Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1894: Tin Tức Miễn Phí

Thứ Nguyên lĩnh vực phá cấm ngày càng nhiều, không gian sinh tồn của loài người cũng càng ngày càng bị giảm bớt.
Người bình thường còn có thể ở trong nhà sống cuộc sống bình yên là vì có người trả giá máu và nước mắt, thậm chí trả giá bằng tính mạng ở đây.
- Sống cho tốt đi, sẽ có một ngày đoàn thụ.
Chu Văn giơ tay vỗ lên vai của binh sĩ.
Mụn trên người binh sĩ lập tức khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Không chỉ một binh sĩ này, mụn trên người của tất cả các binh sĩ trấn thủ sông máu đều nhanh chóng biến mất.
Chỗ mụn kia không phải thương, cũng không phải độc, càng không phải bệnh khuẩn lây nhiễm bình thường, mà là huyết mạch bị ô nhiễm.
Cho nên sức mạnh bình thường căn bản không thể chữa trị, cho dù là Thánh Quang chữa lành của cấp Thiên Tai cũng không thể điều trị vết thương như vậy.
Cả An gia đều bó tay chịu trói với nó, cũng chỉ có Chu Văn có sức mạnh Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục mới có thể tẩy trừ huyết mạch bị ô nhiễm của bọn họ.
Theo cách nói hiện đại chút thì là gien của bọn họ có vấn đề, căn bản không thể điều trị, hơn nữa còn di truyền.
Chốc lát sau, mụn trên người tất cả mọi người đều đã biến mất, binh sĩ và sĩ quan đều khôi phục như ban đầu.
- Văn thiếu gia...
Sĩ quan và các binh sĩ đều kích động tột cùng.
Chu Văn ngăn cản sĩ quan nói chuyện, ánh mắt quét qua người những binh sĩ kia.
- Cho dù khó khăn đến đâu cũng phải sống tiếp, người thân của các ngươi đang đợi các ngươi trở về.
Nói xong, Chu Văn quay người đi về phía sông máu, xông vào trong sương máu cùng hai người khác.
Sĩ quan và các binh sĩ đều nhìn về phía Chu Văn rời đi, hành lễ, mãi cho đến khi bóng dáng kia hoàn toàn biến mất trong sương máu, bọn họ vẫn không muốn bỏ xuống.
- Thời đại này vốn chính là như vậy, người thích ứng được thì sống, đây là quy luật của thiên nhiên, ai cũng không thể thay đổi.
Tỉnh Đạo Tiên nhàn nhạt nói.
- Thiên nhiên không có quy định ai nhất định phải chết.
Chu Văn phản bác.
- He he, ngươi có từng nghĩ cho dù ngươi có thể thay đổi số mệnh của bọn họ, để bọn họ sống tiếp, vậy thì sự sống của bọn họ cũng đồng nghĩa với việc cướp đi sự sống của sinh mệnh khác không? Một người vốn nên chết lại sống sót, nhưng vậy hắn sống thêm một ngày, thì cần ăn một vài sinh mệnh vốn không cần chết. Ngươi đây là thật sự từ bi sao?
Tỉnh Đạo Tiên cười nhạt nói.
- Ngươi muốn nói loài người mới là nguồn gốc tội lỗi của thế giới này đúng không?
Chu Văn thản nhiên nói.
- Có lẽ ngươi nói đều đúng, nhưng đối với ta, loài người tốt cũng được, xấu cũng được, đều không quan trọng.
Ta chỉ muốn cho người bản thân để ý sống tiếp. Ta không hiểu cái gì là từ bi, cũng không phải Thánh nhân gì, càng không biết nhìn xa trông rộng. Ta chỉ muốn người trước mắt sống tốt.
- He he, tiểu tử người càng ngày càng hợp tính tình của ta rồi, vậy ta lại tặng ngươi một tin tức miễn phí.
Tỉnh Đạo Tiên dừng lại, rồi mới nói tiếp:
- Vương Minh Uyên từng vào trong Kỳ Tử Sơn, hơn nữa khí đó không chỉ có một mình hắn.
- Còn có ai?
Chu Văn cau mày hỏi, vì hắn cũng lờ mờ đoán được người Tỉnh Đạo Tiên muốn nói kia là ai.
- Âu Dương Đình.
Tỉnh Đạo Tiên nhìn chằm chằm Chu Văn, chậm rãi nói.
- Ô.
Chu Văn không hề kinh ngạc, vì hắn đã nghĩ đến khả năng này rồi.
- Ngươi không tò mò bọn họ vào Kỳ Tử Sơn khi nào, làm những gì ở bên trong sao?
Tỉnh Đạo Tiên như đang mê hoặc nói.
- Sợ là ngươi cũng không biết.
Chu Văn thản nhiên nói.
- Kế khích tướng này còn có tác dụng với người trẻ tuổi, lão đầu như ta không có nóng tính như vậy.
Tỉnh Đạo Tiên ngoài miệng thì nói vậy, nhưng lại nói tiếp:
- Có điều ta có thể nói cho ngươi, lúc đó ta cũng đã vào trong, hơn nữa ngoài ba bọn ta ra, còn có một người, người này chắc chắn ngươi có hứng thú.
- Ai?
Chu Văn hơi bất ngờ, lần này hắn thật sự không đoán ra là ai.
- Cha ngươi Chu Lăng Phong.
Lời của Tỉnh Đạo Tiên khiến Chu Văn ngẩn người.
Hắn nhớ Chu Lăng Phong từng nói với hắn, ông ta chưa từng vào Kỳ Tử Sơn, chỉ là đến gần Kỷ Tử Sơn, rồi vì Tù Đồ có thay đổi khác thường nên đã lui ra ngoài.
Bây giờ Tỉnh Đạo Tiên đột nhiên nói với hắn, Chu Lăng Phong cũng từng vào Kỳ Tử Sơn, hơn nữa còn là đi cùng với Tỉnh Đạo Tiên, Vương Minh Uyên, Âu Dương Đình. Bỗng chốc khiến Chu Văn hơi nửa tin nửa ngờ, không biết có nên tin Tỉnh Đạo Tiên không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận