Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1963: Bí Mật Thân Thế A Dũng

Tuy nhìn trông thì thần Thiên Hỉ khá giống với Nguyệt lão, thế nhưng thần Thiên Hỉ không làm việc se duyên, huống chi đầu còn là giữa con người với sinh vật dị thứ nguyên, Đế Tân không hề nhớ hắn từng làm việc này bao giờ.
- Đúng vậy, là con người.
A Dũng vô cùng khẳng định :
- Mẹ ta còn nói, cha là một loài người cực cực kỳ tài giỏi.
Vậy, mẹ ngươi là ai?
Đế Tân nghĩ mãi không ra người nào như vậy.
A Dũng hơi do dự, hình như là do lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn quyết định nói:
- Mẹ ta bảo ta không được nói tên của nàng cho bất kì ai biết, ta mong ngươi giữ bí mật giùm.
- Tên của mẹ ngươi, Đế Tân ta quyết sẽ không lộ.
Đế Tân cực kỳ kiên định nói.
- Mẹ ta tên là số mệnh - Nữ thần duy nhất nắm giữ vận mệnh!
Đế Tân nghe vậy thì hoảng hốt.
- Quả nhiên là ngươi biết mà, nếu vậy, ngươi biết cha ta là ai đúng không?
A Dũng vô cùng vui mừng liên tục hỏi thêm.
Đế Tân quan sát A Dũng một cách tỉ mỉ, một lát sau mới chậm rãi nói tiếp:
- Ta không biết cha ngươi là ai.
- Sao lại thế được, rõ ràng ngươi biết mẹ ta mà...
A Dũng lập tức đỏ mắt, dáng vẻ như một lời không hợp thì muốn đánh nhau.
- Ngươi nghe ta nói đã.
Đế Tân giống như chìm vào trong hồi ức, lát sau mới chậm rãi kể :
- Sau đời của Tiên Đế dị thứ nguyên rất lâu rồi không có vua mới ra đời, các chủng tộc lớn đều có tâm nguyện làm Thành vương, lúc đó người mang theo hi vọng trở thành Dị Thứ nguyên chi vương tổng cộng có năm vị, nữ thần duy nhất nắm giữ vận mệnh là một trong số đó.
Nữ thần muốn có con cháu nên đã tới miếu thần Thiên Hỉ, có lẽ là bởi vì chuyện ngoài ý muốn, nữ thần duy nhất nắm giữ vận mệnh ở trong bản chất của sinh mệnh lại không thể có con cháu, mà thay vào đó gặp được một con người.
- Con người đó là cha ta đúng không?
Nghe tới đây A Dũng phấn kích hẳn.
- Chắc là thế.
Đế Tân khẳng định suy nghĩ của A Dũng.
- Ngươi không phải biết rồi à, sao ban nãy còn nói không biết cha ta là ai? Hại ta thất vọng.
An Dung hờn dỗi.
- Ta chỉ biết hắn là con người, cũng biết hắn và mẹ ngươi cùng nhau bỏ đi, theo lý thuyết thì hắn đúng là cha ngươi. Chẳng qua ta không chắc, dù sao lúc ngươi ra đời ta cũng không chứng kiến, cũng không biết hắn đến từ đâu, hắn là ai.
Đế Tân thở dài.
- Ngươi đến đây là do muốn tìm hắn đúng không? Ta đây cũng chịu, ta không biết hắn tới từ đâu, cũng không biết hắn đi đâu rồi.
- Tên cũng không sao?
A Dũng nghe xong ngẩn ngơ.
- Không biết, ta chỉ biết hắn là người xuống từ một con thuyền lớn thôi.
Đế Tân nói.
- Thuyền lớn!
Chu Văn và A Dũng gần như trăm miệng một lời.
- Kêu cái gì mà kêu?
A Dũng trừng mắt liếc Chu Văn.
Làm sao Chu Văn không ngạc nhiên được, nếu thuyền lớn mà Đế Tân nói chính là con thuyền của mẹ An Tĩnh vậy thì có vấn đề rồi.
Thuyền lớn bị phá cũng thời khi Đế đại nhân vẫn còn làm Dị Thứ nguyên chi vương, ngày mà mẹ của A Dũng tới miếu Thiên Hỉ đúng lúc con tàu lớn bị Đế đại nhân phá.
Sau đó mẹ của An Tính chết, Đế đại nhân bị nhốt trên núi Kỳ Tử, vậy thì thuyền lớn xuất hiện kiểu gì?
- Chẳng lẽ sau khi bị Đế đại nhân phá, con thuyền vẫn chưa bị hủy hoàn toàn, vẫn dùng được thêm một lúc nữa?
Chu Văn nghĩ thế nào cũng sai sai:
- Có lẽ con thuyền lớn trong lời kể của Đế đại nhân không phải là con thuyền lớn của mẹ An Tĩnh đâu.
Thuyền lớn mà ngươi nói là cái này à?
A Dũng lấy đồng hồ bỏ túi trọng ngực ra, mở nắp ra, bên trong cái nắp của đồng hồ đó có dãn một ảnh hình tròn, chụp một con thuyền, đầu thuyền có một nữ nhân phảng phất u buồn, có lẽ đây là nữ thần số mệnh, mẹ của A Dũng.
Thứ Chu Văn chú ý không phải là nữ thần số mệnh mà là ảnh chụp của con truyền kia.
Trong lòng của Chu Văn khiếp sợ, bởi vì hắn có thể khẳng định, con thuyền đó chính là Gaia trong miệng con thuyền lớn, cũng là con thuyền mà mẹ An Tính lái đi.
Có thể chắc chắn, con thuyền lớn đã hỏng nặng cực kỳ, đây chắc chắn là bức ảnh chụp con thuyền lớn sau khi bị Đế đại nhân phá hủy.
- Có lẽ khi đó sinh mệnh cấp Thế Giới bị nhốt trong đó đã trốn thoát khỏi thuyền lớn được, hoặc là sau đó một chút, cha của A Dũng từ trên đó đáp xuống, vậy hắn cũng là sinh mệnh bị mắc kẹt trong đó sao? Có khi nào Thượng Đế, thần Silva, và con người bị nhốt chung một chỗ không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận