Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2041: Địa Cầu... Sẽ Phải Hủy Diệt Sao?

- Địa cầu... sẽ phải hủy diệt sao...
Trong lòng mọi người không kìm nén được, dần dâng lên ý niệm tuyệt vọng.
Những thế lực lớn đang không khẩn cấp bàn bạc đối sách, nhưng mà bàn tới bàn lui cũng không có bất kỳ cách nào.
Nếu chỉ có một con quái vật, có lẽ liều chết đánh một trận thì có thể có cơ hội, cho dù là bỏ mạng cũng phải kéo theo con quái vật kinh khủng đó đi cùng.
Nhưng bây giờ có tận chín con quái vật kinh khủng này đang vây khốn Địa Cầu, mà bất kì một con nào trong số đó cũng có năng lực hủy diệt Địa Cầu, vậy nên xung quanh chỉ còn lại nỗi niềm tuyệt vọng đang lan tràn. Trên Địa Cầu, một sinh vật bỗng bay vụt lên không trung, đó là một bóng dáng khổng lồ như một ngọn núi - Cự nhân Độc Nhãn.
Toàn thân Cự nhân Độc Nhãn bùng nổ một luồng hào quang thần bí, dùng tư thái oanh tạc trời đất đánh về phía một con sinh vật kinh khủng trong số đó.
Thân thể nó không ngừng lao vào không trung, hào quang kia càng ngày càng mãnh liệt, dường như có thể xuyên qua cả bầu trời.
Hàng loạt những chấn động không ngừng xuất hiện trên Địa Cầu, khiến cho những tòa kiến trúc cổ xưa và những gốc cổ thụ trên núi được lực lượng Thứ Nguyên khu vực bảo vệ cũng bắt đầu xuất hiện những rung động. Mọi người vừa mừng vừa sợ, không ngờ đến sinh vật phá cấm trên Địa Cầu, vậy mà lại đứng ra để chống địch. Hơn nữa lực lượng của Cự nhân Độc Nhãn lại mạnh mẽ đến khó có thể tưởng tượng nội, giống hệt như tồn tại của Tận Thế cấp.
- Cái người Cự nhân Độc Nhãn đó... hình như ta đã từng được nghe qua ở đâu đó, hắn là một sự tồn tại vô địch trong thần thoại...
Có người nhận ra thân phận của Cự nhân Độc Nhãn, trong lòng dường như nhen nhóm chút hi vọng.
Nếu Cự nhân Độc Nhãn có thể giết sạch những con quái vật xâm lấn này, thậm chí là lưỡng bại câu thương thì Địa Cầu vẫn có thể có một đường sống.
- Mấy con quái vật các ngươi, đừng bao giờ xem thường Địa Cầu. Địa Cầu luôn luôn có rất nhiều thần linh mạnh mẽ đang bảo vệ nó, đó là thần của chúng ta...
Bên trong thần điện của khu vực Thứ Nguyên, một đứa bé trai nắm chặt quả đấm, nét mặt ngập tràn hưng phấn.
Ở bên cạnh thằng bé trai đó cũng có rất nhiều người cũng đang cực kỳ vui vẻ cổ vũ cho Cự nhân Độc Nhãn kia, đây chính là vị thần mạnh mẽ nhất trong thần thoại truyền thuyết của Thần Tộc bọn họ.
Cự nhân Độc Nhãn đem theo luồng ánh sáng khổng lồ đến đỉnh điểm, dùng một tư thái chấn động trời đất vọt đến trước mặt một con quái vật trong số đó.
Mọi người đều đang chờ đợi một trận chiến kinh thiên động địa xảy ra, thầm cầu nguyện cho Cự nhân Độc Nhãn kia, cầu nguyện hắn có thể giết chết được toàn bộ những con quái vật khác.
Nhưng một giây kế tiếp, tất cả mọi người đều đồng loại hóa đá.
Chỉ thấy con quái vật kia ngáp một cái, chìa móng vuốt ra, giống như một viên đạn thủy tinh vậy, một cây móng vuốt phủ toàn thân ánh sáng thần quang ngất trời quất ngang người của Cự nhân Độc Nhãn, cứ thế phá vỡ tung người Cự nhân Độc Nhãn, nhẹ nhàng như đập nát một con kiến.
Hào quang và máu thịt bắn ra tứ phía, giống hệt như một đợt pháo bông máu.
- Sao... sao lại chết như vậy?
Mọi người chỉ cảm thấy toàn thân lạnh như bằng, ngay đến cả suy nghĩ tuyệt vọng lúc này cũng bị đông cứng lại.
Đứa trẻ vừa nãy đã ngu ra một chỗ, dường như không thể tin tưởng được tất cả những điều mình vừa chứng kiến, tín ngưỡng cũng sụp đổ.
Không có hy vọng, làm sao có tuyệt vọng.
- Còn có ai?
Giọng nói của con quái vật phát ra như thủy triều cuốn qua mặt đất, khiến cho đất đai cũng rung chuyển, sức ép kinh người.
Trong lúc mọi người đang hoảng sợ đến mức muốn chết, chỉ thấy một luồng ánh sáng phóng vụt lên cao, nghênh đón những con quái vật kinh khủng kia.
Rất nhanh mọi người đã nhìn rõ thứ ánh sáng kia là gì.
Cực kì bất ngờ, bên trong luồng sáng đó là Nhân Hoàng của Đệ Cửu Thiên, hắn đã đứng trên không trung, trước mặt con quái vật chỉ cần dùng một vuốt đã có thể giết chết Cự nhân Độc Nhãn.
- Cuối cùng Nhân Hoàng cũng tới, có thể giết chết những con quái vật kia.
- Sao ta lại quên mất, chúng ta còn có Nhân Hoàng, hắn nhất định có thể giết chết hai con quái vật kia, cứu Địa Cầu chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận