Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1837: Thần Sơn Biến Mất?

Lúc Thần tộc như mặt trời ban trưa, thần chi minh ước cũng từng được sử dụng, nhưng phần lớn đều chỉ do một vài Thần tộc cấp thấp sử dụng để ký kết minh ước với các dị tộc khác.
Thần tộc căn cứ vào màu sắc thụ nhãn khác nhau, chia thành bốn cấp bậc lục, lam, bạch, kim, tộc có lục nhãn là yếu nhất, nhưng cũng là thiên tai cấp trời sinh.
Bạch nhãn Thần tộc trời sinh đã là mạt thế cấp, gần như có thể ký kết minh ước với ngoại tộc, chứ đừng nói đến Hoàng Kim Tam nhãn thần tộc cường đại nhất.
Thần tộc ký kết minh ước với ngoại tộc, phần lớn đều là lục nhãn và lam nhãn Thần tộc, cho dù vậy, nếu có lục nhãn tộc chấp nhận ký kết đồng minh với các chủng tộc khác, cũng là miếng mồi ngon mà đại lão khắp nơi tranh giành.
Nếu không phải là đại lão mạt thế cấp, rất hiếm khi được lục nhãn tộc ưu ái.
Tất nhiên đại lão mạt thế cấp không phải kẻ ngốc, lục nhãn tộc thiên tai cấp không có tác dụng gì với bọn hắn, nhưng sau khi sử dụng thần chi minh ước, đó lại là một thứ binh khí có tính trưởng thành, hơn nữa còn là một thứ binh khí có trí tuệ cao cấp, các loại binh khí cùng loại không thể sánh nổi. Hiện tại một thanh niên nhân loại, lại được Hoàng Kim Tam nhãn thần tộc chấp nhận, ký kết thần chi minh ước, biến thành vũ khí của thanh niên nhân loại, điều này sao có thể khiến bọn hắn không kinh ngạc.
Trong lịch sử tất cả Thần tộc, e rằng cũng chưa từng có chuyện này xảy ra.
- Tiểu Anh Anh cục cưng yêu quý của ta, thật sự không uổng công thương ngươi...
Chu Văn chỉ muốn ôm lấy Ma Anh hôn hai cái, lúc trong lòng đang mừng thầm, lại đột nhiên cảm thấy Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay rung lắc bắt đầu chuyển động.
Hoàng kim bảo thạch trên Hoàng Kim Tam Xoa Kích hiện lên ánh sáng kỳ lạ, mũi kích tự động chỉ về phía ngai vàng.
- Đây là muốn ta đi lên ngai vàng sao?
Trong lòng Chu Văn hơi động, một tay nắm Tam Xoa Kích, một tay nắm Ma Anh đi về phía ngai vàng.
Phát sóng trực tiếp ma phương vẫn còn tiếp tục, nhân gian và dị thứ nguyên đều đang chú ý đến nhất cử nhất động của Chu Văn.
Lúc Chu Văn đi đến trước ngai vàng, trong khoảnh khắc đứng trên ngai vàng, thần điện to lớn bỗng nhiên rung chuyển kịch liệt.
Chu Văn cũng muốn ngồi trên ngai vàng, như vậy có vẻ khí thế hơn, đáng tiếc ngai vàng này thật sự quá lớn, nếu hắn ngồi trên đó, xem ra có phần buồn cười.
Theo thần điện rung chuyển, góc nhìn của màn hình ma phương chậm rãi kéo xa, trên màn hình thần điện trở nên càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng hình ảnh lại trở lại vị trí Hoàng Kim quả thụ trước khi bị đào gãy, sau đó tiếp tục kéo xa, làm cho cả nhóm người có thể nhìn xuống cả hòn đảo.
Hiện tại cả hòn đảo đều đang rung chuyển kịch liệt, như là động đất, hồ nước mênh mông xung quanh, hình thành từng vòng đầu sóng, không ngừng vỗ vào đảo nhỏ.
Còn đảo nhỏ thì không ngừng lên cao, trên đảo xuất hiện từng đường vết rách khổng lồ, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Âm vang!
Đúng như nhóm người lo lắng, đảo nhỏ bắt đầu sụp đổ, nham thạch không ngừng văng tung tóe từ từ trên đảo nhỏ lên cao hạ xuống, rơi vào trong hồ nước.
Đảo nhỏ càng lúc càng cao, càng lúc cũng càng kịch liệt hơn, nhưng tốc độ sụp đổ không nhanh bằng tốc độ lên cao, mắt thấy đảo nhỏ kia sừng sững giữa mặt hồ như một tòa sơn phong, rất nhiều nơi sụp đổ đã lộ ra vật chất màu đen trước đó Chu Văn đào ra.
Lúc nham thạch bên ngoài hoàn toàn vỡ nát rơi xuống, cuối cùng mọi người thấy rõ, vật chất màu đen kia mới chính là hình dáng vốn có của hòn đảo nhỏ, hoặc là nói kia căn bản không phải đảo nhỏ, mà là một tòa hắc sắc sơn phong.
Tất cả hồ nước đều bị nham thạch trên núi rơi xuống đầy, nước hồ tràn ra xung quanh, đỉnh núi càng lên càng cao, ngày càng hùng vĩ, đâm xuyên vào mây đen, quan sát bốn phía đều là biển mây vô tận.
Trên đỉnh núi kia, một tòa cung điện to lớn, dần dần hiện ra.
- Thần Sơn của Thần tộc biến mất...
Tầm Tích bị sốc bởi những biến cố xảy ra liên tục này, chỉ ngẩn người ra nhìn hắc sắc Thần Sơn kia.
Đỉnh núi xuyên qua từng tầng mây mù, không biết lên đến độ cao bao nhiêu, đứng sừng sững giữa đám mây, cung điện vĩ đại mà thần bí, giống như cung điện linh hồn độc lập với thế giới bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận