Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1929: Đại Thành

Thậm chí còn có người nhìn thấy cảnh tượng thiên sứ giá lâm, ác ma hoành hành, tinh linh nhảy múa...
Nhưng mà Chu Văn phân tích tới phân tích lui, những nơi đó ít khả năng xuất hiện Tận Thế, nơi khiến Chu Văn để ý là nơi tên là Đại Thành.
Căn cứ vào tình báo thu thập được, bên khu phía tây xuất hiện một tòa thành trì cực lớn, tường thành cao tới hơn ngàn thước, còn cao hơn tòa nhà cao nhất của nhân loại bây giờ. Cửa thành cao hơn ngàn thước, cũng không biết sinh vật nào mới có thể mở cửa lớn như vậy. Đại Thành mây mù lượn lờ, đã có rất nhiều người muốn xông vào trong Đại Thành tìm hiểu tin tức đã biến mất trên thế gian. Cho đến bây giờ, không ai biết bên rốt cuộc trong Đại Thành có gì, cửa thành cũng chưa từng mở ra.
Có người suy đoán rằng thành phố khổng lồ kia liên quan người thứ hai thống trị thần tộc Thái Thản trong thần thoại Hy Lạp cổ đại.
Thần thoại Hy Lạp cổ đại có ba đời Thần Vương, một đời là Thần Vương Uranus, là vị thần Thiên Không. Thần Vương đời thứ hai là Cronos, là người nhỏ nhất trong mười hai vị thần, là vị thần thời gian sáng tạo và phá hủy, nuốt chửng tất cả thời gian. Thần vương đời thứ ba chính là Zeus, được xưng là vua của các vị thần, đồng thời cũng là thần Sấm Sét.
Nhưng mà thần thoại Hy Lạp cổ đại giống với thần thoại phương Đông, đều cực kì hỗn loạn, gia tộc Thần Vương và Thiên Đình phương Đông hơi giống nhau chỉ là một hệ thống thần thoại, ban đầu thần cũng không phải là những gia tộc Thần Vương này.
Trong một số dị bản khác, vị thần sinh ra sớm nhất là Chaos, tức là Thần Hỗn Độn, hơi giống với Bàn Cổ ở phương Đông.
Thật sự Chu Văn không có hứng thú gì với thần tộc Thái Thản, nhưng lại cực kì hứng thú với Thần Hỗn Độn Chaos.
Bởi vì Chu Văn đã sớm nghi ngờ “trật tự Hỗn Độn” có thể có liên quan đến vị Chaos này.
Vì thế Chu Văn quyết định đi xem Đại Thành kia một chút, có thể tìm được đồ án là tốt nhất, nếu thật sự tìm không được thì hắn cũng không có ý định đi vào.
Mặc dù Chu Văn có khả năng chiến đấu với Tận Thế cấp nhưng quỷ mới biết những Tận Thế cấp kia có năng lực đặc thù gì, nếu như mất cái mạng nhỏ bên trong thì đúng là không đáng. Nhìn rõ tọa độ Đại Thành, Chu Văn lập tức dùng không gian truyền tống đến nơi đó.
Mặc dù đã biết tòa Đại Thành kia vô cùng hoành tráng, nhưng lúc thật sự đứng trước thành vẫn không khỏi trước vẻ hoa lệ của nó.
- Không biết nhân loại phải phát triển đến mức nào mới có thể tạo ra tòa thành tráng lệ như thế. Nhìn thành phố lớn màu đen trên ngọn núi kia, Chu Văn không khỏi âm thầm tán thưởng. Ngọn núi cao hàng ngàn mét, thành phố cao hơn một ngàn mét, thành phố trên núi xuyên qua những đám mây, giống như một thành phố mây mù.
Chu Văn không nhìn kỹ tên của ngọn núi, mặc dù trong tin tức có tên ngọn núi, nhưng Chu Văn không nhớ tên dài như thế, cũng không có tâm trạng để nhớ.
- Thành phố này, không thể vào.
Chu Văn đang chuẩn bị đi tới cổng thành trên ngọn núi kia, nhưng đột nhiên bị một giọng nói ngăn cản.
- Sao ngươi lại ở đây?
Chu Văn quay đầu nhìn lại, phát hiện Nguyệt Độc đang mỉm cười đi đến.
- Tại sao ta không thể ở đây?
Nguyệt Độc hỏi ngược lại.
- Không phải ngươi đã ra khỏi phá cấm Địa Cầu ư?
Chu Văn hơi nghi nghi hoặc, vì sao Nguyệt Độc lại trở về, nàng đã phá cấm mà đi, trở về không bị quy tắc Địa Cầu bài xích ư?
- Phong cấm của Địa Cầu đã yếu đến đáng thương, ta vốn được sinh ra từ Địa Cầu, có thể trở lại thì có gì lạ chứ.
Còn ngươi thì sao, sao lại đến đây?
Nguyệt Độc hỏi.
- Nghe nói có một thành khổng lồ ở đây nên đến đây xem một chút, sao ngươi lại không thể vào?
Chu Văn cũng không giải thích chi tiết.
- Sự tò mò hại chết con mèo, tuy rằng bây giờ ngươi có năng lực đánh một trận với Tận Thế. Nhưng tốt nhất ngươi đừng vào tòa thành này, nếu không sợ rằng Nhân Hoàng ngươi sẽ biến thành Quỷ Hoàng.
Nguyệt Độc cười tủm tỉm nói.
- Đáng sợ như vậy sao? Tại sao ta không nhìn ra.
Chu Văn tỏ vẻ kinh ngạc nói.
- Ngươi không cần thăm dò, muốn biết cái gì tỷ tỷ nói cho ngươi biết là được. Bên trong tòa thành khổng lồ này có Tận Thế, hơn nữa còn không phải Tận Thế bình thường.
Nguyệt Độc nhìn thấu tâm tư của Chu Văn, bĩu môi nói:
- Ta đã đến đây nửa tháng, nhìn thấy không biết bao nhiêu nhân tộc đi vào, kết quả không người nào đi ra, hơn nữa còn thấy được một ít cảnh tượng khó tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận