Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1953: Thánh Ước

- Có vẻ như Điềm Điềm không ở đây, nàng dẫn ta tới đây chẳng lẽ vì tấm vải rách này?
Chu Văn suy nghĩ một lát, ánh mắt không khỏi dừng lại chỗ rương vàng.
Đến cũng đến rồi, đâu thể chỉ cầm tấm vải rách này về được, Chu Văn thử cất cái rương vàng vào trong không gian cất chứa, thế mà nó lại không vào được.
Nếu không cất được, vậy khiêng thôi, Chu Văn thử dùng sức nâng rương vàng lên.
Vừa mới dùng sức thì phát hiện rương này mở được. Mặc dù rất nặng nhưng nếu miễn cưỡng thì Chu Văn vẫn có thể nâng lên được.
- Điềm Điềm, nếu như người không ở đây, vậy ta đi nhé.
Chu Văn sùng sức nâng cái rương bị đập cho biến dạng lên, từng bước một rời khỏi khu vườn.
Cho tới lúc Chu Văn rời khỏi khu vườn Thánh Ước vẫn không hề có tiếng trả lời nào.
Fred và rất nhiều người khác đang chờ ở bên ngoài khu vườn Thánh Ước, tất cả bọn họ đều muốn xem coi Chu Văn có thể trở thành người đầu tiên có thể rời khỏi khu vườn Thánh Ước hay không.
Nếu người trong đó là bọn họ, chắc chắn sẽ không một ai tin bọn họ có thể ra ngoài.
Đúng là đám người Vương Lộc đã từng ở trong Chuyển Sinh trì biểu diễn một màn chấn động lòng người, điều này làm cho việc chắc chắn trước đó của bọn họ bị lung lay.
Fred có chút nóng ruột mà nhìn cửa ra vào của vườn Thánh Ước, hắn không muốn Chu Văn ra ngoài, nhưng chính việc này lại làm hắn bồn chồn không yên.
Có quỷ mới biết tên kia đang làm cái gì trong đó, nói không chừng tên đó còn đang một mình nuốt trọn đồ tốt trong vườn Thánh Ước vốn nên thuộc về tín đồ Thượng Đế bọn họ.
Đột nhiên Fred nhìn thấy một bóng người từ trong vườn Thánh Ước đi ra.
- Cái gì đây?
Hành động đầu tiên của Fred là ngẩn người khi nhìn thấy rương vàng méo mó đang được Chu Văn khiêng trên vai, chờ cho tới khi hắn nghĩ xong, sắc mặt đã thối hoắc.
- Thứ đó... Thứ đó... Chắc không phải là hộp ước nguyện chứ!
Fred chút nữa thì kêu to lên.
Truyền thuyết kể rằng Thượng Đế đã kí hiệp ước với loài người, mà phần hiệp ước đó được đặt trong một cái tủ.
Đây chính là món bảo vật cấp Thần Thoại đầy trân quý của Thượng Đế.
Bởi khu vườn này tên là Thánh Ước cho nên Capet gia đã từng không ngừng hoài nghi xem nó có liên quan tới hộp ước nguyện hay không, Chu Văn vừa vào đã mang ra được một cái rương vàng khiến cho Fred không khỏi hoài nghi.
Nếu cái rương này thật sự là hộp ước nguyện, vậy thì vì sao nó lại thảm hại như vậy, nhìn như bị chùy sắt đập cho biến dạng vật, trên bề mặt còn có vết nứt nữa.
- Đây là hộp ước nguyện ư?
Không chỉ một mình Fred nghĩ tới việc này, rất nhiều tín đồ ban ngoài cũng đang nghĩ thế. Thậm chí có người đã bắt đầu cầu nguyện một cách thuần túy một số người còn ngăn Chu Văn lại.
Đây chính là món đồ chứng minh hiệp ước giữa loài người và Thượng Đế, đối với bọn họ, nó là bảo vật vô giá. Chỉ cần hiệp ước còn tồn tại Thượng Đế vẫn sẽ bảo vệ tín đồ của mình, cho dù họ có chết thì vẫn được dẫn lối tới thiên đường.
Nếu hiệp ước bị phá, đám tín đồ bọn họ chắc chắn sẽ bị vứt bỏ. Cho dù phải liều cái mạng cũng không được để người ngoài mang hộp ước nguyện đi.
Thấy đám tín đồ kia đỏ mắt bao vây, mấy người Phong Thu Nhạn vội vàng lại gần Chu Văn để bảo vệ hắn.
Chu Văn tháo mặt nạ, lộ ra hình dạng thật của mình.
- Nhân Hoàng!
Những người vây quanh Chu Văn lập tức nhận ra hắn, họ sững người đứng tại chỗ.
- Các vị, nhường đường chút nào.
Vừa dứt lời Chu Văn đã khiêng rương vàng về phía trước.
Những tín đồ đó lập tức tự giác nhường đường.
- Chu Văn cũng chả phải tín đồ Thượng Đế, làm sao lại để hắn tùy tiện mang hộp ước nguyện đi?
Fred vẫn đang tranh cãi.
Tuy nhiên chả ai thèm để ý hắn, ánh mắt những tín đồ kia nhìn Fred như nhìn thằng ngu.
- Thì ra là Nhân Hoàng, vậy thì không sao.
- Chả trách hắn nhận được ân huệ thế này, quả nhiên là vua của chúng ta, chắc thế.
- Để hộp ước nguyện cho Nhân Hoàng đại nhân là tốt nhất, chỉ có Nhân Hoàng đại nhân mới có thể đại diện cho tộc của chúng ta, Thánh phụ nhất định cũng nghĩ như vậy nên ngài mới hạ xuống phàm giới để ban ơn... Trong biển âm thanh ca ngợi công đứng của đám người, Chu Văn khiêng rương vàng dẫn theo đám người Vương Lộc rời khỏi thiên đường, làm cho mặt Fred tức tới tím tái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận