Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1873: Kể Câu Chuyện Tình Yêu

Trước đại sảnh An gia, người đàn ông mặc một bộ quân phục màu trắng và huy hiệu đang đứng trước cửa, trên mặt không biểu cảm.
Đứng sau lưng là một người đàn ông khẽ cười, trước mặt còn có một cô bé xinh như búp bê.
Cô bé nhìn thấy Chu Văn, không nói gì, bỏ tay người đàn ông đang nắm tay nàng, tự ý chạy về phía Chu Văn, bồ nhào về hắn, ôm ghì lấy cổ hắn.
- Nha Nhi.
Chu Văn ôm lấy Nha Nhi, nhẹ nhàng vỗ về cô bé, tâm trạng hơi nóng vội dường như cũng bình thản hơn nhiều.
- Văn thiếu gia.
An Sinh cười chào hỏi.
Chu Văn còn chưa trả lời đã nghe thấy An Thiên Tá hờ hững nói:
- Chu thúc và mẹ đang đợi người ăn cơm ở trong.
Chu Văn gật đầu với An Sinh, ôm Nha Nhi tiến vào đại sảnh An gia.
Âu Dương Lam vẫn giống như trước, dường như chẳng thay đổi gì cả, đến Chu Lăng Phong lâu rồi không gặp trông có vẻ giả hờn trước nhiều.
Thoạt nhìn tuy rằng ông ta vẫn nho nhã thuận miệng như trước, nhưng mái tóc đã điểm nhiều sợi bạc.
Ân Dương Lam thân thiết mời Chu Văn ngồi xuống, bà cũng lặng lẽ ngồi bên cạnh, bốn mặt nhìn nhau, hai người cũng chẳng nói gì.
Hiện giờ tâm trạng của Chu Vân đã hoàn toàn khác trước, bữa ăn này cũng vô cùng thoải mái.
Hắn đã không chú ý đến ý kiến và quan điểm của người khác nữa, trong lòng hắn tự có nguyên tắc, thiện ý đối xử tử tế, ác ý tất nhiên sẽ ăn đấm, không phải tự nóng giận hối tiếc.
- Tiểu Văn Văn, uống với ta một lý trà tâm sự đi, cha con chúng ta rất lâu không nói chuyện tử tế rồi.
Ăn cơm xong, Chu Lăng Phong gọi Chu Văn, hai người đến một vườn hoa nhỏ sau sân.
Một bình trà, hai người dưới ánh trăng lạnh lẽo trà bốc khói nghi ngút.
- Ngươi đi qua cửa hàng Tây Nguyên rồi chứ.
Chu Lăng Phong nâng chung trà lên, nhấp một ngụm nhỏ, sau khi đặt chung trà xuống đột nhiên nói một câu cụt nghĩa với Chu Văn.
- Làm sao cha biết?
Chu Văn ngạc nhiên hỏi lại.
Chu Lăng Phong không đáp lại, chỉ tiếp tục nói:
- Người đã từng nhìn thấy thú cưng đồng hành màu bạc kia? Ngươi cảm thấy thế nào?
- Cảm thấy sao?
Chu Văn cảm thấy Chu Lăng Phong hỏi không đầu không cuối, không biết rốt cuộc thứ ông chỉ là phương diện gì.
- Thú cưng đồng hành của ta vẫn ổn chứ?
Chu Lăng Phong cười lại hỏi.
Phụt.
Ngụm trà Chu Văn vừa uống đã phun hết ra.
Hắn trợn tròn mắt nhìn Chu Lăng Phong, hơi không tin:
- Cha nói gì cơ? Thú cưng đồng hành màu bạc kia là thú cưng đồng hành của cha á?
Hắn nằm mới cũng không được rằng Chu Lăng Phong thế mà nói ra chuyện như vậy, mặc dù thực tế tai nghe thấy hắn vẫn không thể tin nổi.
- Sao vậy? Ta có một thú cưng đồng hành, điều đó khiến người khác khó chấp nhận ư?
Chu Lăng Phong cười như không cười nói.
- Có một thú cưng đồng hành không khó chấp nhận, nhưng người kia.
Chu Văn trong nháy mắt không biết sắp xếp ngôn từ của mình thế nào.
- Hắn thật sự có chút khác biệt, hắn có thể nó là vật cưng của ta, cũng có thể nói là không phải.
Chu Lăng Phong bình tĩnh nói.
- Rốt cục là việc gì, thú cưng đồng hành màu bạc kia là hiệu trưởng cũ cũng là cha vợ người bây giờ à?
Trong lòng Chu Văn đầy sự hoài nghi.
- Người nói cũng đúng, hắn thật sự là cha vợ nghĩ cách tách ta ra.
Chu Lăng Phong gật đầu nói.
- Rốt cuộc là chuyện gì.
Chu Văn càng nghe càng mơ hồ.
- Chuyện này nói ra cũng rất dài, ta kể cho người nghe một câu chuyện, câu chuyện về đoạn tình cảm vô cùng cảm động.
Chu Lăng Phong nhấp một ngụm trà, dường như hồi tưởng lại quá khứ, lại dường như có chút hoài niệm và đắc ý.
- Ngươi chắc chắn vừa nãy là kể câu chuyện tình yêu xúc động lòng người, vô cùng cảm động? Chứ không phải câu chuyện trà đạo hiện đại sao?
Chu Văn nhìn Chu Lăng Phong dáng vẻ kể xong chuyện, vẻ mặt bị bản thân cảm động không chịu được, vẻ mặt vô cùng kỳ quái.
Câu chuyện của Chu Lăng Phong ngoằn ngoèo phức tạp, nhưng tổng kết lại thì vô cùng đơn giản.
Một tra nam có vợ và một tra nữ có vị hôn phu thanh mai trúc mã vừa gặp như đã quen, kích tình nóng bỏng, vứt vợ bỏ chồng không biết xấu hổ mà ở bên nhau.
Lúc Chu Lăng Phong kể chuyện đã làm chính ông ta cảm động tới ướt đẫm nước mắt. Chu Văn lại nghe thế nào cũng cảm thấy tam quan sụp đổ, có mấy lần suýt nữa còn không nhịn được muốn bóp chết Chu Lăng Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận