Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1991: Thất Bại... Thất Bại...

Chu Văn dịch một tấm gỗ ra, muốn vào bên tìm một vài thứ hữu dụng.
Lát sau, Chu Văn đã phát hiện một cái túi đóng gói nhựa, bên trên còn in loại chữ mà hắn không biết kia.
Mở ra xem, bên trong đều là từng gói đồ màu trắng, Chu Văn nhìn kỹ, vẻ mặt bắt đầu trở nên kỳ quái.
Đây rõ ràng là chính là một gói bim bim của trẻ con, Chu Văn lập tức liên tưởng đến An Tĩnh, rất có thể năm đó mẹ An Tĩnh đã đưa nàng vào trong buồng lái này ở, còn từng thay tã cho nàng ở đây.
- Đây là cái gì?
Tạp La Môn cũng đang tìm kiếm, đột nhiên hơi ngạc nhiên hỏi. Chu Văn quay đầu nhìn qua, thấy Tạp La Môn đang dùng móng đụng vào một thứ quả cầu ở đó.
Chu Văn nhìn kỹ quả cầu kia, to bằng nắm tay của người đàn ông trưởng thành, một nửa là loại chất liệu màu trắng nhựa kim loại kia, một nửa còn lại là chất liệu màu đen giống thủy tinh.
Chu Văn bước qua nhặt quả cầu lên, nghiên cứu tỉ mỉ, phát hiện trên đỉnh nửa tròn màu trắng có một vòng tròn nhỏ.
Sờ bên trong vòng tròn nhỏ, một nửa màu đen của quả cầu đột nhiên sáng lên.
Chu Văn vội vàng buông bàn tay ra, cảnh giác nhìn quả cầu. Vậy mà quả cầu lại tự động trôi lơ lửng, một nửa thủy tinh màu đen bắn ra chùm sáng, ở trong không trung chiếu ra hình chiếu toàn tức.
Hình chiếu là hình ảnh của một nữ nhân và một đứa bé, trông chắc chính là quay trong buồng lái của thuyền này.
Nữ nhân trông rất xinh đẹp, trông dáng vẻ chắc là mẹ của đứa bé, dường như chính là một nữ nhân loài người bình thường.
Đứa bé kia lại hơi kỳ quái, nàng được đặt trong một cái rương kín mít, nắp rương là loại trong suốt, nữ nhân chỉ trêu đùa đứa trẻ từ bên ngoài rương.
Có thể nhìn ra đứa bé kia hình như rất yếu ớt, vươn cái tay nhỏ muốn ôm nữ nhân, nhưng lại chỉ có thể chạm vào cái nắp trong suốt kia, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhân bên ngoài.
- Đây không phải chính là An Tĩnh và mẹ của nàng chứ Vẻ mặt Chu Văn kỳ quái nhìn.
Hình chiếu có rất nhiều đoạn, có một số là nữ nhân nhìn đứa bé, nhiều hơn là đang chụp bản thân đứa bé.
Nhìn ra được chắc là nữ nhân đang ghi lại quá trình trưởng thành của đứa bé, cũng nhìn ra được nữ nhân vô cùng yêu đứa bé kia.
Có lúc nữ nhân cũng nói chuyện, nhưng lời nàng nói, một chữ Chu Văn cũng nghe không hiểu, căn bản không phải mấy loại ngôn ngữ mà Chu Văn biết, đương nhiên cũng không rõ lời nàng nói có ý gì.
Xem tới xem lui đều là những cảnh này, Chu Văn cảm thấy đã không còn ý nghĩa gì nữa, dứt khoát để cho nó tự phát, Chu Văn thì tìm kiếm thứ có tác dụng khác trong buồng lái.
Bên dưới ván gỗ đổ nát đã tìm thấy rất nhiều đồ dùng hàng ngày, không tìm được một thứ đồ có tác dụng nào.
- Ngày mười bốn tháng bảy...
Bỗng nhiên, Chu Văn nghe thấy một giọng nói quen thuộc, hơn nữa hắn lại nghe hiểu được ý nghĩa giọng nói này muốn biểu đạt.
Chu Văn vội vàng quay đầu nhìn lại, thấy hình ảnh toàn tức quả cầu chiếu ra đã không phải nữ nhân và đứa trẻ kia.
Mà là hình ảnh của một nữ nhân khác, nháy mắt thấy nữ nhân kia, mắt Chu Văn lập tức trợn to.
- Vương Chi Thán Tức...
Chu Văn nhận ra ngay lập tức nữ nhân này chắc chắn là nữ nhân trong Vương Chi Thán Tức kia, dáng vẻ và khí chất này chắc chắn sẽ không nhầm lẫn.
Điều khác biệt là nữ nhân này mặc đồng phục màu trắng, trên mặt còn đeo kính mắt kỳ lạ, mặt không cảm xúc ngồi đối diện với hình ảnh, vừa dùng bút viết cái gì đó lên trên sổ, miệng vừa nói chuyện.
- Ngày mười bốn tháng bảy, thành công phát hiện tọa độ Z14, đang tiến hành đồng bộ thí nghiệm...
Hình ảnh thay đổi, vẫn là nữ nhân ngồi viết ở đó.
- Ngày mười lăm tháng bảy, định vị không gian đang khởi động, thất bại không rõ nguyên nhân.
- Ngày mười sáu tháng bảy, định vị không gian thành công, hệ thống điện thoại di động kết nối thành công...
- Ngày mười bảy tháng bảy, thất bại.
- Ngày mười tám tháng bảy, thất bại.
- Thất bại... Thất bại... Thất bại...
Sau khi thất bại mấy ngày liên tiếp, hình ảnh lại biến thành hình ảnh của nữ nhân và đứa trẻ.
- Mẹ nó!
Chu Văn không khỏi buồn bực kêu lên.
Hắn biết đây là chuyện gì rồi, nếu như hắn đoán không nhầm, thì nữ nhân trong Vương Chi Thán Tức dùng quả cầu này để ghi chép lại kết quả thí nghiệm mỗi ngày của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận