nhật kiếm khách cũng nhanh chóng lan truyền khắp tất cả Liên Bang, ngay cả rất nhiều thế lực dị thứ nguyên, cũng đều chú ý đến sấm quan hiện tại.
Minh Tú ngự kiếm, thong thả bay trên mặt hồ dày đặc sương mù.
Đột nhiên, tư thế của hắn có chút thay đổi, tay vung chém một cái, động tác vẫn nhẹ nhàng thong thả, nhưng chỗ hắn vung kiếm chém lại không có gì.
Sau đó, Minh Tú lại vung kiếm nhiều lần, nhưng không chém trúng gì cả, làm mọi người nhìn thấy đều rất khó hiểu.
- Hắn đang làm gì vậy? Biểu diễn sao?
Rất nhiều người đều cảm thấy khó hiểu, thật sự không biết vung kiếm có ý nghĩa gì, chỉ cảm thấy như đang múa kiếm biểu diễn.
Cổ giáo thụ rất lâu không bình luận gì dường như hiểu ra gì đó, có chút kích động nói:
- Khá lắm, thật sự khá lắm!
- Cổ giáo thụ, ngài đang nói Minh Tú sao?
Tô Y có chút khó hiểu nhìn Cổ giáo thụ hỏi.
- Đương nhiên.
Cổ giáo thụ kích động tiếp tục nói:
- Minh Nhật kiếm khách quả là danh bất hư truyền, ta phải thu hồi lời lúc trước từng nói, kiếm pháp của hắn đã vượt xa kiếm pháp bình thường, đạt đến trình độ trước nay chưa từng có, thật không quá khi nói đó là đệ nhất kiếm pháp mà ta từng gặp qua.
- Cổ giáo thụ, ngài có thể giải thích chi tiết một chút, kiếm pháp của Minh Nhật kiếm khách mạnh ở chỗ nào được không?
Tô Y nói tiếp.
- Trước đây từng có không ít cường giả nhân loại có phỏng đoán về hồ sương mù, phần lớn đều cho rằng bản thân hồ sương mù có hấp lực cực mạnh, sinh vật không có sức mạnh đạt đến một trình độ nhất định, nếu tiến vào hồ sương mù sẽ bị hút xuống đáy hồ. Nhưng nhìn biểu hiện của Minh Nhật kiếm khách, ta mới thực sự hiểu ra, mọi suy đoán trước kia đều sai lầm, bản thân hồ sương mù không có hấp lực, thứ thực sự kéo sinh vật xuống đáy hồ, không phải hấp lực của hồ nước, mà là một loại sinh vật không nhìn thấy được.
Cổ giáo thụ nghiêm túc nói.
- Sinh vật không nhìn thấy được?
Tô Y kinh ngạc nhìn về phía mặt hồ, nhưng vẫn không phát hiện ra bất cứ gì, nghi ngờ nói:
- Nếu thực sự có sinh vật lẩn trốn trong hồ tập kích sấm quan giả, dù mắt thường không nhìn thấy được, hồ nước cũng phải có một chút phản ứng mới đúng chứ? Nhưng hiện tại nhìn thấy, mặt hồ không hề dao động, phẳng lặng như một tấm gương, vậy sinh vật kia làm sao tập kích sấm quan giả từ trong nước được chứ?
- Chính vì mặt hồ không có bất cứ dao động gì nên lúc trước ta mới bị đánh lạc hướng, mãi đến khi Minh Nhật kiếm khách xuất hiện, ta mới phát hiện ra một tia manh mối. Sinh vật trong nước kia là một sinh vật có thể tự do đi lại trong nước mà không ảnh hưởng đến sự tồn tại của dòng nước, nhưng các ngươi chú ý mà xem, không nên nhìn mặt nước, chú ý đến sương mù xung quanh lúc Minh Nhật kiếm khách vung kiếm... Không phải bên cạnh kiếm, mà ở chỗ cách kiếm xa hơn một chút...
Bạn cần đăng nhập để bình luận