Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1985: Phát Hiện Kinh Người

Chu Văn không hề có cảm giác gì, chỉ thưởng thức các loại sinh vật kỳ quái bên trong tinh thể.
- Trận chiến năm đó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tại sao đám gia hỏa này đều bị vây chết ở đây, là bọn chúng không tham dự trận chiến kia, hay là sau trận chiến chạy đến đây trốn?
Tạp La Môn tự lẩm bẩm.
- Trước hết đừng quan tâm tại sao bọn chúng lại ở đây, tìm đường ra ngoài đã rồi tính sau.
Chu Văn không hề có hứng thú muốn biết tại sao bọn chúng lại ở đây.
Tạp La Môn gật gật đầu, tiếp tục bay về phía trước, cũng may phía trước không còn sinh vật khiến Tạp La Môn sợ hãi than nữa.
Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một số sinh vật bị phong ấn bên trong tinh thể, nhưng đều là mặt hàng không thể nào nổi tiếng.
- Đây là...
Tạp La Môn không kêu, lần này đến lượt Chu Văn sợ hãi kêu lên.
Trong tinh thể phía trước cách đó không xa dường như chứa cả một hòn đảo, bất ngờ là phía Đông có một chiếc thuyền lớn rách mướp.
Dáng vẻ của chiếc thuyền lớn kia, giống như đúc thứ Chu Văn thấy trên tấm ảnh của A Dũng, ít nhất thì đầu thuyền đều giống nhau.
- Mặt trời đâu, đây không phải chính xác là chiếc thuyền kia đấy chứ? Sao nó lại ở đây?
Trong lòng Chu Văn tràn đầy nghi ngờ.
Bởi vì Chu Văn vẫn luôn cho rằng, chiếc thuyền to kia hẳn là ở nơi nào đó trong Kỳ Tử Sơn.
Nếu không thì hai người Vương Minh Uyên và lão hiệu trưởng làm thế nào lên thuyền? Không lẽ bọn họ không phải lên thuyền trong Kỳ Tử Sơn sao?
Trong phút chốc Chu Văn có chút mơ hồ, điều này khiến suy nghĩ lần trước trong hắn dần dần rõ ràng, lại như có chút mơ hồ.
Dựa theo những phỏng đoán trước đó của Chu Văn, trong trận đại chiến giữa Đế đại nhân và mẹ An Tĩnh thuyền lớn bị hư tổn, tự động điều hướng một đoạn thời gian giữa Địa Cầu và Dị Thứ Nguyên.
Chính vào đoạn thời gian đó, người đàn ông giống An Tĩnh và A Lai lên thuyền, thuyền lớn từ Sinh Mệnh Bản Nguyên chui ra, trung du trong Dị Thứ Nguyên một khoảng thời gian.
Về sau chiến bại trước Đế đại nhân, vì lời thề, mẹ An Tĩnh bị giam trong Kỳ Tử Sơn.
Khi đó mẹ An Tĩnh hẳn là đã tìm về thuyền lớn bị hư tổn, chắc là an bài thuyền lớn trong Kỳ Tử Sơn.
Sở dĩ có suy luận như thế này, là vì sau khi bốn người Chu Lăng Phong đi Kỳ Tử Sơn về, Vương Minh Uyên và lão hiệu trưởng hẳn là đã thấy được thuyền lớn ở đó.
Nhưng nếu những phỏng đoán trước đó được thành lập, vậy tại sao thuyền lớn lại chạy đến đây?
Trong chốc lát Chu Văn nghĩ không ra, chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
- Một chiếc thuyền hỏng, ngươi ở đây nhìn cái gì?
Tạp La Môn thấy Chu Văn không đi theo, thấy lạ bay trở về hỏi.
- Ngươi đi trước đi, ta muốn lấy chiếc thuyền này ra nhìn thử.
Chu Văn nói rồi liền ngưng tụ sức mạnh Nhân gian, chém về phía tinh thể chứa thuyền lớn.
Tinh thể bị Chu Văn chém ra một khe nứt, nhưng mà đối với tinh thể có thể tích mấy ngàn lít, một khe hở không tính là gì.
Chu Văn cũng mặc kệ Tạp La Môn, tự mình chém từng nhát Nhân gian lên tinh thể, không bao lâu, từng khối tinh thạch bị Chu Văn chém rơi ra.
- Cái thuyền hỏng này có cái gì đặc biệt à?
Tạp La Môn đứng bên trái bên phải nhìn, cũng không nhìn ra chiếc thuyền hỏng này có chỗ nào đặc biệt.
Chu Văn không đi, Tạp La Môn cũng không dám đi, sợ trên người lại mọc ra tinh thể, chỉ có thể đứng bên cạnh chờ Chu Văn.
Không biết dùng Nhân gian chém bao nhiêu cáu, tinh thể bên ngoài thuyền lớn bị Chu Văn liên tục đánh vỡ ra.
Về sau lúc đánh vỡ hết tinh thể bên ngoài lộ ra thân thuyền, lúc này Chu Văn mới phát hiện, tinh thể giống như vỏ trứng chỉ bọc bên ngoài thuyền lớn, bên trong thuyền lớn không hề có tinh thể. Không giống những sinh vật khác, tinh thể mọc ra theo thể nội của chúng.
Mặc dù đã có thể lên thuyền, nhưng vì an toàn, Chu Văn vẫn dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ tinh thể bên ngoài bao quanh thuyền lớn.
Cuối cùng thuyền lớn từ bên trong tinh thể lộ ra ngoài, nó từ từ trôi nổi lên, vậy mà tự mình bắt đầu chuyển động.
Chu Văn bay về phía vị trí boong tàu trên thuyền lớn, đáp xuống nơi mà mẹ A Dũng chụp hình lúc trước.
Đã có Nhân loại leo lên thuyền, nói rõ trên thuyền không có quá nhiều nguy hiểm, Chu Văn rất muốn biết, đây rốt cuộc có phải là chiếc thuyền lớn kia không, nếu là nó, trên thuyền còn có cái gì.
Nhìn cánh cửa buồng nhỏ trên tàu đã vỡ vụn, Chu Văn âm thầm ngưng tụ sức mạnh, đi vào trong khoang thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận