Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1823: Nam Nhân Này Quá Đẹp Trai

Nếu không phải vì sức mạnh của Ma Anh và Kèn Xô-na quá mạnh, vậy thì chỉ còn có một khả năng, đó chính là lý do lúc ấy Chu Văn không thể không quỳ, ngay cả Vương Chi Thán Tức cũng không có lý do ngăn cản. "Lý do này chính là cỗ thi thể kia sao?" Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể nghĩ đến khả năng đó, lúc ấy ngoại trừ cỗ thi thể kia, hắn thật sự không nghĩ ra, quanh đó còn có thứ gì có thể làm cho Vương Chi Thán Tức không hề phản ứng với việc hắn quỳ xuống.
- Ngươi ngươi thật sự là nhân loại sao?
Giọng nói Tầm Tích cắt ngang suy nghĩ của Chu Văn, nàng nhìn Chu Văn, ánh mắt trở nên mơ hồ.
Từ nhỏ đến lớn, tư tưởng Quỹ Tích Thánh chủ dạy cho Tầm Tích đều là Vị Danh Chi Thần là tồn tại vô địch, nếu nàng thực sự nắm giữ được Vị Danh Chi Thần, nàng có thể quần lâm thiên hạ, dù vị Tiên tộc kia sống lại, nàng cũng không cho rằng mình thất bại.
Nhưng vậy mà ý thức lực của Vị Danh Chi Thần lại bị đánh tan, điều này hoàn toàn phá vỡ thế giới quan của nàng, khiến sự tự tin của nàng với bản thân mình và Vị Danh Chi Thần sinh ra một tia dao động.
- Ngươi đã bái ta làm thầy thì phải tuân thủ lễ nghi phép tắc, sau này phải gọi lão sư biết chưa? Chu Văn nhìn Tầm Tích nhàn nhạt nói.
Tín niệm của Tầm Tích dao động, lúc này không biết nên nói gì để phản bác Chu Văn, chỉ ngơ ngẩn nhìn hắn, như đang ngầm thừa nhận.
Đột nhiên, quang mang trên ma phương nở rộ, vậy mà lại có sinh vật sấm quan, Chu Văn quay đầu nhìn lại, phát hiện sấm quan lại là một nhân loại, hơn nữa người này khá quen thuộc với hắn.
Người kia tùy tiện khoác áo bào trắng trên người, lộ ra một chút lồng ngực trắng nõn kiên cố, đầu tóc dài tùy ý buông rơi, một thanh trường kiếm có vỏ bọc tùy tiện vác trên vai, cả người đều tràn đầy cảm giác lười nhác phóng đãng, cứ như không phải hắn đến để sấm quan, mà chỉ là khách du lịch đi tắm nắng.
- Chung Tử Nhã muốn làm gì?
Chu Văn khẽ nhíu mày.
Trước nay Chung Tử Nhã luôn đối nghịch với dị thứ nguyên, người khác đều muốn trở thành Thủ Hộ Giả hoặc Đại Ngôn Nhân, tổ chức của hắn lại săn giết Thủ Hộ Giả và Đại Ngôn Nhân, lần này lại chủ động lấy khuôn mặt thật sấm quan, không sợ dị thứ nguyên để mắt đến hắn sao?
Chung Tử Nhã và Khương Nghiễn là hai kẻ cực đoan, Khương Nghiễn sẵn lòng tiếp xúc học tập dị thứ nguyên, còn Chung Tử Nhã lại cho rằng Thủ Hộ Giả và dị tộc Đại Ngôn Nhân không khác gì những tên phản đồ, giết cho sảng khoái.
Chu Văn không cực đoan như thế, trong Thủ Hộ Giả và Đại Ngôn Nhân cũng có hai loại đáng chết và không đáng chết, không thể vơ đũa cả nắm.
Nhìn thấy lại có một nhân loại sấm quan, mọi người đều hưng phấn lên, liên tục nhiều nhân loại được sấm quan lên bảng như vậy, khiến khói mù bao phủ nhiều ngày qua trong lòng mọi người đều sáng tỏ trong suốt. Hiện tại bọn hắn đang thảo luận rốt cuộc người này là ai, không nhiều người từng thấy được bộ mặt thật của Chung Tử Nhã, nhưng rất nhiều người biết đến cái tên ‘Nhã này, chỉ là bọn hắn không có cách nào liên hệ được chữ ‘Nhã và Chung Tử Nhã.
Chung Tử Nhã không giống những sấm quan giả trước, hắn không bay trong không trung, mà lướt trên mặt hồ, lúc này mọi người mới phát hiện, hắn đi chân trần, hai chân trần trụi trắng nõn đạp trên hồ, khiến mặt hồ nổi lên gợn sóng lăn tăn.
- Nam nhân này đẹp quá!
Rất nhiều nữ nhân, thậm chí cả nam nhân quan sát trực tiếp, đều hiện lên một ý nghĩ như vậy trong đầu. Minh Tú Phong Thu Nhạn trước đó đều là soái ca hiếm có, nhưng vẻ đẹp trai của bọn hắn ít nhiều có dấu vết của tuổi trẻ, còn Chung Tử Nhã tuy không già, nhưng hắn có một vẻ đẹp nam tính khó nói thành lời. Hoang dại, trưởng thành, gợi cảm, thậm chí có thể nói có chút quyến rũ, chỉ đứng ở đó, đã khiến người ta cảm thấy hormone kích thích xao động lên, không quá khi nói rằng nếu hắn là một con mèo, chi đi ngang qua thôi cũng đủ khiến đám mèo cái ven đường động dục không khống chế được.
Mỹ mà không nhu, yêu mà không diễm, hơn nữa trên người hắn có khí tức nguy hiểm mãnh liệt, ít nhiều nữ nhân chỉ nhìn lên một cái, cũng khó có thể rời mắt đi được.
Rút kiếm!
Lúc mọi người thưởng thức dung nhan Chung Tử Nhã, hắn rút kiếm ra gác lên trên vai.
Khi đóng khi mở, thoải mái xòe ra, nhanh mà không loạn, làm người ta thấy rõ ràng, nhưng lúc nhìn kỹ, kiếm kia đã vào lại trong vỏ, vẫn tùy tiện được hắn gác trên vai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận