Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1810: Đánh Cược

Tần Trăn không để bọn hắn đợi quá lâu, sau một loạt tiếng đứt gãy liên tục vang lên, Tần Trăn đột nhiên Nhân Kiếm Hợp Nhất, hóa thành một đạo tử sắc kiếm hồng bá đạo, trong nháy mắt lao vào trong hồ.
Hành động này khiến tất cả mọi người đều choáng váng, ai cũng nghĩ làm thế nào để qua cửa, nữ nhân này đủ giỏi, chưa giết được quái thì chưa đi, vậy mà còn lao thẳng vào trong hồ, nếu là người bình thường, quả thực là tìm đường chết.
Ầm vang!
Một đạo tử sắc kiếm quang như cột sáng từ trong hồ phát ra, xông thẳng lên bầu trời, giống như có thứ gì đó bị nghiền nát trong kiếm quang, phát ra âm thanh thủy tinh bị nghiền nát khủng khiếp.
Theo tiếng vang thật lớn kia, sương mù bao phủ dày đặc trong hồ sương mù cũng tan dần đi, để lộ một hồ nước êm ả trong veo như mặt gương, cùng với gốc cây táo vàng ở phía xa.
Cùng xuất hiện giữa không trung với kiếm quang, còn có Tần Trăn cao cao tại thượng như nữ vương đang nhìn xuống gốc cây táo vàng kia.
- Nữ nhân này thật sự quá ngông cuồng, hung tợn như vậy, sau này sao mà gả đi đâu được!
- Người ta có sự ngông cuồng riêng, có bản lĩnh ngươi cũng đi vào ma phương giết quái vật đi.
- Nữ Vương đại nhân, xin hãy nhận lấy một cái quỳ lạy của ta, thu nhận tất cả chúng ta đi, ta chấp nhận vì ngài... Mà chết...
- Ta đã nói rồi, trong nhân loại còn rất nhiều cường giả, chỉ là trước đây không ai chấp nhận xuất đầu lộ diện thôi, không phải bây giờ đã tề tựu đông đủ vậy rồi sao...
Trong tiếng bàn tán xôn xao của mọi người, Tần Trăn đi về phía cây táo vàng, cách mặt hồ cũng không xa như tưởng tượng, lý do cảm thấy xa là do tác dụng của sương mù lúc trước.
Không chút chậm trễ, Tần Trăn chém một kiếm vào quả táo vàng, sau đó hình ảnh ma phương cũng đồng thời kết thúc, biến thành bảng xếp hạng ma phương.
Minh Tú đứng thứ chín, Phong Thu Nhạn đứng vị trí thứ bảy, Tần Trăn vì chém chết được con quái vật trong hồ nên xếp hạng cao hơn họ một chút, xếp vị trí thứ tư.
Thứ hạng cũng không phải vấn đề quá lớn, dù sao cũng không phải thứ nhất, chênh lệch với thứ hạng sau không quá lớn, nhưng ngay lúc mọi người thấy rõ ràng tên trên bảng xếp hạng ma phương, cả đám đều đứng tại chỗ nghẹn họng trân trối nhìn.
- Môn đồ Chu thị Tần Trăn! Lại là Chu gia!
- Đây là muốn lên trời sao! Liên tục có ba người Chu gia lên bảng.
- Đột nhiên nhớ đến cái tên kia của Minh Tú!
- Ha ha, xem ra không phải chỉ một mình tôi nghĩ đến, môn đồ yếu nhất của Chu thị, thật sự không hề giả một chút nào, là lời nói rất thật, Phong Thu Nhạn và Tần Trăn còn mạnh hơn hắn nhiều, hoàn toàn xứng đáng là yếu nhất.
- Căng thật, đệ tử yếu nhất còn xếp thứ chín trên bảng xếp hạng, ta đang mơ phải không?
- Minh Tú yếu nhất, không biết còn có thể có bao nhiêu môn đồ giống như Minh Tú, sẽ không hái hết toàn bộ quả táo vàng hôm nay chứ!
- Mẹ kiếp, sẽ không bùng nổ như vậy chứ!
- Tôi thấy, cả đám lục đại gia tộc đều làm rùa đen rút đầu, hiện tại đệ tử Chu Văn người ta đứng ra đấu tranh cho nhân loại chúng ta, đây mới là anh hùng nhân loại thực sự.
- Thích rồi thích rồi, ai biết làm sao để gia nhập môn hạ Chu Văn không, ta chấp nhận làm môn hạ yếu nhất của Chu thị.
Mấy chữ môn đồ Chu thị bỗng chốc bùng nổ, đã có người đổi tên trên mạng thành ‘Mỗ mỗ môn hạ Chu thị’, thậm chí còn có người đổi thành ‘Tay sai môn hạ Chu thị’.
- Bây giờ nói thế nào đây? Nàng ta không phải là Đại Ngôn Nhân chứ?
Chu Văn cười mỉm nhìn thiếu nữ hỏi.
- Nàng ta không phải Đại Ngôn Nhân, nhưng làm sao ta biết nàng ta có phải do chính tay ngươi dạy dỗ, nói không chừng là ngươi nhờ người ta đóng giả.
Thiếu nữ còn đang mạnh miệng, đường đường là Thánh nữ của Quỹ Tích thánh điện, nếu bái một nhân loại làm thầy, thật sự quá mất mặt.
- Ngươi đã nói như vậy thì dừng việc đánh cược ở đây đi.
Chu Văn nhẹ nhàng bâng quơ nói, không thật sự muốn thiếu nữ hành lễ bái sư, cũng không muốn ép nàng nóng nảy.
Chu Văn đã nhận ra Tiêu thay hình đổi dạng từ trước, có thể đoán được sơ sơ lai lịch của thiếu nữ.
Thiếu nữ nghe Chu Văn nói vậy, ngược lại như được tiếp thêm sinh lực.
Với lối suy nghĩ logic của thiếu nữ, nếu đã nắm chắc thắng lợi trong tay, sao có thể dễ dàng thôi như vậy được.
Chu Văn cứ thôi như vậy, chắc chắn là hắn chột dạ, cái người tên Tần Trăn kia, chắc chắn không phải đồ đệ của hắn, Chu Văn chính là một kẻ siêu lừa đảo.
- Đừng, trước nay một lời nói của ta đáng giá ngàn vàng, những gì đã nói thì chắc chắn có giá trị, chỉ cần ngươi có thể chứng minh nàng ta do ngươi dạy dỗ, ta lập tức sẽ bưng trà bái sư.
Thiếu nữ tự cho là nắm được sơ hở của Chu Văn, vênh váo tự đắc nói.
- Ngươi muốn ta chứng minh thế nào?
Chu Văn hỏi.
- Đơn giản, nếu nàng ta là đệ tử của người, chắc chắn kiếm pháp của nàng ta do ngươi dạy, ngươi chỉ cần bày ra một chút kiếm pháp vừa rồi của nàng ta, nếu kiếm pháp của sư phụ mà không tốt hơn đệ tử, lần đánh cược này của chúng ta...
Thiếu nữ không nói hết, nhưng ý đã rất rõ ràng, nếu kiếm pháp của Chu Văn không bằng Tần Trăn, lần đánh cược này xem như nàng thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận