Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1819: Cướp Không Nổi

Nữ nhân nhàn nhạt nói.
- ͏ Nếu đã như vậy, sao ngươi còn phải nói con đường thứ hai? Con đường thứ hai sẽ không đơn giản như những gì ngươi nói chứ?
Chu Văn trầm tư nói.
- ͏ Thiếu nữ có thể sống sót, sau khi nàng ta thăng lên mạt thế cấp, có thể thực sự sử dụng vũ khí kia, lúc đó mới có thể giải phóng nó ra được, chỉ như vậy, ngươi mới có cơ hội cướp được thứ vũ khí kia.
- ͏ Làm thế nào để cướp?
- ͏ Mê Tiên Kinh, ngươi có được Mê Tiên Kinh, chỉ cần đánh bại thiếu nữ cướp lấy được vũ khí kia thì có thể tự mình sử dụng nó. Nhưng việc này rất nguy hiểm, thiên phú bản thân thiếu nữ đã vượt rất xa ngươi, sau khi thăng lên mạt thế cấp sẽ là tồn tại vô cùng lớn mạnh, lại thêm sức mạnh của vũ khí kia, hiện tại dị thứ nguyên đã không ai có thể địch nổi rồi, ngươi muốn đánh bại nàng ta cướp lấy vũ khí kia, gần như đồng nghĩa với chịu chết.
- ͏ Nếu đã như vậy, tại sao ta còn phải đi cướp?
Chu Văn cau mày nói.
- ͏ Bởi vì Địa Cầu không còn thời gian.
Nữ nhân tiếp tục nói:
- ͏ Hắn có thể trực tiếp giết chết ngươi bằng ý thức giáng xuống Địa Cầu, tất nhiên là vì bản thân hắn vô cùng lớn mạnh, lại có khế ước giả ở đây cung cấp định vị, nhưng suy cho cùng, quy tắc cấm chế Địa Cầu đã vô cùng yếu, chưa đầy vài năm, những tồn tại vô cùng khủng bố này của dị thứ nguyên, sẽ giáng xuống Địa Cầu, đến lúc đó cho dù nhân loại không bị diệt tộc, sợ rằng cũng chỉ có thể làm nô lệ, chỉ khi lấy được thứ vũ khí kia, ngươi mới có thể sát nhập dị thứ nguyên, trấn áp vạn tộc trước khi Địa Cầu hoàn toàn bị phá cấm chế, để nhân loại thoát khỏi vận hạn diệt tộc.
- ͏ Lời này của ngươi tự mâu thuẫn nhau, ta chỉ cần có được thiếu nữ có món vũ khí kia là có thể đủ để đánh bại, vậy còn cần đến món vũ khí kia sao?
Chu Văn nghe ra được chỗ không thích hợp.
- ͏ Không hề mâu thuẫn, ngươi chỉ có một cơ hội, đó chính là tiến vào dị thứ nguyên, lúc nàng ta thăng lên mạt thế cấp, lấy được món vũ khí kia, đồng thời lợi dụng khoảng thời gian ma hợp ngắn ngủi giữa hai bên, lợi dụng lúc nàng ta vẫn chưa thể phát huy được hoàn toàn uy năng của món vũ khí kia, đánh lén để đánh bại. Vũ khí lớn mạnh, nhưng vẫn cần Túc Chủ sử dụng.
Nữ nhân nhàn nhạt nói:
- ͏ Chẳng qua việc này quá khó, ngươi phải một mình tiến vào dị thứ nguyên, tìm được thiếu nữ đúng lúc nàng ta giải phóng món vũ khí kia, còn phải đánh bại một cường giả gần như có thể đăng đỉnh mạt thế cấp, có thể nói là cục diện Thập Tử Vô Sinh.
- ͏ Thập Tử Vô Sinh chính là không có cơ hội, nếu không có cơ hội thì sao ta còn phải đi con đường này?
Chu Văn nhíu mày.
- ͏ Đương nhiên, ngươi có thể không chọn, với năng lực của ngươi, cho dù Địa Cầu có bị phá cấm hoàn toàn, có thể tìm được một chỗ trốn, bảo toàn mạng sống không phải là vấn đề.
Nữ nhân yên lặng nói:
- ͏ Con đường thứ nhất, ngươi có thể sống, con đường thứ hai, là cho ngươi và nhân loại một kỳ tích, lựa chọn thế nào tự ngươi quyết định.
- ͏ Sống sót và sáng tạo kỳ tích, ngươi sẽ lựa chọn thế nào?
Giọng nữ nhân vang vọng trong đầu Chu Văn.
- ͏ Ta lựa chọn sống sót để sáng tạo kỳ tích.
Chu Văn bình tĩnh nói.
Nữ nhân đã cho Chu Văn một cái khung, nhưng Chu Văn không tin cái khung này là một quy tắc sắt thật sự không thể tách rời, cả hai con đường đều là lộ trình bản thân nữ nhân thiết định, sao hắn phải lựa chọn lộ trình có sẵn do nữ nhân thiết định.
Cái gọi là hai con đường của nữ nhân, với Chu Văn đều không phải lựa chọn tốt nhất.
- ͏ Sống sót và sáng tạo kỳ tích, ngươi chỉ có thể chọn một trong hai, không có con đường thứ ba.
Nữ nhân nói.
- ͏ Đó là con đường của ngươi, không phải của ta.
Chu Văn nói.
- ͏ A, vậy ngươi nói cho ta biết, con đường của ngươi là gì?
Nữ nhân hỏi.
- ͏ Con đường của ta, không có gì là tuyệt đối, thiếu nữ cũng được, vũ khí kia cũng được, với ta mà nói đều không trở thành tồn tại tất yếu.
Chu Văn nói.
- ͏ Ý của ngươi là, ngươi không giết thiếu nữ, cũng không đi cướp vũ khí kia?
Nữ nhân cau mày hỏi.
- ͏ Không, ta sẽ dốc toàn lực cướp vũ khí kia, nhưng cho dù không cướp được, đó cũng không phải đường cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận