Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1912: Nguyên Nhân?

- Ông với Âu Dương... ông với Lam di rốt cuộc là có chuyện gì?
Nhất thời Chu Văn không nghĩ ra chuyện gì muốn hỏi nữa, lại hỏi một chuyện hắn luôn muốn hiểu rõ.
- Không phải ta đã kể sao, lưỡng tình tương duyệt, đó là một câu chuyện tình yêu đẹp.
Chu Lăng Phong cười nói.
- Nhưng mà...
Chu Văn muốn nói câu chuyện tình yêu này không khỏi tam quan quá bất chính, cuối cùng vẫn không thể nói ra miệng.
Ta biết con đang nghĩ gì.
Chu Lăng Phong bĩu môi nói:
- Vậy thì kể thêm một câu chuyện cho con vậy.
Đã từng có một đại gia đình, đời đời nhân tài lớp lớp xuất hiện, tuy nhiên đến một đời gần đây bé trai trong nhà lại không có một ai thành tài.
Không phải bại gia tử thì chính là người tư chất tầm thường.
Đổi thành gia tộc bình thường hoặc là thời đại bình thường thì cũng đành thôi, nhiều lắm là mất hết gia sản là cùng.
Tuy nhiên trong loại hoàn cảnh đó, nếu gia tộc thực sự lụn bại thì sợ là ngay cả đường sống tiếp cũng không có, kẻ thù của bọn họ se nghiền cả gia tộc đến mảnh vụn cũng không còn.
Cũng may trời không tuyệt đường người, gia tộc này sinh ra một bé gái, thiên phú tuyệt đỉnh không ai bằng.
Nhưng mà lại nhất định phải là con gái, khó mà thừa kế gia nghiệp.
- Thời đại nào rồi mà còn trọng nam khinh nữ? Chu Văn bĩu môi, câu chuyện này hắn không thích một chút nào.
- Thời đại đang thay đổi, quan niệm đang thay đổi, nhưng bản chất vẫn không đổi. Một cô gái sẽ có chồng và con của mình, con cảm thấy cô ấy sẽ vì chồng và gia đình nhỏ của mình nhiều hơn hay là vì gia tộc của mình nhiều hơn? Phải biết lúc ấy chính là cường địch rình rập, không biết bao nhiêu người để ý đến, trời mới biết có bao nhiêu đàn ông tiếp cận cô gái kia là vì bản thân cô gái hay là vì cái gì khác.
Chu Lăng Phong tiếp tục nói:
- Vì vậy cha mẹ cô bé liền nghĩ ra một cách là nuôi cô bé như con trai.
- Chờ một chút, ông đừng nói là người chồng đầu tiên của Lam di, vị kia của An gia, ông ta là phụ nữ đấy chứ?
Chu Văn đột nhiên hiểu ra, trợn to hai mắt hỏi.
- Con nói thử xem?
Chu Lăng Phong cười lên.
Chu Văn cực kỳ khiếp sợ, vạn vạn không nghĩ tới chuyện lại là như vậy, khó trách lúc trước Chu Lăng Phong đã nói vị kia của An gia không có năng lực sinh sản.
Sau khi Chu Lăng Phong đi, Chu Văn vẫn còn đang tiêu hóa những tin tức kia.
Gần như tất cả nghi ngờ đều có câu trả lời, bây giờ nghi vấn quan trọng cũng chỉ còn lại một.
Ban đầu mẹ của An Tĩnh lái thuyền tới, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì làm cho kế hoạch của nàng không thể thuận lợi hoàn thành.
Đến mức điện thoại di động và Tù Đồ biến thành phối sủng bị mất, bị gia gia Chu Văn đào lên từ giếng cổ.
- Chẳng lẽ là có liên quan đến một trận đại chiến phong thần thời Thương Chu sao?
Chu Văn âm thầm suy nghĩ, từ tất cả tin tức hắn lấy được trước mắt, cuộc chiến phong thần chính là một điểm ngoặt, có lẽ đó chính là nguyên nhân mẹ An Tĩnh bị mất điện thoại di động.
Mà cuộc chiến phong thần là do Nữ Oa khởi xướng, nhưng là trên thực tế Nữ Oa cơ bản là không tồn tại, Nữ Oa chính là bản thể Địa Cầu. Tượng Nữ Oa trong miếu Nữ Oa là hình tượng thân xác nhân loại của Đế đại nhân.
Nói cách khác là Đế đại nhân dẫn đường cho trận đại chiến phong thần nhắc đến trong thần thoại, lại thêm Đế đại nhân và mẹ An Tĩnh hình như có đánh cược nào đó, không thể không khiến Chu Văn liên hệ hai người với nhau.
- Có phải hay không là do Đế đại nhân mới làm cho kế hoạch của mẹ An Tĩnh không thành công, thất lạc điện thoại và trứng Phối sủng?
Chu Văn âm thầm suy nghĩ.
Nếu kế hoạch của mẹ An Tĩnh hoàn toàn thành công thì từ ban đầu An Tĩnh đã có điện thoại và Tù Đồ, còn có thể tu luyện Mê Tiên Kinh, tốc độ phát triển của An Tĩnh sẽ vượt quá tưởng tượng.
Không có những thứ này, An Tĩnh không khác nhiều so với người bình thường, cũng không tính là đặc biệt xuất chúng, đây là do nguyên nhân nàng yếu ớt bẩm sinh.
Bây giờ suy nghĩ viển vông cũng vô ích, Chu Văn dự định mau chóng thăng lên Tận Thế để đối phó với đại tai nạn sắp tới có thể xảy đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận