Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1990: Thuyền Này Kỳ Quái

Xuyên qua cả hành lang, tổng cộng có hai trăm phòng, không còn thấy sinh vật nào khác, chắc lúc thuyền bị hỏng, sinh vật bên trong đều đã chạy ra ngoài rồi.
Cuối hành lang là cầu thang đi xuống, hai người men theo cầu thang xuống dưới, phát hiện bên dưới là các loại máy móc và thiết bị, không có chỗ cho người ở.
Chu Văn không có nghiên cứu về đồ như máy móc, nhưng cũng nhìn ra được, máy móc của thuyền này hơi lạ, đều không giống với các loại máy móc Chu Văn từng thấy trước đây.
Các loại máy móc bên trong đều không phải được làm bằng sắt thép, mà là một loại nguyên liệu trông vừa giống kim loại vừa giống nhựa, cũng không biết là thứ gì.
Rất nhiều máy móc và thiết bị đều đã hỏng, trên vách thuyền có những mấy lỗ to, chắc là bị tổn thất nghiêm trong lúc đại chiến ban đầu.
Trong số các thiết bị bị đánh nát kia, Chu Văn nhìn thấy bên trong không có phụ tùng kiểu như bảng mạch điện, tất cả đều là từng hàng tinh thể ghép thành, chỉ có vỏ bọc là nguyên liệu vừa giống kim loại vừa giống nhựa kia. Chu Văn nhặt một vài mảnh tinh thể và loại nhựa kim loại rơi trên mặt đất kia lên, định trở về tìm người nghiên cứu.
Mặc dù bên trong hỏng hóc vô cùng nghiêm trọng, nhưng vẫn có một số bộ phận thiết bị máy móc đang vận hành, chắc đây chính là nguyên nhân thuyền gì đó vẫn có thể tự di chuyển.
Dạo một vòng cũng không có phát hiện gì, cũng không có lối đi nào khác, Chu Văn và Tạp La Môn trở về khoang thuyền bên trên. Lúc trở về bọn họ lại xem một lượt nữa, sau khi chắc chắn không có gì xảy ra, mới ra khỏi khoang thuyền.
Chu Văn nhìn về phía tầng hai trên thuyền, chỗ đó là buồng lái của thuyền lớn, đã bị phá hoại vô cùng nghiêm trọng.
Nửa buồng lái đều đã bị phá nát, một nửa còn lại cũng là đống đổ nát, cũng không biết bên trong còn có đồ đáng giá gì không.
- Thuyền này đúng là hơi kỳ quái.
Tạp La Môn nói.
- Kỳ quái chỗ nào?
Chu Văn tùy tiện hỏi.
- Vừa nãy đồ bên dưới kia chắc là động lực năng lượng của thuyền này đúng không?
Tạp La Môn hỏi.
- Đúng vậy, vừa nãy chính là phòng động lực, cái này có gì không đúng sao?
Chu Văn không hiểu ý của Tạp La Môn.
- Nếu đã có phòng động lực, tạo sao thuyền này còn có buồm chứ?
Tạp La Môn chỉ cánh buồm rách nát, hỏi.
Chu Văn hơi sửng sốt, hắn đúng là không nghĩ đến vấn đề này.
Ấn tượng vẫn luôn nắm vai trò chủ đạo lúc trước, đây chính là một thuyền lớn nhiều buồm, cho nên không cảm thấy có gì không đúng.
Nhưng Tạp La Môn vừa nói vậy, Chu Văn cũng cảm thấy hơi không đúng rồi.
Hệ thống động lực của thuyền này tiên tiến như vậy, cho dù là bị hư hỏng đến mức độ này vẫn có thể có bộ phận động lực thúc đẩy thuyền lớn tiến về phía trước.
Công nghệ tiên tiến như vậy, còn cần sử dụng cánh buồm sao?
Nhưng trên thuyền này không chỉ có buồm, mà còn có buồm lớn đa trọng, giống như loại thuyền buồm lớn chỉ có thể dựa vào sức gió của cổ đại kia.
- Những cái buồm này là để tiết kiệm nhiên liệu sao?
Chu Văn nghĩ rồi lại cảm thấy không đúng.
Loại thuyền có thể tùy ý di chuyển trong không gian này còn cần chút sức gió kia à? Hơn nữa cũng không phải chỗ nào cũng có gió.
- Liệu có phải chỉ là để trang trí không?
Chu Văn trầm ngâm nói.
- Nếu thật sự là dùng để trang trí, thì hoàn toàn không cần làm nhiều buồm như vậy, ba buồm sẽ phù hợp thẩm mỹ hơn. Hơn nữa vừa rồi ta đã thấy thiết kế của những cái buồm này đều rất hợp lý, chắc là có thể sử dụng.
Tạp La Môn nói.
- Ngươi nói những cái buồn này dùng để làm gì?
Chu Văn nghĩ không ra rốt cuộc những cái buồm này dùng để làm gì, nên đã hỏi Tạp La Môn.
- Sao ta biết được, có thể là lúc nghỉ mát treo lên để nó bay chơi thôi.
Tạp La Môn tùy tiện nói.
Chu Văn cảm giác đáp án này không đáng tin, nhưng cũng không nghĩ ra có cách giải thích gì khác, thế là không nghĩ đến vấn đề này nữa, lên buồng lái ở tầng hai trước.
Trong buồng lái khắp nơi đều là ván gỗ tan nát, bánh lái cũng bị phá vỡ một nửa, chỉ còn lại non nửa treo ở bên trên, xem ra cán truyền lực đã gãy rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận