Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2045: Ngươi... Phải Chết

Đầu tiên là một đôi chân thẳng dài thon thả, sau đó là những đường cong khoa trường, toàn bộ chiếc áo khoác màu tím nhạt ở trên người cũng chẳng thể che giấu được dáng người thướt tha ở phía dưới.
Khi tất cả quang diễm đều đã bị hút vào trong ký hiệu thần bí kia, gương mặt lạnh lùng của Ma Anh lại càng trở nên tinh xảo, xinh đẹp tới cực điểm, nhưng lại khiến người ta nhìn ra run sợ, cuối cùng cũng đã xuất hiện trước mặt Chu Văn.
Cao quý, xinh đẹp, ưu nhã, lãnh khốc, thần bí, thánh khiết, hấp dẫn, tà ác, đủ mọi tính từ đan xen vào nhau nhưng vẫn chưa là đủ để miêu tả dung nhan hoàn mỹ của nữ nhân này.
Trên người mặc một bộ quần áo màu tím, mái tóc dài thẳng đến mắt cá chân, đôi mắt như tinh không thần bí, da trắng nõn như ngọc, lúc sóng mắt lưu chuyển dường như có thể khiến toàn bộ thế giới đều lâm vào trầm luân, nữ nhân như thế đang lẳng lặng đứng trước mặt Chu Văn.
- Ngươi... Phải chết...
Nữ nhân nhìn Chu Văn, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, gằn từng chữ nói.
- Quả nhiên là vẫn nhớ rõ mối thù ta từng giết nàng ở đời trước sao?
Chu Văn nhìn Ma Anh đã không còn là Ma Anh ở trước mặt, trong lúc nhất thời trong lòng có chút nổi giận.
Hắn sống chung với Ma Anh lâu như vậy, tình cảm đã cực kỳ sâu đậm, trong lúc bất chợt lại biến thành kẻ thù, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút khó tiếp nhận.
Vốn cứ tưởng Ma Anh sẽ niệm chút tình xưa, không đến mức làm khó hắn, vậy mà bây giờ khi nghe nàng nói thế, e là trong lòng đã cực kỳ hận Chu Văn, tất nhiên là sẽ rất muốn giết hắn.
- Cũng đúng, ta giết nàng một mạng, nàng muốn giết ta cũng là bình thường.
Chu Văn nhìn Ma Anh, vậy nhưng hắn cũng không định ngồi chờ chợt.
Trong lòng vừa động, hắn đang định thu hồi Ma Anh lại.
Dù cho Ma Anh có biến thành hình dạng gì, nàng vẫn là phối sủng của Chu Văn, theo lý thuyết mà nói thì phải nhất định nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Vậy nhưng dù trong lòng Chu Văn đã nghĩ như vậy, Ma Anh vẫn đứng lẳng lặng ở đó, không thể bị thu hồi đi.
Chu Văn cũng không quá kinh ngạc, bởi vì trước kia Ma Anh cũng có thể tự do ra vào, vào những lúc không có mệnh lệnh của hắn, nàng cũng có thể tự mình đi ra, chuyện này không hề kỳ lạ chút nào.
- Chủ nhân, rốt cuộc người cũng trở lại rồi!
Thiên ma phi vui mừng không thôi, nó thu lại vẻ mặt yêu mị, ngoan ngoãn cúi đầu quỳ xuống dưới gối Ma Anh Những ma sủng còn lại cũng đều gọi tên chủ nhân, cùng nhau quỳ xuống trước mặt Ma Anh. Trong lòng Chu Văn hâm mộ, dù đã qua không biết bao nhiêu năm tháng, chín đại ma sủng vẫn trung thành với Ma Anh như cũ, tình cảm này tuyệt đối không phải là thứ đơn giản có thể dùng võ lực để áp chế.
Ma Anh khẽ tỏ ý, lúc chín chín đại ma sủng mới rối rít đứng dậy, trên mặt đầy vẻ vui sướng, địa ngục thủ môn khuyển giống như một con Husky, nó nằm xuống bên chân Ma Anh, dáng vẻ trông cứ như đang muốn Ma Anh vuốt ve đầu của nó.
- Đã khiến các ngươi cực khổ rồi.
Ma Anh khẽ nói, trong giọng nói như có như không ẩn chứa một loại ma lực, khiến người ta nghe mà cảm thấy yên tâm.
Chu Văn vẫn luôn nghe nói Đại Ma Vương là một kẻ tàn bạo, dù cho có thật sự nhìn thấy nàng thì cũng chẳng thấy nhìn nàng tàn bạo ở chỗ nào, đồng thời cũng chẳng thể nhìn ra một chút lệ khí ở trên người nàng.
- Chủ nhân khó khăn lắm mới lại được tái sinh, bọn ta thề chết đi theo chủ nhân, ắt sẽ giúp chủ nhân quân lâm thiên hạ.
Chín đại ma sủng đều vô cùng hưng phấn, mong chờ đến ngày được đi theo Đại Ma Vương sát phạt chinh chiến, cướp lấy ngôi vị chí tôn khắp thiên hạ kia.
Ma Anh khẽ vuốt cằm, ánh mắt nhìn về phía Chu Văn, trong đó là sự hờ hững, sau đó nàng bước từng bước đến gần Chu Văn.
Chu Văn mở miệng muốn nói gì đó nhưng lại phát hiện ra rằng thậm chí mình còn chẳng thể nhúc nhích cánh môi.
Giờ phút này, thời gian và không gian dường như đều đã dừng lại, tất cả mọi thứ đều bị ngăn cách ở đó, chỉ có Ma Anh đang bước từng bước, giống như một ma nữ đi ngược chiều với dòng sông thời gian. Trong lòng Chu Văn kinh hãi, hắn điên cuồng ra lệnh cho Nhân Hoàng Cửu Thiên và Mê Tiên Kinh nhưng lại cảm giác tất cả mọi thứ đều đã bị ngăn cách, Nhân Hoàng Cửu Thiên chỉ đứng ở đó chứ không hề có phản ứng gì khác, trong cơ thể giống như một khối đá, cơ bản là chẳng có bất kỳ năng lượng nào lưu động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận