Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2053: Định Nghĩa Lại Quy Tắc (1)

Điều không ngờ tới là sau khi hình ảnh của Đế đại nhân bị Thánh Thần chạm vào rồi bèn chỉ lóe lên một cái, chứ không phải một màn đen.
Sắc mặt Thánh Thần sắc mặt thay đổi, ngón tay lại nhanh chóng chạm vào vài lần nữa, kết quả là hình ảnh cũng chỉ chớp lên vài cái thôi, hoàn toàn không có dấu hiệu biến mất.
- Ta nên nói ngươi quá tự tin, hay là nên nói ngươi quá là không tự tin đây?
Đế đại nhân nhìn Thánh Thần rồi lạnh lùng nói:
- Thứ quy tắc thế giới mà ngươi bảo là hiểu rõ chẳng qua là những thứ đó thấu hiểu cái thế giới này thôi. Ngươi quá đỗi tự tin với những thứ ấy, nhưng lại không có lòng tin với thế giới của chính mình. Đúng là tên nhóc đáng thương và bi ai. Là một phần của thế giới này, khi ngươi phủ nhận thế giới này, cũng chính là đang phủ nhận bản thân ngươi vậy, thế thì làm sao ngươi có thể kiểm soát sức mạnh của thế giới này chứ? Khi ngươi từ bỏ thế giới này, thì đồng thời ngươi cũng đã bị thế giới này ruồng bỏ.
Thánh Thần liền sợ hãi lui về sau. Hắn có sao cũng không ngờ rằng thứ mà bao lâu nay bản thân nghiên cứu, vốn tưởng là đã kiểm soát hết toàn bộ sức mạnh rồi, thế mà lại như trò đùa trước mặt Đế đại nhân thế kia.
- Đến đây.
Đế đại nhân khẽ nói.
Khối ma phương mini màu đen trong tay Thánh Thần đột ngột biến mất, sau đó đã xuất hiện ở đế trước mặt Đế đại nhân. Đế đại nhân cũng không thèm nhìn Thánh Thần, mà chỉ tỏ ra hứng thú nhìn ngắm khối ma phương trước mặt, rồi đưa ngón tay ra chạm vào khung ảnh của Thánh Đế.
Thánh Thần tập hợp sức mạnh, muốn gọi khối ma phương mini trở về, nhưng mà khối ma phương đó dường như cắt đứt liên hệ với hắn vậy, không hề có chút phản ứng nào, chỉ biết yên lặng lơ lửng trước mặt Đế đại nhân. Sắc mặt Thánh Thần bèn thay đổi, cơ thể đi xuyên lối đi kỳ ảo, rồi biến mất trước mặt Đế đại nhân. Một giây sau, Thánh Thần lại xuất hiện ở trước mặt Chu Văn.
Gần như là trong cùng một lúc, ngón tay của Đế đại nhân ấn vào nút vuông trên hình ảnh của Thánh Thần.
Hình ảnh chớp lấy một phát, không hề biến thành màu đen. Thế nhưng hình ảnh lại trở nên lu mờ đi rất nhiều, hơn nữa đang tiếp tục nhanh chóng lu mờ dần.
Vóc dáng của Thánh Thần giống như ảnh chiếu trong gương biến dạng vậy, vặn vẹo một cách quái dị, hơn nữa lại lúc sáng lúc tối, có vẻ như sẽ biến mất bất cứ lúc nào.
Chu Văn thấy Thánh Thần đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, trong lúc bản thân đang cau mày thì nhìn thấy thân hình của Thánh Thần vặn vẹo thế kia, đồng thời lại nghe thấy Thánh Thần bỗng mở miệng gọi tên của mình.
Nghe được giọng nói đó, thân thể Chu Văn liền lập tức run lên. Hắn đã quá quen thuộc với giọng nói ấy, đó chính là giọng nói của ông hiệu trưởng.
- Thánh Thần quả thật là ông hiệu trưởng sao?
Chu Văn mắt nhìn Thánh Thần dường như sắp bị nguồn sức mạnh nào đó giết hại, liền lập tức triển khai thế giới sức mạnh mới của mình, bao trùm lấy Thánh Thần.
Dưới sức mạnh của Tân Thế giới, cơ thể ấy của Thánh Thần bỗng chốc không còn vặn vẹo, cũng không còn lúc ẩn lúc hiện, mà đã trở về lại trạng thái bình thường.
Hình ảnh trên khối ma phương mini vốn đang lu mờ một cách nhanh chóng, nay cũng đã trở về trạng thái bình thường vốn có.
- Khá là thú vị đó.
Đế đại nhân thấy được cảnh này thông qua khối ma phương mini. Ngón tay của nàng cầm lấy khối ma phương mini, khối ma phương mini trong tay tự động vỡ ra, vỡ thành từng khối vuông nhỏ tách biệt nhau. Mỗi khối vuông nhỏ đều là một hình ảnh, xếp ngay ngắn trước mặt nàng.
Từng khối vuông nhỏ trong lòng tay nàng không ngừng biến hóa, tách ra rồi ráp lại, lại tiếp tục tách ra rồi ráp lại, giống như đồ chơi xếp gạch vậy.
Chỉ là trong phút chốc trong lòng của Đế đại nhân đều đã thấu hiểu về khối ma phương huyền bí ấy. Nàng ấy nhìn về khung hình của Thánh Thần. Dưới ánh mắt chăm chú của nàng, khung hình ấy bắt đầu chuyển động.
Chu Văn cảm thấy như có một sức mạnh kinh khủng đang đè lên Tân Thế giới của hắn, không gian xung quanh lúc sáng lúc tối.
Thánh Thần nhìn không gian xung quanh không ngừng thay đổi liền gượng cười nói:
- Không ngờ ta đây nhiều năm cực khổ nghiên cứu, đến cuối cùng cũng chẳng là cái thá gì. Đế đại nhân nói không sai, trong lúc ta mất niềm tin với thế giới này một khắc này, thì chính ta cũng bị thế giới này ruồng bỏ.
- Ngài thật là...
Chu Văn nhìn Thánh Thần, nhất thời không biết nên xưng hô với hắn ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận