Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1977: Cho Ta Thử Xem

- Ta sai rồi sao?
Chu Văn cảm thụ được thân thể càng lúc càng hoàn mỹ, vẻ mặt lại càng lúc càng dị dạng.
Đúng vậy, hắn không đủ hoàn mỹ, cũng có quá nhiều sai lệch.
Thế nhưng sai lệch thực sự nên biến mất sao? Chí ít Chu Văn không cho rằng như vậy.
Con người không phải vì chính xác mà tồn tại, Chu Văn nghĩ chính là vì nhưng sai lệch này, cho nên mới có con người.
Hoàn mỹ tuyệt đối chính xác tuyệt đối là rập khuôn như đúc, sai lệch lại làm cho trên đời có bản thân ta.
- Nếu để cho ta lựa chọn giữa ta hoàn mỹ và ta thiếu sót, ta sẽ lựa chọn giữ nguyên bản thân không hoàn mỹ của mình.
ánh mắt Chu Văn càng ngày càng kiên định, Mê Tiên Kinh điên cuồng vận chuyển, lấy sức mạnh của bản thân đối kháng với sức mạnh của trời đất, ngăn cản sức mạnh kinh khủng kia làm lễ rửa tội với thân thể của hắn.
Nhân sinh như tranh vẽ, một nét bút hỏng hay một đường cong tuyệt đối hoàn mỹ đều không thành bức tranh, vài nét bút khác người cũng là ký ức của cả cuộc đời.
Chu Văn tu luyện mỗi một loại nguyên khí quyết đều không hoàn mỹ, cũng từng đi sai đường, thế nhưng trong những sai lệch đó bao hàm những cảm ngộ và lý giải của hắn, nếu như những sai lầm này đều biến mất, vậy thì cảm ngộ và lý giải của hắn lại có ích lợi gì.
Người người đều đi lên con đường chính xác thì cũng sẽ không có đường.
- Dưới thiên mệnh, ta vì bản thân.
Lĩnh vực Nhân Gian trong cơ thể Chu Văn điên cuồng gào thét, muốn cắn nuốt thiên mệnh lực đang làm lễ rửa tội trên thân thể.
- Trời đất tuy lớn, ta chỉ lấy một.
Chu Văn khống chế sức mạnh kinh khủng kia, trùng kích hướng về một phương hướng duy nhất.
Oành!
Thân thể người tí hon màu đỏ nổ tung như huyết tương, màn hình trò chơi cũng đen xuống.
- Quả nhiên không được sao?
Chu Văn cười cười, nhưng không để ở trong lòng.
Hắn muốn tấn thăng Tận Thế, nhưng không phải bằng cách thức như vậy.
Lại lần nữa mở ra phó bản Thiên Mệnh đài, Chu Văn lại một lần nữa đi lên Thiên Mệnh đài, tiếp thu lễ rửa tội của Thiên Mệnh đài.
Thất bại, thất bại, lại là thất bại.
Một lần lại một lần, mỗi lần tấn thăng Tận Thế đều kết thúc trong thất bại, thân thể và sức mạnh không hoàn mỹ giống như thực sự không thể tấn thăng Tận Thế Nhưng mà Chu Văn vẫn cố chấp tiếp tục, có lẽ sự lựa chọn của hắn là sai lầm, nhưng như thế thì sao nào, chí ít hắn vẫn có cơ hội làm lại.
- Tiểu tổ tông của ta, ngươi chạy chậm chút.
Lý Huyền theo phía sau Nha Nhi chạy loạn khắp nơi, cảm giác chân mình sắp mỏi nhừ.
Hắn thề sau này có tìm vợ thì tiêu chuẩn thứ nhất là vợ có thể trông con hay không, tội nợ này hắn không chịu nổi.
Giờ khắc này Lý Huyền hình như có thể hiểu được năm đó mẹ nuôi lớn hắn vất vả thế nào.
- Trông trẻ con không dễ nhỉ.
Nha Nhi vào trong một cửa tiệm, Lý Huyền thật vất vả ngồi xuống một cái ghế dựa ở bên ngoài tiệm nghỉ ngơi một lúc, lại đột nhiên nghe thấy phía sau có người nói chuyện.
- Ngươi đang nói chuyện với ta sao?
Lý Huyền quay đầu nhìn, chỉ thấy sau lưng hắn có một người đàn ông đang ngồi, cũng đang mỉm cười với hắn.
- Hình như ở đây chỉ có hai người chúng ta.
Người đàn ông cười nói.
- Nói cũng phải.
Lý Huyền gật đầu nói:
- Trẻ con quả thực rất khó trông, tuy nhiên cũng may đó không phải là con của ta.
- Nếu như là con của ngươi, vậy thì không phải là phiền toái, chỉ cần là con của ngươi, bất kể nàng gây phiền toái lớn thế nào cũng sẽ có người gánh vác cho nàng, đáng tiếc nàng không phải là con của ngươi.
Vẻ mặt người đàn ông tiếc hận.
- Có ý gì?
Lý Huyền nhíu mày nhìn chằm chằm người đàn ông, hắn sớm cảm thấy người này có gì không đúng.
- Lý gia cũng nên có một hậu duệ, ngươi phải tranh thủ thời gian.
Người đàn ông nói.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Còn nói bậy nữa thì đừng trách ta không khách khí.
Lý Huyền đứng lên, sức mạnh khủng khiếp lan tràn bên trong thân thể của hắn, tùy thời chuẩn bị phát ra một đòn sấm sét.
- Vậy cho ta xem một chút, ngươi có thể không khách khí tới trình độ nào.
Người đàn ông vẫn vừa cười vừa nói như cũ.
Lý Huyền không nói một lời, nắm tay bị bao bọc trong giáp xác, trong nháy mắt đến trước mặt người đàn ông.
Thế nhưng một giây kế tiếp, đồng tử Lý Huyền lại co rút mãnh liệt, đầy mặt kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận