Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1907: Cuối Cùng Vẫn Thua

- Thật là người ác độc, lòng dạ quá độc ác.
Trong huyết trùng bao phủ, truyền đến giọng nói của Đế đại nhân, lại vẫn không nhanh không chậm như cũ.
Chu Văn không biết lời này Đế đại nhân nói hắn, hay là nói Tỉnh Đạo Tiên.
- Đại trượng phu nếu không tàn nhẫn, làm sao có thể đứng vững trên thế gian.
Tỉnh Đạo Tiên nói, từng bước một đi tới Đế đại nhân.
Mỗi bước đi của ông ta cũng giống như mang theo núi mà đi, máu tươi càng thêm điên cuồng tuôn tới Đế đại nhân.
- Tuy nói bản thân nhân loại chính là diễn sinh vật của phối sủng Địa Cầu, nhưng lại chỉ có thể coi là thức ăn thừa mà thôi, không có đủ tư chất tu luyện Mê Tiên Kinh, ngươi có thể tăng thêm cải tạo Mê Tiên Kinh, tu luyện tới mức như thế không biết đã giết bao nhiêu người, chiếm bao nhiêu mạng, tự thân cũng chịu đựng không biết bao nhiêu đau khổ khó có thể tưởng tượng, đúng là một kẻ tàn nhẫn.
Lời nói của Đế đại nhân xoay chuyển, lạnh nhạt nói:
- Chỉ là ngươi như vậy, vẫn còn là ngươi sao?
- Lẽ nào ngươi chưa từng nghe qua một câu nói, vương hầu cũng không phải trời sinh đã ở địa vị cao quý? Đều là nhân loại, phối sủng Địa Cầu dựa vào cái gì hơn người một bậc, dựa vào cái gì hắn có thể luyện thành Mê Tiên Kinh còn ta thì không luyện được? Lão già ta cả đời này cũng không tin tà, lại một mực muốn luyện thành nó, thậm chí so với Mê Tiên Kinh nguyên bản càng mạnh hơn.
Tỉnh Đạo Tiên từng bước tới gần, huyết dịch đã hoàn toàn bao phủ cơ thể Đế đại nhân, nhìn qua giống như một quả cầu bằng màu.
- Thật đáng thương, ngươi luyện thành vẫn không phải là Mê Tiên Kinh, nhưng chỉ là lừa mình dối người mà thôi.
Đế đại nhân hờ hững nói.
- Là cái gì không quan trọng, quan trọng là ta sẽ càng mạnh, mà ngươi bây giờ thuộc về ta.
Tỉnh Đạo Tiên cuối cùng cũng đi tới trước mặt Đế đại nhân, một tay đánh tới huyết cầu.
Theo một chưởng này của Tỉnh Đạo Tiên, huyết cầu giống như bồn nước tìm được cửa tháo nước, theo chưởng thế ào ào chảy ra, tràn vào bên trong thân thể Đế đại nhân.
Huyết cầu lập tức biến mất, thủ chưởng Tỉnh Đạo Tiên đặt tại đỉnh đầu Đế đại nhân, hình thành một điểm đỏ trên trán nàng.
- Quả nhiên Chu Lăng Phong nói không sai, đóa hoa kia chính là căn nguyên sức mạnh của Địa Cầu, mà ngươi chính là chìa khoá đạt được căn nguyên sức mạnh.
Nhìn Chằm chằm vào huyết ấn trên trán Đế đại nhân, hung ác cuồng nhiệt trong mắt Tỉnh Đạo Tiên càng lúc càng đậm.
- Thì ra là thế, ta nói ngươi làm sao có thể biết nhiều như vậy, hóa ra là do đồ vô sỉ Chu Lăng Phong kia.
Đế đại nhân thở dài nói:
- Ta sớm nên nghĩ đến, chỉ có hắn từng tới đây, chỉ là không ngờ rằng hắn lại vô sỉ đến trình độ này, chính mình không dám tới lại làm cho ngươi tới nơi này chịu chết.
- Bây giờ ngươi nói gì đều vô dụng, sức mạnh này ta chắc chắn phải có được.
Bàn tay Tỉnh Đạo Tiên phát lực, huyết điểm trên trán Đế đại nhân càng phát ra dữ tợn, hóa thành từng vết tơ máu, theo hướng mạch máu lan ra toàn thân Đế đại nhân, giống như mạng nhện rậm rạp chằng chịt lan tràn ra phía ngoài.
- Nếu sức mạnh của ta còn có một phần ngàn vạn, lại có thể cho phép ngươi làm càn như vậy sao. Thôi, cuối cùng vẫn là bại bởi nàng ta sao?
Đế đại nhân than nhẹ một tiếng, đôi mắt chậm rãi nhắm lại.
Theo một tiếng thở dài này, cơ thể Đế đại nhân đã xảy ra biến hóa quỷ dị, làn da giống như bằng bùn đất khô khốc vỡ ra, rơi xuống từng khối.
Phốc!
Tỉnh Đạo Tiên phun ra một ngụm máu đen, người cũng liên tiếp lui về phía sau, kinh hãi nhìn cơ thể Đế đại nhân giống như tượng đất rạn nứt.
Huyết dịch Tỉnh Đạo Tiên rót vào bên trong thân thể Đế đại nhân cùng với làn da khô nứt rơi xuống, không tiếp tục chịu sự khống chế của Tỉnh Đạo Tiên.
Bên trong vỏ xác khô nứt đang bong ra từng mảng, một thân thể như tiên như ngọc xuất hiện, tản ra tiên linh khí không gì sánh bằng, không thuộc về trần thế, dù chỉ là nhìn một cái cũng làm người ta tự thấy mình nhơ bẩn, giống như một sự khinh nhờn.
Những xiềng xích trói buộc Đế đại nhân cũng theo xác bùn rơi xuống đất từng cái.
- Cuối cùng vẫn là thua.
Đế đại nhân cũng không thèm nhìn tới Tỉnh Đạo Tiên sắp dầu hết đèn tắt, tự mình than nhẹ.
- Khụ khụ... Chu Lăng Phong lừa ta... Hay là ngươi lừa Chu Lăng Phong...
Bạn cần đăng nhập để bình luận