Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1377: Vô Tận Kiếm Khí

Để Chu Văn đi cân nhắc làm thế nào đánh bại kẻ địch, hoặc làm sao tăng hiệu suất đánh bại kẻ địch, cái này so với việc để hắn cân nhắc làm sao khiến người ta sợ hãi hơn tử vong, còn dễ hơn nhiều.
Theo bản chất mà nói, Chu Văn là một người theo chủ nghĩa hòa bình nếu không phải sinh ra trong thời đại này, hắn căn bản không nguyện ý giết con gà, chứ đừng nói đi giết người.
Thế nhưng thời đại xô đẩy, thời thế tạo anh hùng, nhiều khi người có thể trở thành anh hùng, chưa chắc đã muốn trở thành anh hùng.
- Được, vậy bắt đầu từ hành động cơ bản nhất.
Chu Văn thực sự không nghĩ ra được, làm sao có thể khiến địch nhân cảm nhận được thứ còn đáng sợ hơn cả tử vong.
Chu Văn tâm niệm vừa động, Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận tề động, kiếm khí vô hình lít nha lít nhít điên cuồng rơi xuống.
Chu Văn tới đây muộn, cũng bởi tiêu tốn thời gian dài ngưng tụ kiếm khí và bố trí Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận.
Vũ trụ vô hạn, sao trời cũng vậy, Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận cũng thế, kiếm khí vô hình cấu tạo nên Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận càng nhiều càng khiến Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận càng cường đại, không có chuyện dư thừa, quan trọng ngươi có thể khống chế được bao nhiêu mà thôi.
Có điều Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận so sánh với Chu Thiên Tinh Thần đại trận, vẫn có một thiếu hụt.
Chu Thiên Tinh Thần đại trận chân chính có thể tự động diễn hóa gây dựng lại, nói cách khác, trong Chu Thiên Tinh Thần đại trận, tất cả lực lượng bị đánh nát đều tự động được gây dựng lại, một lần nữa đầu nhập chiến đấu.
Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận không được như vậy, nếu kiếm khí vô hình bị đánh nát, không cách nào tự động gây dựng lại, nhất định cần Chu Văn tự mình ngưng tụ tiếp.
Nhưng ngược lại, Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận cũng có ưu điểm của nó, Chu Thiên Tinh Thần đại trận sẽ hấp thu tất cả năng lượng tự động gây dựng lại, mà Tiểu Chu Thiên Tinh Thần trận sẽ không, nó như hộ thân tinh tú trận cơ sở, có thể hấp thu hàng loạt năng lượng, cung cấp cho Chu Văn sử dụng.
Bành bành! Bành bành!
Kiếm khí vô hình như mưa không ngừng hạ xuống, trực tiếp công kích tất cả Thủ Hộ giả bên trong Thông Thiên tháp, kiếm khí vô hình giăng khắp mọi nơi, mọi ngóc ngách.
Nguyên bản đám Thủ Hộ giả chuẩn bị muốn vây công Chu Văn, đột nhiên phát hiện, trước mặt bọn hắn phải đối mặt với hàng loạt kiếm khí vô hình như nước lũ, căn bản không cách nào phân tâm chú ý.
Công kích phạm vi lớn như vậy, tất cả mọi người cho rằng Chu Văn khẳng định không cách nào chống đỡ lâu, thậm chí bọn hắn còn tưởng chỉ có một vòng kiếm khí vô hình.
Loại tiêu hao Nguyên khí này, Khủng Cụ cấp sinh vật căn bản không thể thừa nhận được, Chu Văn có thể phóng xuất ra một vòng kiếm khí này, theo bọn hắn nghĩ đã không thể tưởng tượng nổi rồi.
Mỗi Thủ Hộ giả đều dùng hết toàn lực, đánh nát kiếm khí vô hình đang trùng kích bọn hắn, ôm quyết tâm liều mạng chiến một trận, muốn đánh vỡ kiếm trận phóng tới Chu Văn.
Nhưng rất nhanh bọn hắn phát hiện ra, bọn hắn đã suy nghĩ quá đơn giản, kiếm khí vô hình không ngừng rơi xuống, căn bản không có khe hở, như vô cùng vô tận.
Phốc!
Mới được mấy vòng kiếm khí vô hình, đã có Thủ Hộ giả không chịu nổi, trong miệng máu tươi cuồng phún, khôi giáp Thủ Hộ giả trên người bị kiếm khí vô hình đâm xuyên.
Nếu mất đi năng lực chống cự, sẽ bị kiếm khí vô hình không ngừng oanh kích, găm trên mặt đất.
Động Thế muốn sử dụng năng lực thời gian gia tốc, xuyên qua kiếm khí vô hình công kích Chu Văn, nhưng nàng lại kinh hãi phát hiện, kiếm khí vô hình đã tập trung đến trình độ cơ hồ không có khe hở, cho dù có khẽ hở, những khe hở kia cũng không đủ dung nạp thân thể nàng.
Bị buộc bất đắc dĩ, Động Thế chỉ có thể toàn lực đối kháng với kiếm khí vô hình, ngay cả chỗ trốn né tránh cũng không có.
Một đám Thủ Hộ giả, như lâm vào dòng lũ chết chìm, vừa kinh hoàng vừa bất lực.
Đây dưới tình huống Chu Văn không chủ tâm giết chết người, bằng không hiện tại đám Thủ Hộ giả này, chỉ sợ đã chết hơn phân nửa.
Chu Văn thương không giết, cũng không phải hảo tâm, hắn chỉ muốn thông qua quan sát tâm tình của đối phương, để Sát Lục Giả tiến thêm một bước nữa.
Hắn không giết người, không có nghĩa không làm việc khác, vừa công kích đám Thủ Hộ giả kia, đồng thời hàng loạt kiếm khí vô hình đánh trên lên Thông Thiên tháp.
Trong chốc lát, Thông Thiên tháp vừa mới xây lên bảy tầng đã bị kiếm khí vô hình lít nha lít nhít đóng lên.
Ầm ầm!
Thông Thiên tháp bảy tầng bị một vòng lại một vòng kiếm khí oanh kích, cuối cùng không chịu nổi sụp đổ, đất rung núi chuyển như thế giới tận thế.
Nguyên bản đám Khủng Cụ cấp Thủ Hộ giả khiến người ta sợ hãi, lúc này đây trong lòng mỗi tên đều tràn đầy sợ hãi.
Chưa bao giờ có một nhân loại kinh khủng như Chu Văn, dùng sức một người oanh bạo Thông Thiên tháp, chế trụ mười mấy Khủng Cụ cấp Thủ Hộ giả.
Giờ khắc này, Chu Văn trong mắt bọn hắn đã không phải là người.
- Không có khả năng... Tên kia tuyệt đối không thể nào là nhân loại thuần túy…
Toàn thân Huyết Vu chồng chất vết thương, trong lòng kinh hãi muốn chết.
Hắn có thể phong ấn Phối sủng, nhưng Chu Văn căn bản không cần dùng Phối sủng, vẻn vẹn dùng lực lượng kiếm khí vô hình đã chiếm ưu thế áp đảo.
Bên trong kiếm khí vô hình như hồng lưu, Huyết Vu cảm giác bản thân như thuyền nhỏ trong sóng to gió lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể thịt nát xương tan.
- Nhân loại tinh khiết tấn thăng, có thể mạnh như vậy sao?
Thượng Sam Nại Tự như ảo ảnh, kiếm khí vô hình xuyên qua người nàng, lại không thể đả thương đến thân thể nàng.
Đây là lực lượng Khủng Cụ hóa Đại Thiên Ma mang lại cho nàng, giúp nàng bỏ qua loại lực lượng kiếm khí vô hình này.
Nhưng lúc này trong lòng Thượng Sam Nại Tự lại khiếp sợ đến cực điểm, không dám tới gần Chu Văn.
Càng ngày càng nhiều Thủ Hộ giả ngã xuống trong kiếm trận, Thông Thiên tháp đã sụp đổ trên phạm vi lớn, mắt thấy ngay cả nền móng cũng sắp bị san bằng.
Lần trước Thông Thiên tháp bị một pháo đánh nổ, bởi thời gian quá ngắn, cảm giác còn chưa cảm nhận kịp.
Nhưng lần này, nó mạnh mẽ bị người ta dùng kiếm khí vô hình oanh bạo, đối với người chứng kiến màn này, tạo thành rung động thị giác vượt xa xa so với lần trước.
Trong mắt bọn họ, hiện tại Chu Văn, như một ma quỷ kinh khủng, mà không còn lại nhân loại nữa.
Nơi duy nhất không bị kiếm khí vô hình ảnh hưởng, cũng có Đăng Thiên đài, tất cả kiếm khí vô hình đánh về phía Đăng Thiên đài, tựa hồ đụng phải một cỗ lực lượng thần bí, chưa kịp tới gần đã bị đánh vỡ.
Hư ảnh trên sân thượng, lúc này cũng kinh ngạc.
- Chu Thiên Tinh Thần Trận? Không đúng, có chút khác, kỳ quái, không có lực lượng Thiên Tai lĩnh vực, làm sao có thể bố trí được Chu Thiên Tinh Thần trận? Nguyên khí không có khả năng theo kịp tiêu hao, coi như những Dị thứ nguyên sinh vật dồi dào Nguyên Khí nhất cũng không thể duy trì lượng tiêu hao khủng bố Nguyên khí này…
Hư ảnh tựa hồ lý giải hoàn cảnh của Khương Nghiên.
Không phải Khương Nghiên không tốt, mà địch nhân thực sự đáng sợ.
Ngẫm lại Nhân Hoàng, Tặc vương, Chu Văn, những cường giả này là kẻ địch của Thủ Hộ giả liên minh, hương Nghiên có thể chống đỡ đến bây giờ, xác thực không dễ dàng.
- Ta nghĩ ngài có thể hiểu tình cảnh của ta đi? Ta xác thực cần trợ giúp.
Khương Nghiên nói.
- Thiên Tai cấp Thủ Hộ giả vô phương tiến vào vào Địa Cầu, thực lực càng bị áp chế lợi hại, không mang lại tác dụng lớn.
Hư ảnh kia trầm ngâm nói.
- Nếu ngài không chê, ta nguyện ý dùng bản thân làm vật chứa, tiếp dẫn ngài buông xuống, dọn sạch dơ bẩn nhân gian.
Khương Nghiên đặt nắm tay trước ngực, hơi khom lưng, thành khẩn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận