Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1930: Đại Thành Là Vật Sống?

- Cảnh tượng gì?
Chu Văn vội vàng hỏi.
- Thành phố này... Có thể nuốt chửng bầu trời...
Vẻ mặt Nguyệt Độc kỳ lạ nói.
- Nuốt chửng bầu trời ư? Nuốt như thế nào?
Chu Văn càng thêm hứng thú.
- Ngươi đến đúng lúc lắm, chờ đến tối mai ngươi sẽ thấy.
Nguyệt Độc không trả lời Chu Văn, chỉ mỉm cười nói.
- Ngươi tới nơi này làm gì?
Chu Văn cũng không truy vấn, hỏi Nguyệt Độc.
- Ban đầu nghĩ đây là nơi của mười hai vị thần Titan, có lẽ có thứ gì đó ta cần. Bây giờ có vẻ không phải, hơn nữa không chỉ có Titan ở đây, chắc chắn có thứ gì đó khủng khiếp hơn trong đó, ta từ bỏ rồi.
Nguyệt Đọc xòe tay nói.
- Vậy ngươi đi trước đi, ta đi vòng quanh.
Chu Văn nói xong lập tức phi thân đến trước cửa Đại Thành.
- Không phải nói cho ngươi đừng đi vào sao, nếu ngươi thật sự muốn tìm chết cũng không phải không thể.
Nhưng mà trước khi vào, có thể cân nhắc kết hôn với ta, để ta sinh cho ngươi một đứa con trai, cũng giúp Chu gia ngươi không tuyệt hậu.
Nguyệt Độc đi theo, cười tủm tỉm nói với Chu Văn.
- Ngươi học ở đâu đấy?
Chu Văn cười khổ, ý nghĩ kỳ lạ của Nguyệt Độc đúng là nhiều vô kể.
- Đây không phải là tư tưởng của nhân loại các ngươi sao, có gì lạ à. Nguyệt Độc tỏ vẻ oan uổng, giống như cô vợ bé nhỏ bị ức hiếp, lại nói:
- Chẳng lẽ ta hiểu sai câu “trong ba tội bất hiếu, không con nối dõi là tội lớn nhất” ư?
- Không hiểu sao, nhưng...
Điều khiến hắn thất vọng là không thấy đồ án nhỏ trên cửa thành. Nhưng hắn có kinh nghiệm, đôi khi đồ án nhỏ không nhất thiết phải ở trên cổng thành, cũng có thể ở một nơi nào đó trông rất bình thường. Vì vậy hắn định đi dọc theo bức tường thành, từ từ tìm kiếm dấu hiệu đồ án nhỏ.
- Gien ngươi xuất sắc như vậy nên để lại vài hậu duệ mới đúng, đề phòng trường hợp nhân loại diệt vong. Ta cũng có thể đưa con cái chúng ta ra khỏi Địa Cầu để sống trên các hành tinh khác. Những hậu duệ của ngươi sẽ là tương lai của nhân loại sau này...
Đi vòng quanh thành một vòng cũng không tìm thấy đồ án nhỏ, ban đầu Chu Văn muốn rời đi, nhưng nhớ lại Nguyệt Độc có nói nói thành phố này có thể nuốt bầu trời, hắn ta muốn xem rốt cuộc nuốt bầu trời như thế nào, vì vậy ở lại, đợi đến tối mai rồi nói sau.
- Cô vợ xinh đẹp chân dài trắng trẻo như thế, thật sự không suy nghĩ một chút sao?
Vẻ mặt Nguyệt Độc chờ mong nhìn Chu Văn.
Chu Văn lau mồ hôi lạnh trên trán, đối phó với Nguyệt Độc còn mệt hơn chiến đấu với sinh vật Tận Thế cấp. Thật sự Chu Văn không đỡ được những lời nàng nói, cũng không biết nên trả lời thế nào.
Cũng may thời gian trôi qua, Chu Văn không để ý tới Nguyệt Độc, nhìn đồng hồ, còn hai phút nữa sẽ đến thời gian Nguyệt Độc nói.
Bây giờ đã là nửa đêm, thời tiết không tệ, cả bầu trời giống như hoa văn lưu ly màu xanh, ngoại trừ chút mây, những nơi khác đều sạch sẽ làm say lòng người.
Những ngôi sao tỏa sáng chói mắt, còn có rất nhiều ngôi sao có thể thấy rõ.
Sau khi nền văn minh nhân loại dần dần bị phá hủy, bầu trời đầy sao càng trở nên rực rỡ nhiều màu sắc.
- Chú ý xem, sắp tới rồi.
Nguyệt Độc nhìn về phía Đại Thành, hơn nữa còn nhắc nhở Chu Văn một câu.
Chu Văn nhìn thấy từ lâu, bên trong Đại Thành màu đen kia đang tỏa ra diễm khí màu đen, đó không phải là hỏa diễm chân chính, nhưng cũng không phải sương khói, càng giống như bóng ma sinh ra sau khi không gian bị vặn vẹo.
Diễm khí bay lên tràn ngập trên bầu trời, tinh không vốn yên tĩnh lại như bị vặn vẹo, trên bầu trời xuất hiện từng đạo bóng ma bất quy tắc, ánh sao cũng tối đi rất nhiều.
- Đang làm gì thế?
Chu Văn thấy Đại Thành kia cũng không có thay đổi gì khác, không khỏi nhìn về phía Nguyệt Độc hỏi.
- Ngươi sẽ biết ngay thôi.
Nguyệt Đọc ý bảo Chu Văn không nên phân tâm, nhìn kỹ Đại Thành kia.
Chu Văn nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Đại Thành, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị kia.
Đại Thành khổng lồ kia đột nhiên giống như trái tim đập thình thịch, cả Đại Thành co vào rồi lớn lên. Sau lần này, Đại Thành còn lớn hơn lúc trước, dường như lớn hơn một vòng vậy.
- Vãi cứt, không phải Đại Thành này là vật sống chứ?
Chu Văn chấn động, may mà mình không có ý định đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận