Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1808: Không Tin

- Ta còn tưởng rằng ngươi lợi hại đến mức nào, thì ra lại là một Đại Ngôn Nhân của dị tộc, rõ ràng hắn là Đại Ngôn Nhân của vô tướng tộc, có gì khác với Đại Ngôn Nhân gian tộc trước đó chứ?
Dù gì cũng đã có kinh nghiệm lần đầu, lúc thiếu nữ nói những lời này, đã bớt gánh nặng tâm lý đi rất nhiều, nói một cách đúng lý hợp tình.
Chu Văn không so đo, trên thực tế Phong Thu Nhạn và Minh Tú thật sự có thể xem là đệ tử của hắn.
Nếu trước kia là vì bản thân Phong Thu Nhạn và Minh Tú có thiên phú cực tốt, mọi thứ đều do chính bọn hắn ngộ ra, Chu Văn thật sự không dám tự nhận đã dạy bọn hắn, còn hiện tại Chu Văn hoàn toàn có thể không thẹn với lương tâm nói, mình thực sự đã dạy bọn hắn.
Nếu không có Chu Văn dùng sư vực để nâng cao cảnh giới của bọn hắn, chỉ ra những khuyết điểm và thiếu sót của bọn hắn, sao bọn hắn có thể thăng lên cấp bậc cao như Thiên giới giai.
Trên thực tế cho dù không có thiếu nữ này, Chu Văn cố sức dạy bảo bọn hắn, cũng là vì để bọn hắn hái được quả táo vàng, đánh cược với thiếu nữ cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Đương nhiên, sư vực vô cùng biến thái, Phong Thu Nhạn và Minh Tú cũng phải có tư chất đủ tốt, ngộ tính đủ cao, nếu không cũng không thể có hiệu quả tốt như vậy, sư vực không thể dạy dỗ một kẻ đần đồn thành một người kiên cường trên thế gian được, chỉ có thể xem như dẫn đường khai phá tiềm lực.
- Cái này vẫn không tính sao? Vậy thì để một người khác nữa.
Chu Văn nhìn thiếu nữ nói.
- Hừ, không phải lại là một Đại Ngôn Nhân của tộc nào đó chứ?
Thiếu nữ hừ lạnh nói.
- Nhãn lực của ngươi tốt như vậy, nhìn nàng ta giống Đại Ngôn Nhân của một tộc nào đó sao?
Chu Văn chỉ vào Tần Trăn bên cạnh.
Thiếu nữ nghe Chu Văn nói xong, quan sát Tần Trăn từ trên xuống dưới, đáy mắt hiện lên gợn sóng kỳ dị, khiến đôi mắt nàng như vực sâu với tầng tầng lớp lớp sương mù.
- Nàng ta không phải Đại Ngôn Nhân.
Thiếu nữ như ý thức được, thu hồi ánh mắt, nói một cách khẳng định.
- Vậy nếu nàng ta lưu được tên trên bảng xếp hạng, ngươi sẽ không chơi xấu nữa chứ?
Chu Văn hỏi.
- Ai chơi xấu, rõ ràng là ngươi làm càn.
Thiếu nữ lập tức phản bác.
- Ngươi nói xem nếu nàng ta lên được bảng xếp hạng, ngươi có nhận thua hay không đây?
Chu Văn không cãi cọ với nàng, chỉ nhàn nhạt nói.
Tuy thiếu nữ cảm thấy Chu Văn dám nói vậy, tất nhiên là nắm chắc, nhưng chuyện đã đến nước này đâm lao phải theo lao, chỉ có thể kiên trì nói:
- Chỉ cần nàng thật sự là đệ tử của ngươi, tất nhiên ta sẽ chịu thua.
- Được.
Chu Văn lên tiếng, quay sang nói với Tần Trăn:
- Bình tĩnh, đừng quá khích.
- Vâng!
Tần Trăn lên tiếng, xoay người đi về phía ma phương, lại mở ma phương ra lần nữa.
- Thế nào, đệ tử do chính mình dạy dỗ mà không tự tin hả?
Thiếu nữ nghe Chu Văn dặn dò Tần Trăn xong, còn tưởng Chu Văn đang lo lắng nàng ta không thể qua cửa, trong lòng lập tức có chút tự tin, chế nhạo Chu Văn.
- Ta sợ nàng ta chơi quá rồ thôi.
Chu Văn nhàn nhạt nói.
Hắn thật sự không lo lắng Tần Trăn không qua được cửa, trước đây hắn dạy bảo đồng thời ba người Phong Thu Nhạn, Minh Tú và Tần Trăn, Phong Thu Nhạn và Minh Tú đều có con đường của mình, Chu Văn chỉ đóng vai trò phụ.
Nhưng Tần Trăn thì khác, con đường nàng ta đi, vốn là con đường Chu Văn từng đi, có thể nói Tần Trăn là do Chu Văn chỉ dẫn xuyên suốt cả con đường.
Chu Văn là một nam nhân, mà Tần Trăn lại là một nữ nhân, Chu Văn nghiên cứu ra trảm tiên, có khuynh hướng bá đạo, còn Tần Trăn là loại người có tính cách đặc biệt cố chấp.
Nàng ta tin tưởng Chu Văn, cũng tin tưởng con đường Chu Văn vạch ra, cho nên kiên định đi theo con đường Chu Văn vạch ra, thật sự không hề lệch đi một chút nào.
Nhưng nữ nhân và nam nhân vốn không giống nhau, đây không phải kỳ thị, mà là sinh lý khác biệt.
Tần Trăn không hề thay đổi một chút nào, nhưng lại lấy thân nữ nhân, đẩy sự bá đạo kia về phía cực hạn.
Đây không phải một sai lầm, không biết thay đổi không phải là một khuyết điểm, chỉ là hậu quả của việc làm như thế, chính là khiến cho kiếm pháp của Tần Trăn trở nên vô cùng cực đoan, vô cùng bá đạo.
Qua cửa thì không có vấn đề gì, nhưng cứng quá lại dễ gãy, Chu Văn sợ Tần Trăn cực đoan quá mức, bí quá hoá liều sẽ làm bản thân bị thương.
Lý do hắn để Minh Tú Phong Thu Nhạn đi sấm quan trước, là vì để Tần Trăn có chuẩn bị, tránh việc nàng ta quá cứng ngắc sẽ làm mình bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận