Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2012: Thiên Thế Chi Chiến (2)

Nàng ta chỉ một lòng muốn bắt được Ma Anh, dựa vào chiến phục trên người để đấu đá bừa bãi, căn bản không để thang trời vào trong mắt.
Chu Văn nhìn thang trời đã còn lại chưa tới mười bậc, biết cũng gần tới lúc rồi, hắn dừng bước chân, không đi tiếp nữa.
Hắn không thể thật sự bước lên trên Thiên Mệnh đài, nếu để nữ nhân kia xông lên Thiên Mệnh đài, quỷ mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Có thể là kết quả tốt, cũng có thể là kết quả xấu, nhưng Chu Văn không thể cược.
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Chu Văn đứng trên bậc thang, nhìn nữ nhân hỏi.
Nữ nhân nhìn Chu Văn dừng lại, cũng không lập tức xông qua, cầm quang nhận chỉ về phía hắn, nói:
- Ta là ai ngươi không xứng biết, giao Đại Ma Vương ra đây, ta tha cho ngươi không chết.
- Giao nàng ta cho ngươi cũng không phải không được, nhưng ngươi ít nhất phải cho ta một lý do chứ.
Mặc dù Chi Văn đã đoán được đại khái sự việc rồi, nhưng suy đoán nói cho cùng chỉ là suy đoán, hắn muốn biết người đương sự chính miệng nói ra chân tướng.
- Chết hoặc giao nàng cho ta, ngươi không có lựa chọn.
Nữ nhân bước từng bước về phía Chu Văn, xem ra nàng ta hoàn toàn không có tâm trạng nói chuyện với Chu Văn.
- Ai sống ai chết sợ là còn chưa chắc đâu.
Chu Văn biết hắn cũng không thể lừa được gì, thế là đã rút Nhân Hoàng thạch đao ra, lục dực sau lưng mở ra, năng lượng khủng bố tụ tập trên người của hắn.
Chu Văng bay lên không trung, lục dực mở ra, giơ cao Nhân Hoàng thạch đao trong tay, sức mạnh giữa trời đất đều tụ tập trên người của hắn.
Nữ nhân vùng vẫy muốn bay lên bầu trời, nhưng chân của nàng ta lại giống như bị ghim trên bậc đá, dù thế nào cũng khó có thể rời khỏi bậc đá.
- Nhất trảm... Mệnh...
Nữ nhân cầm quang nhận, muốn sử dụng thuật trảm tiên của Tiên Đồ Cổ Thần lần nữa.
Nhưng trên thang trời, những sức mạnh kia căn bản không thể sử dụng, quang nhận chém xuống không hề có bất cứ phản ứng nào.
Nàng ta có thể sử dụng sức mạnh, trên thực tế chỉ có năng lượng của chiến phục, tất cả sức mạnh có liên quan tới thế giới này thì nàng ta đều không thể sử dụng.
Nữ nhân đứng trên bậc đá, chỉ có thể trơ mắt nhìn sức mạnh vô hạn tụ tập về phía người Chu Văn. Nữ nhân cắn răng, nhấc chân tiếp tục đi lên trên, mặc dù nàng ta không giỏi chiến đấu, cũng không có cảnh giới quá cao, nhưng nàng ta không hề ngốc.
Ngược lại, nữ nhân rất thông minh, nàng ta đã đoán ra được chỉ có đi hết thang trời mới có thể khôi phục tự do. Những bậc đá cuối cùng này bước sau khó đi hơn bước trước, cho dù có sức mạnh của chiến phục chống đỡ, nàng ta cũng đi hơi khó khăn, nhưng lại vẫn có thể bước được, tốc độ cũng không tính là quá chậm. Chu Văn vốn muốn ngưng thụ thêm chút sức mạnh, nhưng thấy nữ nhân đi hơi nhanh, không có nhiều thời gian để hắn tiếp tục ngưng tụ sức mạnh như vậy nữa.
Nhân Hoàng thạch đao trong tay Chu Văn chém mạnh xuống nữ nhân, sức mạnh quy tắc khủng bố biến thành ánh đao kỳ dị, chém về phía đầu của nữ nhân.
Coong!
Nữ nhân vung quang nhận đỡ lấy đao quang Chúng Sinh Chi Tội hóa thành, hai cái va chạm, đao quang Chúng Sinh Chi Tội hóa thành bị chép gãy.
Kết quả này đã nằm trong dự đoán của Chu Văn, người hắn như phi tiên, bóng dáng chớp lóe trong không trung, chép về phía nữ nhân từ bốn phương tám hướng.
Nữ nhân vung vẩy quang nhận đón lấy, lại không chặn được quang đao chém đến từ bốn phương tám hướng, có một vài quang đao bị nàng ta chém gãy, có một số quang đao thì chém lên người của nàng ta. Đao quang có thể chém đứt tinh cầu chém lên trên đồng phục của nữ nhân vậy mà chỉ khiến trên đồng phục xuất hiện từng từng gợn sóng quang văn, lại không thể chém hỏng đồng phục của nàng ta.
- Rốt cuộc đồng phục kia là thứ gì?
Chu Văn thầm cau may.
Nữ nhân thấy quang đạo của Chu Văn không phá được chiến phục, cũng không còn dây dưa với Chu Văn nữa, vừa vung vẩy quang nhận, cố hết sức chém gãy quang đạo của Chu Văn, vừa di chuyển bước về phía Thiên Mệnh đài ở cuối thang trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận