Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1656: Tin Tức Hỏng Bét

- Rõ ràng kém chút thành công, tức chết đi được.
Sau khi Nguyệt Độc nhìn Chu Văn truyền tống rời đi, tức giận nắm chặt nắm đấm, nhưng lại không biết làm sao phát tiết, buồn bực muốn mạng.
- Lực lượng đẩy lui ong mật và Sinh Tử loa rốt cuộc là thứ gì? Đây tựa hồ không phải âm thanh thuộc về Chu Văn, chẳng lẽ nói, trong thân thể Chu Văn đang ẩn giấu một tồn tại cực kỳ kinh khủng?
Sau khi tỉnh táo lại, nghi ngờ trong lòng Nguyệt Độc càng ngày càng đậm, không ngừng lóe lên suy nghĩ:
- Tại sao tồn tại kinh khủng kia lại ẩn giấu trong thân thể Chu Văn, nàng và Chu Văn rốt cuộc quan hệ thế nào? Có thể gây bất lợi cho Chu Văn không? Không được, nhất định phải phải nghĩ biện pháp làm rõ ràng mới được.
Nhưng nghĩ lại một chút, hiện tại nàng không cách nào trở lại Địa Cầu, mà bởi chuyện kia, Chu Văn khẳng định không tin nàng lắm, hiện tại đi tìm Chu Văn, chỉ sợ khó mà giải quyết vấn đề.
- Xem ra nhất định lại phải suy nghĩ chút biện pháp.
Nguyệt Độc nheo mắt lại suy tư, trong đầu cũng không biết đang tính toán cái gì.
Chu Văn không nghĩ giống Nguyệt Độc, hắn đã quen với phong cách hành sự này của Nguyệt Độc, cho dù bị lừa, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, thậm chí cảm thấy rất đương nhiên, hoàn toàn không có loại cảm xúc tức giận gì.
Đương nhiên, đó cũng không phải nói Chu Văn bị lừa choáng váng, chỉ bởi Chu Văn rất rõ ràng, Nguyệt Độc vô luận lừa hắn thế nào, đều sẽ không làm hắn bị thương.
Truyền tống về đến Địa Cầu, Chu Văn về tới Quy Đức phủ, bởi truyền tống tinh tế có sai số nhất định, Chu Văn xuất hiện tại phụ cận cổ thành.
Đang chuẩn bị trở về căn cứ, lại đột nhiên cảm ứng được cái gì, quay đầu nhìn về hướng khác, thấy một bạch y nam tử đứng bên hồ.
Tóc trắng sừng rồng, gió nhẹ từ mặt hồ chậm rãi thổi tới, khiến quần áo của hắn chập chờn, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ cưỡi gió bay đi.
- Lão sư!
Thân thể Chu Văn run lên, mặc dù chỉ nhìn thấy một cái bóng lưng, nhưng hắn vẫn nhận ra người kia rốt cuộc là ai.
- Tiểu Văn.
Người áo trắng xoay người lại, nhìn Chu Văn mỉm cười, đây không phải Vương Minh Uyên thì ai.
- Lão sư, sao ngươi lại tới đây?
Trong lòng Chu Văn kinh hỉ, vui chính là có thể gặp lại Vương Minh Uyên, kinh hãi cũng chính là gặp lại Vương Minh Uyên.
Thân phận hiện tại của Vương Minh Uyên tuyệt đối sẽ không tùy tiện trở lại Địa Cầu, càng không thể đơn thuần tìm hắn uống trà nói chuyện phiếm.
Chu Văn đứng nơi đó, trong lúc nhất thời không biết nên hay không nên đến trước mặt Vương Minh Uyên, cứ đứng im nơi đó.
- Ngươi trưởng thành rồi.
Vương Minh Uyên mỉm cười, một lần nữa xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Chu Văn, nhìn mưa bụi sương mù bao phủ cổ thành nói:
- Lúc nhỏ, có rất nhiều chuyện có thể mặc kệ trốn tránh, có thể không lựa chọn, bởi có người đứng nơi cao cao che cho ngươi. Thế nhưng dần dần sau khi ngươi lớn len, người che mưa che gió cho ngươi đã không cao lớn bằng ngươi, không cách nào bảo hộ ngươi, cho nên đã đến lúc ngươi nên làm ra lựa chọn.
- Lão sư, ngài muốn ta lựa chọn cái gì?
Chu Văn nhìn Vương Minh Uyên, cuối cùng vẫn không đi qua.
- Địa Cầu phong cấm càng ngày càng yếu, không bao lâu, tất cả Dị thứ nguyên lĩnh vực đều sẽ phá cấm.
Vương Minh Uyên nói.
- Ta biết.
Vẻ mặt Chu Văn nghiêm túc gật đầu, gần nhất càng ngày càng nhiều Dị thứ nguyên lĩnh vực phá cấm, cục diện toàn bộ phá cấm chắc không còn xa nữa.
- Thời điểm tất cả Dị thứ nguyên lĩnh vực phá cấm, chính là lúc Phối sủng Địa Cầu xuất thế.
Một câu nói kia của Vương Minh Uyên khiến thân thể Chu Văn chấn động.
- Nhanh như vậy!
Trong lòng Chu Văn kinh hãi.
Dựa theo tình huống hiện tại, Dị thứ nguyên lĩnh vực toàn diện phá cấm đoán chừng chỉ là chuyện sớm hay muộn, khi đó Phối sủng Địa Cầu xuất thế, Địa Cầu chẳng phải xong đời.
- Có lẽ nó còn nhanh hơn tưởng tượng của ngươi.
Vương Minh Uyên cười một cái nói:
- Nhưng đây vẫn không phải tình huống bết bát nhất.
- Còn có cái gì so với cái này hỏng bét hơn?
Chu Văn cảm giác tâm linh nhỏ yếu đã có chút không chịu nổi đả kích này.
Địa Cầu hủy diệt còn không tính là tình huống bết bát nhất, hắn thực sự không biết, còn tình huống gì hỏng bét hơn.
- Khi đó toàn bộ quy tắc áp chế của vũ trụ đối với Dị thứ nguyên sẽ giải trừ, trên thực tế hiện tại quy tắc vũ trụ áp chế đối với Dị thứ nguyên đã bắt đầu giảm xuống.
Vương Minh Uyên chậm rãi nói, nói xong, nụ cười trên mặt đã hoàn toàn biến mất.
- Có thể xác định sao?
Chu Văn kinh hãi hỏi.
Hắn quá rõ ràng loại tình huống đó sẽ đáng sợ cỡ nào, hiện tại nhân loại có thể sinh tồn, hoặc toàn bộ vũ trụ Địa Cầu có thể bảo trì trạng thái hòa bình này đều bởi quy tắc vũ trụ áp chế đối với Dị thứ nguyên.
Mất đi loại quy tắc áp chế này, đừng nói nhân loại, toàn bộ sinh vật trong vũ trụ này đều sẽ đối mặt với tai họa lớn.
Vương Minh Uyên không trả lời Chu Văn, chỉ tiếp tục nói:
- Đây là một trường kiếp nạn, nhưng cũng là một cơ hội.
- Cơ hội gì?
Chu Văn không hiểu, nếu Dị thứ nguyên thật sự xâm lấn trên quy mô lớn, nhân loại còn cơ hội gì nữa.
- Vẫn chưa có người nào tìm được Phối sủng Địa Cầu, cũng không người nào biết, Dị thứ nguyên lĩnh vực nào trên Địa Cầu sẽ quyết định chủ nhân của Phối sủng Địa Cầu, cho dù đỉnh cấp cường giả từ Dị thứ nguyên buông xuống, cũng không dám tùy tiện xâm lấn Địa Cầu, bọn hắn vẫn cần nhân loại làm người phát ngôn, tranh đoạt Phối sủng Địa Cầu.
- Cần thiết sao? Nếu Mạt Thế cấp cường giả của Dị thứ nguyên thật sự có thể hoàn chỉnh buông xuống Địa Cầu, bọn hắn hoàn toàn có năng lực đả thông toàn bộ Dị thứ nguyên lĩnh vực, cần gì phiền toái vậy?
Chu Văn cau mày nói.
- Bọn hắn cũng muốn làm như vậy, đáng tiếc bọn hắn không dám.
- Không dám?
- Đúng, không dám, cho dù Mạt Thế cấp cường giả cũng biết sợ.
- Bọn hắn sợ cái gì? Địa Cầu có thứ làm bọn hắn sợ hãi?
Trong lòng Chu Văn kinh nghi bất định, mơ hồ cảm thấy, đây có lẽ là then chốt.
- Địa Cầu có thứ gì để bọn hắn sợ hãi, ta cũng không biết. Thế nhưng đã từng người mạnh nhất của Dị thứ nguyên mang theo vô thượng thần uy xông vào Địa Cầu, cơ hồ đánh nứt Địa Cầu, nhưng cuối cùng lại không thể trở ra, từ đó bốc hơi khỏi nhân gian.
Vương Minh Uyên nói.
- Là nữ nhân có chân dung trên chiếc thuyền kia sao?
Chu Văn lập tức liên tưởng đến chân dung nữ nhân và mỏ neo thuyền kia.
Vương Minh Uyên gật gật đầu:
- Cho nên cho dù quy tắc vũ trụ áp chế tan biến, trong thời gian ngắn Dị thứ nguyên sẽ không toàn diện xâm lấn Địa Cầu, bọn hắn cần một chút người phát ngôn, giúp bọn hắn tìm hiểu rõ ràng tình huống trên Địa Cầu.
Dừng một chút, Vương Minh Uyên còn nói thêm:
- Bây giờ Dị thứ nguyên có rất nhiều chủng tộc, nhưng chủng tộc mạnh nhất chỉ có bảy cái, ngươi hẳn không lạ lẫm gì. Lục đại Thánh Điện đại biểu, chính là sáu chủng tộc cường đại nhất trong Dị thứ nguyên. Thế nhưng chủng tộc tối cường trong Dị thứ nguyên, lại không phải sáu chủng tộc này, mà là Tiên tộc.
Chu Văn tính toán một thoáng, thật đúng là không lạ lẫm, Thánh địa không xa lạ gì, bọn họ có không ít ân oán với Tiên tộc, tính toán một lượt, hắn đều đắc tội sạch bảy chủng tộc cường đại nhất Dị thứ nguyên.
Tương lai Dị thứ nguyên toàn diện buông xuống, hắn cảm giác hoàn cảnh sinh tồn của bản thân sẽ trở nên ác liệt hơn.
- Nếu Tiên tộc mạnh như vậy, tại sao Tiên tộc lại không lập Thánh Điện trong Thánh địa?
Chu Văn cảm thấy nghi hoặc đối với điểm này.
- Lúc trước người mạnh nhất Dị thứ nguyên buông xuống Địa Cầu xuất thân từ Tiên tộc, lúc trước Tiên tộc, vạn tộc thần phục, mặc dù Lục đại Thánh tộc liên hợp cũng chỉ có thể thần phục dưới chân Tiên tộc. Đáng tiếc, vị Tiên khiến vạn tộc thần phục kia, sau khi đến Địa Cầu lại bốc hơi khỏi nhân gian.
Vương Minh Uyên chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận