Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1958: Thiên Hỷ Thần

Từ lời nói thao thao bất tuyệt của Ma Sa, Chu Văn cuối cùng cũng biết vì sao Đế Tân nổi danh ở Dị Thứ Nguyên như vậy.
Đường đường là đế vương nhân gian, ở đây lại là nhân vật cùng loại với bà mối.
Tất nhiên nói như vậy cũng không đúng, Thiên Hỉ Thần này của Đế Tân vẫn là rất quan trọng, liên quan đến vấn đề sinh sôi của các chủng tộc Dị Thứ Nguyên, đây tuyệt đối là một vấn đề lớn.
Làm Chu Văn cảm thấy không thể tưởng tượng được nhất là Đế Tân lại có khả năng khiến chủng tộc đã diệt tuyệt có thể tiếp tục sinh sôi.
Chỉ cần chủng tộc này còn có một mạng còn sống, bất kể là đực hay cái, lại hoặc là lưỡng tính cũng được, hắn đều có khả năng làm bọn chúng mang thai sinh con.
- Sẽ không phải là hắn tự mình lên chứ?
Trong đầu Chu Văn tràn đầy ý xấu, nghĩ đến hình ảnh đó, chính mình cũng không chịu được mà nôn khan hai tiếng.
Rất nhanh thông qua giải thích của Ma Sa, Chu Văn liền biết chuyện như thế nào.
Đế Tân nắm giữ một nguyên lộ thông tới sinh mệnh, sau khi bước vào sinh mệnh chi nguyên là có thể ở trong đó lấy được cơ hội sử dụng gien của bản thân để sinh sản đời sau, chỉ là trứng dị sinh vật thai nghén ra nhất định phải ở lại bên trong sinh mệnh chi nguyên, đợi sinh mệnh chi nguyên tự động mang trứng dị sinh vật ra ngoài.
- Chờ đã...
Chu Văn nghe đến đó, cuối cùng cũng cảm giác thấy hơi không được bình thường.
Bởi vì hắn nghĩ tới nơi mà trước kia hắn cùng đi với Băng Nữ, nơi đó ở giữa nhân gian và Dị Thứ Nguyên, có rất nhiều trứng Phối sủng thứ nguyên, nghe nói những trứng Phối sủng này sẽ tự động đi vào Thứ Nguyên lĩnh vực ở nhân gian.
- Chẳng lẽ là những sinh vật thứ nguyên trong lĩnh vực Dị Thứ Nguyên trên Địa Cầu đều là do Đế Tân làm ra?
Chu Văn đối với phỏng đoán này của mình cũng có cảm giác không rét mà run.
Tất nhiên đây cũng chỉ là phỏng đoán của Chu Văn, không thể chắc chắn là như vậy.
May mà Ma Sa có chấp niệm đối với sinh sản đời sau, đã từng nghe ngóng đường đến miếu Thiên Hỉ, bằng không thật đúng là khó tìm.
Ma Sa nói cho Chu Văn, sau khi rẽ tới một phương hướng để băng qua biển cát, lại đi qua khu vực của bốn chủng tộc là có thể đến dãy núi thiên định nơi có miếu Thiên Hỉ.
Chu Văn nghe xong những nơi phải đi qua trên đường, mặt cũng đen lại.
Chưa nói đến bốn chủng tộc đều là đại tộc Dị Thứ Nguyên, kinh khủng nhất trong đó vẫn còn nơi ở của Tiên tộc, Chu Văn còn phải đi xuyên qua từ bên đó.
- Đại nhân không cần lo lắng, Tiên tộc đã thần phục tân vương, chỉ cần ngài đã gia nhập phe cánh của tân vương thì hoàn toàn có thể nghênh ngang đi qua, không cần kiêng dè bọn họ giống như trước kia.
Ma Sa nói.
- Ngươi nói đến Vương Minh Uyên sao?
Chu Văn hơi kinh ngạc, Vương Minh Uyên vậy mà đã hạ được Tiên tộc, xem ra Dị Thứ Nguyên đã sắp thất thủ hoàn toàn.
- Đúng vậy, Sa Hải chúng ta cũng đang bàn chuyện gia nhập với sứ giả của tân vương, chờ sau khi chúng ta gia nhập phe cánh của tân vương sẽ không cần tiếp tục ở đây trốn trốn nấp nấp... Đến lúc đó ta muốn đi một chuyến tới miếu Thiên Hỉ... Cầu Thiên Hỉ vui đại nhân cho ta để lại một đứa con...
Trong ánh mắt Ma Sa tràn đầy ao ước.
- Ngươi thật đúng là... Cá mập mới...
Chu Văn tâm niệm vừa động, thả Ma Sa xuống, sau đó xoay người đi về phương hướng Ma Sa chỉ.
Ma Sa rơi xuống mặt cát, ngay lập tức lặn vào trong cát, bơi vài vòng dưới cát mới lại chui ra, nhìn về phía Chu Văn rời đi.
- Ngốc tử, ngươi ở đây làm gì?
Một bóng người chui ra từ trong cát, nhảy tới trên lưng Ma Sa, cưỡi Ma Sa cười nói.
Ma Sa bị sợ hãi nhảy dựng lên, phát hiện cưỡi trên lưng mình là một thiếu nữ tóc dài xinh xắn, mặc áo giáp đen, tóc đen cài lên kẹp tóc màu trắng, lúc này mới nhẹ nhõm thở một hơi thật dài.
- Người dũng cảm nhất, ta vừa mới nhìn thấy một nhân loại.
Ma Sa nói.
- Nhân loại sao? Sa Hải làm sao có thể có nhân loại? Không phải ngươi đang lừa ta đấy chứ?
Thiếu nữ được Ma Sa gọi là Người dũng cảm nhất, liền nghi ngờ nói.
- Người dũng cảm nhất vĩ đại, làm sao ta có thể lừa gạt ngài, thật sự có một nhân loại vừa mới đi qua, ta còn nói chuyện với hắn rất lâu đấy...
Ma Sa vẻ mặt đắc ý nói.
- Ta muốn nhìn xem là tên nhân loại nào to gan như vậy, dám đến Dị Thứ Nguyên, còn dám đến Sa Hải của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận