Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2044: Sẽ Không Phản Chứ?

Sau đó, chỉ thấy ánh mắt của Nhân Hoàng Cửu Thiên quét qua căn phòng đã đổ nát kia, căn phòng kia như một hình ảnh bị lộn ngược lại, nhanh chóng khôi phục trạng thái vốn có.
- Người này... Quá đáng sợ...
Cửu Kiếp Ma chủng trợn mắt nhìn Chu Văn, mặc dù trên mặt toàn là vẻ tức giận nhưng cũng không dám nổi giận với Chu Văn nữa.
- Ma Anh có chịu lấy lại trí nhớ trước kia của nàng hay không là do nàng tự quyết định, không đến lượt các ngươi làm chủ.
Lúc này, khi Chu Văn nói lại những lời kia, chín đại ma sủng đều rơi vào yên lặng, không ai nói gì nữa.
- Đã như vậy thì cứ để chủ nhân của chúng ta tự mình quyết định đi.
Tiên đồ cổ thần thở dài nói, trong lòng hắn biết rõ, người trước mặt hắn có thực lực rất kinh khủng, e là cũng chẳng thua gì so với Tiên Đế và Đại Ma Vương năm đó.
Chu Văn gọi Ma Anh ra, nhìn thấy Ma Anh, chín đại ma sủng lập tức gọi chủ nhân, vậy nhưng Ma Anh chỉ lạnh lùng nhìn chúng, không hề đáp lại.
- Trước khi nàng đưa ra lựa chọn, xin các ngươi im miệng.
Chu Văn lấy một đám ma linh mà mình đã đoạt được rồi đặt tới trước mặt Ma Anh, nói:
- Ngươi có muốn nó không?
- Chủ nhân, người nhất định...
Cửu Kiếp Ma chủng sốt ruột muốn khuyên bảo nhưng lại bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ sức mạnh đang tấn công tới, Nhân Hoàng Cửu Thiên xuất hiện trước mặt nó, trực tiếp tát bay nó ra ngoài.
Cơ thể của Cửu Kiếp Ma chủng phá vỡ vách tường, té ngã trên mặt đất, nó cũng chẳng ngại gì, lập tức tức giận nhảy cẫng lên muốn xông vào bên trong phòng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Chu Văn, trong lòng nó lập tức e sợ, không tự chủ được mà thu lại bước chân, không dám bước vào trong phòng nữa.
Mấy ma sủng khác đều đồng thời nghĩ:
- Nguy hiểm thật, may mà tên chín miệng kia nhanh miệng hơn ta, không thì mình đã bị quất bay rồi. Ma Anh nhìn ma linh trong tay Chu Văn, dưới ánh mắt mong đợi của chín đại ma sủng, nàng khẽ gật đầu. Chín đại ma sủng lập tức vô cùng vui mừng, có cảm giác sung sướng cùng cực.
- Ngươi nghĩ rằng nó sẽ không gây nguy hại cho ngươi?
Chu Văn lại hỏi thêm một lần nữa.
Ma chủng chín loại há miệng muốn mắng chửi Chu Văn, vậy nhưng vừa mở miệng, giống như nhớ ra chuyện gì đó, nó vội vàng quay đầu nhìn Nhân Hoàng Cửu Thiên đang đứng bên cạnh, chỉ thấy Nhân Hoàng Cửu Thiên cũng đang nhìn chằm chằm nó, nó vội vàng ngậm miệng lại.
Ma Anh lại khẽ gật đầu, lúc này Chu Văn mới thả lỏng bàn tay đang nắm lấy ma linh ra.
Nếu Ma Anh đã nhận định ma linh không gây nguy hại cho nàng, Chu Văn cũng chẳng thể ngăn cản được nữa, mặc cho ma linh trong tay bay về phía Ma Anh.
Sau khi ma linh được thả ra, nó lập tức xông vào trán Ma Anh.
Ma Anh cũng không tránh né, mặc cho ma linh bay vào giữa mi tâm của mình, biến thành một con dấu màu đen ở trên mặt.
Thấy Chu Văn tuân thủ đúng như đã hứa, để cho chủ nhân của bọn chúng lấy lại ma linh, mỗi người đều không còn do dự, mỗi một ma sủng lấy ra ma linh của mình, cộng thêm cái mà Chu Văn đã đoạt được trước đó, tổng cộng là chín viên ma linh.
Những ma linh của tám người còn lại đều tự động bay đến mi tâm của Ma Anh, từng cái dung nhập vào trong, để lại một ký hiệu thần bí giữa mi tâm của Ma Anh.
Vẻ mặt Ma Anh không ngừng thay đổi, trong ánh mắt có vô số những thứ quỷ dị lướt qua thật nhanh, đồng thời danh hiệu thần bí kia cũng bắt đầu cháy lên một màu rực rỡ.
Quang diễm màu tím đậm nhanh chóng bao lấy cơ thể Mai Anh rồi hoàn toàn chiếm đoạt mất cơ thể của nàng, hơn nữa càng cháy càng lớn, sau đó đã chẳng còn nhìn thấy Ma Anh bị quang diễm nuốt chửng.
Mặc dù quang diễm màu tím đậm kia cực kỳ kinh khủng nhưng lại không hề nóng chút nào, ngoài ra cũng chẳng ảnh hưởng gì đến những thứ xung quanh.
Chín đại ma sủng vui mừng nhìn quang diễm, Chu Văn cũng nhìn quang diễm, vậy nhưng trong lòng lại có chút thấp thỏm.
- Sau khi lấy lại được trí nhớ của kiếp trước, liệu Ma Anh có còn thân thiết với ta không? Nàng là phối sủng của ta, dù cho không nhận ta thì chắc cũng không đến mức phá vỡ lời hứa giữa chúng ta đúng không? Chu Văn có chút lo được lo mất.
Quang diễm màu tím đậm kia từ từ hội tụ vào một điểm, bóng người Ma Anh cũng từ từ lộ ra khỏi quang diễm kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận