Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1869: Đó Là Lựa Chọn Của Bọn Họ

Sức mạnh cường đại bị hấp thu hoàn toàn, sau đó bộc phát ra, cứng rắn đánh bay Chu Văn ra ngoài.
Thân ở không trung, Chu Văn chỉ cảm thấy tay nắm Lục Tiên kiếm chấn động một cái, Lục Tiên kiếm không chịu khống chế liền rời khỏi tay.
Khi Chu Văn ổn định thân hình lại nhìn lên, chỉ thấy Tuyệt Tiên kiếm và Lục Tiên kiếm đều đã vào trong tay Vương Minh Uyên.
Chu Văn ngưng tụ sức mạnh, song quyền bùng nổ sức mạnh vô tận, đánh tới Vương Minh Uyên, Vương Minh Uyên gần trong gang tấc nhưng lại giống như thân ở trong một thế giới khác, quyền của hắn dù có mãnh liệt đến mức nào cũng không làm tổn thương đến một mảnh vạt áo của Vương Minh Uyên.
Đó là sức mạnh của Thiên Ngoại Tiên, nhưng lại không hoàn toàn đúng, sức mạnh so với Thiên Ngoại Tiên càng thêm quỷ dị ly kỳ.
Chu Văn biết rất rõ, hôm nay mình không thể nào đánh thắng được Vương Minh Uyên.
Bởi vì Vương Minh Uyên hiện tại đã không chỉ là một mình Vương Minh Uyên, hắn không chỉ có sức mạnh của Thiên Ngoại Tiên, một kích vừa đoạt kiếm kia còn có bóng dáng của Khương Nghiễn và Chung Tử Nhã, thậm chí còn có càng nhiều người khác.
Khương Nghiễn có thể biến ngoại lực cho mình sử dụng, Chung Tử Nhã có thể kích thích bản thân tiến hóa vô hạn, thiên phú và năng lực như vậy bây giờ Vương Minh Uyên đều đang sử dụng, hơn nữa hắn hấp thu sức mạnh của Thiên Ngoại Tiên xong đã thành công tấn thăng Tận Thế cấp.
Đừng nói là Chu Văn, dù cho có ở trong Dị Thứ Nguyên, có người có thể đánh bại hắn hay không, chỉ sợ cũng rất khó nói.
Vương Minh Uyên không để ý tới Chu Văn, hai tay khẽ động, Tuyệt Tiên kiếm và Lục Tiên kiếm bay lên, ngoài ra còn có hai thanh kiếm bay ra từ trong tay áo Vương Minh Uyên.
Bốn thanh kiếm hình dáng mỗi thanh đều không giống nhau, lại làm người ta cảm giác được có sự liên kết thần bí.
Một giây kế tiếp, thanh kiếm hội tụ vào một chỗ, trong sát na đụng vào nhau lại dung hợp làm một, hóa thành một thanh kiếm lơ lửng dưới chân Vương Minh Uyên.
- Nếu có thể gặp lại lần nữa, mọi thứ sẽ kết thúc.
Vương Minh Uyên nhìn Chu Văn một cái, xoay người đạp kiếm mà đi, trong nháy mắt bạch y kiếm ảnh đã biến mất ở chân trời.
Chu Văn mang vẻ mặt phức tạp nhìn phương hướng Vương Minh Uyên biến mất, cuối cùng chỉ có thể cười khổ một tiếng, đi về phía hài cốt của Chung Tử Nhã và Khương Nghiễn.
- Chúng ta về nhà thôi. Chu Văn ôm hai bộ hài cốt rời khỏi Thần Sơn, trong lòng không biết là cảm xúc gì.
Trở lại Quy Đức cổ thành, Chu Văn chôn thi thể Chung Tử Nhã và Khương Nghiễn ở một sườn núi ngoài thành, nhìn mộ bia hai người, cũng không biết nên nói lời gì.
- Con mẹ nó, Vương Minh Uyên thật không phải là người, còn chưa từng gặp ai vô sỉ như vậy. Các ngươi vì hắn liều cái mạng già, hắn vẫn còn có thể tính kế các ngươi, thật không phải là người. Chung Tử Nhã và Khương Nghiễn chết thật vô ích.
Lý Huyền ở bên cạnh phẫn nộ nói.
- Đó là lựa chọn của bọn họ, ít nhất vào lúc bọn họ chết, trong lòng bọn họ là thản nhiên.
Chu Văn chậm rãi nói.
- Thản nhiên chó má, ngươi biết bên ngoài bây giờ bọn họ nói như thế nào không?
Lý Huyền muốn nói lại thôi.
Chu Văn coi như không biết, cũng có thể đoán được mọi người sẽ nghị luận thế nào.
- Nói thế nào cũng không quan trọng, người chết không thể sống lại.
Chu Văn không có tâm trạng để ý người ngoài nói gì.
- Nói rất hay, người đã chết là không có giá trị nhất, còn không bằng suy nghĩ phải làm thế nào mới giữ được mạng nhỏ của chính mình.
Một giọng nói như thanh la vỡ khàn khàn truyền tới.
Chu Văn cùng Lý Huyền quay đầu nhìn lại, thấy một ông già đang cười quái dị đi tới.
- Tỉnh Đạo Tiên? Ông tới đây làm gì?
Chu Văn nhìn ông lão cau mày hỏi.
- Ta tới nơi này đương nhiên là muốn cứu cái mạng nhỏ của ngươi.
Tỉnh Đạo Tiên như cười như không nói.
- Hay là ông cứu mạng già của mình trước đi đã.
Lý Huyền lạnh lùng nói.
Tỉnh Đạo Tiên lơ đễnh, đi tới trước mộ bia nhìn một cái, giống như vô cùng thương tiếc:
- Đáng tiếc.
- Đáng tiếc cái gì?
Chu Văn hỏi.
- Đáng tiếc sức mạnh của bọn họ không sử dụng vì ta, nếu không thì vương của Dị Thứ Nguyên cũng sẽ không phải là Vương Minh Uyên, mà là ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận