Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1989: Một Loài Người

Mặc dù không biết chữ, nhưng đoán cũng đoán ra được, chắc là cần nhập mật khẩu.
Chu Văn lật ảnh qua, tìm kiếm ký hiệu giống với những ký hiệu trên ảnh kia ở bàn phím rồi nhập vào. Bàn phím này có bộ cục không giống với bàn phím mà Chu Văn quen thuộc, nhưng đại khái vẫn khá tương tự.
Sau khi nhập vào, Chu Văn không biết vị trí đó rốt cuộc có phải phím enter hay không, cũng không dám ấn bừa, nên đã dùng con chuột nhấn vào mũi tên ở phía sau.
Sau khi nghe thấy một đoạn âm nhạc tươi đẹp, trên máy tính cuối cùng đã có hình ảnh, màn hình máy tính vẫn là ảnh của ngôi sao nữ kia.
Trên màn hình máy tính có rất nhiều biểu tượng, đều không giống với biểu tượng Chu Văn quen thuộc, chữ bên dưới biểu tượng hắn cũng không biết.
Chỉ có thể ấn theo cảm giác, cũng may cách thao tác vẫn như vậy, nhấn đúp là có thể mở biểu tượng ra.
Sau khi mở rất nhiều biểu tượng ra, hắn đều không biết là dùng làm gì.
Cũng may sau khi lục lọi một hồi, Chu Văn đã biết loại biểu tượng nào là đại diện cho thư mục, cũng biết biểu tượng nào là đại diện cho tệp và hình ảnh.
Sau khi ấn một hồi, Chu Văn đã tìm được rất nhiều thư mục lưu ảnh, sau khi mở ra trợn mắt há miệng nhìn, sau đó đã lập tức tắt đi.
- Dáng vẻ loài người các ngươi để hở mông cũng không tệ, làm gì phải mặc những quần áo vướng víu kia chứ? Tạp La Môn cũng đã thấy những tấm ảnh kia, bĩu môi nói.
Chu Văn không để ý hắn, lại tìm thấy thư mục lưu tệp, ấn mở xem mấy lần đều là ký hiệu văn tự xem không hiểu, căn bản không hiểu là có ý gì.
Lại tìm mấy cái, Đúng lúc Chu Văn đã sắp từ bỏ, thì đột nhiên nhìn thấy trong một tệp đan xen mấy bản thảo thiết kế.
Thứ vẽ trong bản thảo thiết kế kia đã lập tức khiến con ngươi Chu Văn co lại, hiện ra biểu cảm không thể tin được Bản thảo là vẽ một con kiến, bắt đầu từ mấy nét bút phác họa đơn giản, về sau dần dần hoàn thiện chi tiết đã hiện ra một bản thiết kế hình con kiến bản chibi hơi kỳ lạ.
Nhưng hình tượng con kiến này nhìn thế nào cũng thấy giống dáng vẻ con kiến trong phó bản Kiến Thành của điện thoại di động.
Không thể nói là tương tự, mà rõ ràng là giống y như đúc.
Chu Văn vội vàng xem tiếp, bên trong có nhiều bản thảo hơn, lần này đã càng hiện rõ nguyên mẫu đủ loại kiến trong Kiến Thành đều có thể tìm được ở đây.
Không hề nghi ngờ gì, bản thảo ở đây rất có thể chính là mẫu thiết kế đầu tiên của phó bản Kiến Thành.
Bây giờ Chu Văn ước gì có thể trở thành thiên tài ngôn ngữ, bỗng chốc đã hiểu được rốt cuộc văn tự bên trong là có ý gì.
Đáng tiếc hắn không phải thiên tài ngôn ngữ, chỉ có thể xem hình ảnh minh họa.
Trong tệp này đều là ảnh gốc của các loại kiến, kéo đến cuối cùng cũng không còn thấy hình khác.
Chu Văn tắt tệp đi, sau đó lại mở ra tệp khác đặc biệt tìm hình minh họa để xem.
Trong cùng một thư mục, Chu Văn đã tìm được bản thảo thiết kế của ổ kiến, bên trong có đủ loại cảnh thiết kế, cơ bản là ăn khớp với trong điện thoại di động.
- Không lẽ, ổ kiến chính là tên này thiết kế sao?
Chu Văn nhìn xác chết kia, vẻ mặt hơi phức tạp.
Lật hết tất cả các tệp, chỗ có thể thấy hình ảnh, Chu Văn đều xem tỉ mỉ rồi, có điều lại không thấy có hình ảnh liên quan tới điện thoại di động.
Cũng không thấy bản thảo của Thủ Hộ giả Kiến Thành, thậm chí còn không thấy thiết kế của cái kén kia.
- Kỳ lạ, sao lại không có chứ?
Chu Văn vô cùng nghi hoặc.
Bản thảo thiết kế ổ kiến đều ở đây, mà lại không có bản thảo thiết kế Thủ Hộ giả của Kiến Thành, bên trong tranh phong cảnh cũng không có cái kén kia, điều này hơi kỳ lạ rồi.
Vì không hiểu văn tự, cũng không tìm thấy tài nguyên như video và hình ảnh, nên Chu Văn chỉ có thể cất máy tính xách tay đi trước, đợi sau khi trở về rồi từ từ nghiên cứu.
Chu Văn vốn định đưa xác chết ra ngoài chôn cất, nhưng nghĩ còn có chỗ nào thích hợp làm mộ hơn nơi này chứ?
Về cơ bản không thể có người sống vào làm phiền hắn, nếu như đem ra ngoài chôn cất, không chừng mấy trăm, mấy nghìn năm sau sẽ có người đào mộ của hắn ra, dùng xác của hắn để chứng minh sự tồn tại của lịch sử. Chu Văn chỉ chụp lại ảnh của ngôi sao, rồi cũng để lại đây với hắn.
Sau khi rời khỏi căn phòng này, hắn và Tạp La Môn tiếp tục tìm kiếm phòng còn lại, trong đa số phòng đều trống không. Có mấy phòng bị khóa, Chu Văn mở cửa phòng ra thì phát hiện bên trong cũng là trống, hơn nữa càng sạch sẽ hơn, có lẽ là căn bản không có người từng ở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận