Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1994: Sát Ma Kinh Ngạc

Mà nghĩ lại thấy cũng đúng, Cửu Kiếp Ma chủng đã trải qua chín lần độ kiếp trùng sinh, vết thương bên ngoài đã khỏi từ lâu rồi, không thể nào nhìn ra được, chắc nếu có thương thì cũng là vết thương bên trong.
- Nếu đã như vậy thì phải thử từng cái một thôi.
Chu Văn lắc mình đến bên tai của Cửu Kiếp Ma chủng, vung tay chém ra Tại Nhân Gian, chém vỡ từng mảnh tinh thể ngoài tai trái của nó.
Không lâu sau, một lỗ tai to lớn đã hiện ra, Chu Văn vẫn quan sát Cửu Kiếp Ma chủng, thấy nó không có động tĩnh gì, nên lại chém Tại Nhân Gian lên lỗ tai của Cửu Kiếp Ma chủng.
Chỉ vang lên một tiếng keng. Sức mạnh Tại Nhân Gian chém lên lỗ tai mà lại chỉ có một tiếng keng, trên lỗ tai kia để lại một vết thương nông. Tuy sâu mấy centimet, nhưng đối với Cửu Kiếp Ma chủng thì vết thương này gần như có thể xem nhẹ.
- Để ta, Cửu Kiếp Ma chủng đã trải qua chín lần độ kiếm, xác thịt đã tiến hóa đến cực hạn, Tận Thế cấp bình thường đều không làm tổn thương xác thịt của nó được. Vẫn là phải để ta.
Tạp La Môn nói rồi một sừng trên đỉnh đầu đã sáng lên, cúi đầu biến thành một chùm sáng động trời đâm về phía lỗ tai của Cửu Kiếp Ma chủng.
Keng!
Chỉ có thể vang lên một tiếng động trời. Tạp La Môn lùi ngược trở lại, thân hình lảo đảo trong không trung, giống như uống rượu say suýt nữa ngã cắm đầu xuống.
- Tên này thật sự là một trong số Tận Thế mạnh nhất sau Tiên Đế sao?
Chu Văn nhìn Tạp La Môn chật vật, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Nếu Dị Thứ Nguyên Tận Thế sau Tiên Đế là trình độ này, vậy đúng là đáng đời không thể ra một vị Vương nữa. Tạp La Môn cảm giác đầu óc đã tỉnh táo chút, thấy Chu Văn nhìn hắn như vậy, khiến hắn lập tức thẹn quá hóa giận, không nói một lời mà cúi đầu đâm lên lần nữa.
Keng! Keng! Keng keng!
Tạp La Môn đâm liên tiếp những mấy lần, chưa đâm nát được lỗ tai kia, bản thân đã hơi không tìm được phương hướng rồi, quay vòng vòng trong không trung.
Mặc dù Chu Văn hơi xem thường Tạp La Môn, nhưng thực lực của Tạp La Môn không hề kém, chỉ có thể nói là Cửu Kiếp Ma chủng thật sự quá mạnh.
- Một con sủng vật của Đại Ma Vương đã đáng sợ như vậy, năm đó rốt cuộc Đại Ma Vương mạnh tới mức độ nào?
Chu Văn trầm ngâm một lát, triệu hồi Ma Anh ra.
- Có quen nó không?
Chu Văn chỉ Cửu Kiếp Ma chủng, hỏi Ma Anh.
Ma Anh nhìn một lát, sau đó lắc đầu với Chu Văn.
- Gọi Sát Ma ra đây.
Chu Văn trực tiếp nói với Ma Anh Ma Anh nghe lời rút Ma kiếm ra, thả Sát Ma ở bên trong ra.
- Ngột ngạt chết ta rồi...
Sát Ma vừa ra ngoài đã la lên, nhưng mới la được một nửa, thấy Cửu Kiếp Ma chủng thì bị làm cho giật nảy mình, ngay cả lời phía sau cũng nuốt trở về.
- Mẹ nó, Cửu Kiếp Ma chủng, sao nó lại ở đây?
Sát Ma kêu lên rồi lùi về phía sau, giống như vô cùng sợ Cửu Kiếp Ma chủng.
Sát Ma thấy rõ Cửu Kiếp Ma chủng hình như đã bị đóng băng, lúc này mới bình tĩnh lại.
Ánh mắt hắn đánh giá xung quanh, sau khi thấy Thiên Ma Phi ở phía xa, đã càng hoảng sợ hơn.
- Cửu Kiếp Ma chủng, Thiên Ma Phi... Sao bọn nó lại ở đây... Đây là nơi nào... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Sát Ma, những sinh vật này ngươi đều quen đúng chứ?
Chu Văn nhìn Sát Ma, hỏi.
- Quen, đương nhiên là quen, những tên này đều được Đại Ma Vương cưng chiều, thời đại kia đừng nói là Ma tộc, cả Dị Thứ Nguyên có ai không quen bọn nó.
Sát Ma vô cùng kinh ngạc, hỏi:
- Sao hai bọn nó lại ở đây?
- Không chỉ có hai bọn nó, ngươi đi về phía bên kia xem thử.
Chu Văn chỉ về một hướng nói.
Sát Ma nghi ngờ bay về phía bên đó, bay rồi trong người hắn đã sinh ra từng mảnh tinh thể, dọa Sát Ma giật nảy mình.
Chu Văn trực tiếp sử dụng Tại Nhân Gian, đánh vỡ tinh thể trên người Sát Ma.
- Đây là thứ gì?
Sát Ma kiểm tra cơ thể của mình, không phát hiện tinh thể mọc ra nữa, nhưng vẫn hơi hoảng sợ hỏi.
- Ngươi xem trước đi rồi nói.
Chu Văn nói.
Sát Ma đa nghi bay qua, chốc lát sau bên đó lại vang lên tiếng kêu kinh ngạc của Sát Ma, xem ra Sát Ma đều biết hết những sủng vật của Đại Ma Vương này.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì? Sinh vật Đại Ma Vương cưng chiều nhất sao đều ở đây? Không phải bọn nó đều chết trận trong cuộc chiến Ma Vẫn rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận