Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1850: Chỉ Cần Ta Bằng Lòng

Tiên nữ đã cho Chung Tử Nhã mọi điều kiện để lớn dần, nhưng Chung Tử Nhã vẫn bị một chưởng đập chết, chết như một con côn trùng không có tôn nghiêm.
Chung Tử Nhã đã chết?
Chu Văn sững sờ tại chỗ một lúc lâu vẫn chưa lấy lại được tinh thần, tuy ở thời đại này, đôi khi mạng người không quá đáng quý, sinh ly tử biệt gần như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, nhưng Chu Văn chưa bao giờ nghĩ có một ngày Chung Tử Nhã sẽ chết.
Thật sự tính toán, thời gian Chu Văn và Chung Tử Nhã gặp nhau không hề dài, nhưng Chung Tử Nhã thật sự đã chết, lại khiến Chu Văn cảm thấy kỳ lạ.
Cảm giác này giống như phụ mẫu huynh đệ tỷ muội bình thường ở bên nhau, không có tình cảm gì đặc biệt sâu sắc, thậm chí đôi khi cảm thấy đối phương rất phiền phức, nhưng nếu đối phương bất ngờ xảy ra chuyện gì đó thì thứ tình cảm khó nói kia sẽ bộc phát ra, thậm chí khó có thể ức chế.
- Đừng kích động, thực ra những lời vừa rồi không phải lời Chung Tử Nhã nhờ ta chuyển lời đến ngươi, lời hắn thật sự nói là, nếu hắn bị đánh bại, không ai được phép đi nữa, chờ đợi thời cơ, chờ đợi một ngày nào đó đủ mạnh.
Khương Nghiễn vỗ vai Chu Văn nói.
- Còn phải đợi tới khi nào?
Chu Văn thì thầm tự nói.
- Ta biết ngươi có được vũ khí cường đại của dị thứ nguyên, có lẽ sức mạnh của thứ vũ khí có được kia có thể chiến đấu một trận với Thiên Ngoại Tiên, nhưng Chung Tử Nhã đã thua, nói lên một vấn đề rằng, ngoại lực cuối cùng vẫn là ngoại lực, nếu sức mạnh bản thân ngươi không đạt được đến trình độ này, lúc đối mặt với mạt thế cấp, bản thân ngươi sẽ là nhược điểm trí mạng.
Khương Nghiễn chậm rãi nói tiếp: - Ngươi cần phải nhẫn nại, ít nhất ngươi phải bảo đảm bản thân có thể sống sót, nếu không cho dù đi, cũng không thể nào báo thù cho Chung Tử Nhã, càng không thể cứu được lão sư, mà chỉ là nộp thêm một cái mạng mà thôi.
Bản thân Chu Văn là người vô cùng lý trí, hắn hiểu rõ những lời Khương Nghiễn nói. Năng lực của Chung Tử Nhã đã rất mạnh, Thiên Ngoại Tiên cũng cho hắn nhiều cơ hội, để năng lực hắn lớn dần, thậm chí đến mức có thể đối kháng với sức mạnh của Tân Thế Giới, nhưng hắn lại bại một cách thê thảm như vậy.
Cấp bậc bản thân không đủ, là nhược điểm trí mạng của Chung Tử Nhã, Chu Văn cũng như vậy. “Khủng cụ cấp... Thật sự quá thấp.." Trong lòng nghĩ vậy, ánh mắt Chu Văn lại càng thêm kiên định. Không nói thêm gì, Chu Văn đột nhiên sử dụng không gian truyền tống, rời khỏi Quy Đức thành cổ. Nhưng Chu Văn không đến Thần Sơn, cũng không đến trước ma phương, mà đi ra bên ngoài Kỳ Tử Sơn. Đúng vậy, Khương Nghiễn nói không sai, nếu bản thân mình chính là một nhược điểm thì hắn cũng không thể cứu được Vương Minh Uyên về, càng không đủ tài cán để báo thù cho Chung Tử Nhã, cho nên hắn phải đột phá cấp bậc hiện tại.
Mạt thế cấp quá xa xôi, nhưng Chu Văn chỉ còn thiếu chút nữa là thăng lên được thiên tai cấp, chỉ cần lấy được ‘Yêu thần huyết mạch đồ lục ở Kỳ Tử Sơn, hắn thực sự có thể thăng lên thiên tai cấp.
Muốn lấy được lĩnh vực trung tâm từ Kỳ Tử Sơn, dù là trong trò chơi, hiện tại hắn cũng không làm được, nhưng lại có một con đường tắt, đó chính là Đế đại nhân.
Trên vách núi đá đen, đóa hoa nhỏ vẫn kiều diễm như vậy, trông có vẻ yếu đuối, tựa như chỉ một cơn gió to thổi đến là có thể thổi bay nó.
- Cuối cùng ngươi cũng đến.
Như đã đoán được Chu Văn sẽ đến từ trước, Đế đại nhân không hề kinh ngạc khi thấy Chu Văn xuất hiện.
- Làm sao để ‘Yêu thần huyết mạch đồ lục có thể thăng lên thiên tai cấp?
Chu Văn không có tâm trạng vòng vo với Đế đại nhân, nói thẳng ra mục đích đến của mình.
- Rất đơn giản, chỉ cần ta bằng lòng, bất cứ lúc nào ‘Yêu thần huyết mạch đồ lục đều có thể thăng lên thiên tại cấp.
Đế đại nhân cười mỉm đáp.
- Nói ra điều kiện của ngươi.
Chu Văn đã sẵn sàng để trả giá thật nhiều.
- Ta muốn gì, ngươi biết rất rõ.
Đế đại nhân nhàn nhạt nói.
- Không thể nào.
Tất nhiên Chu Văn rất rõ, từ trước đến nay, Đế đại nhân đều muốn mượn sức mạnh của hắn để thoát khỏi vây hãm, cho nên hắn vẫn không chịu đến Kỳ Tử Sơn.
- Vậy thì ngươi cũng không thể nào.
Đế đại nhân bình tĩnh nói.
- Đây là lần cuối cùng ta đến Kỳ Tử Sơn, cho ta một điều kiện ta có thể chấp nhận được, hoặc là từ nay về sau ai đi đường nấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận