Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1983: Giúp Ta Nhổ Ra

Trên người của hắn, từng khối giống như tinh thể băng đang lan ra, giống như mọc ra theo thể nội của hắn.
Trên người Tạp La Môn bùng lên quy tắc Tân Thế giới, rút từng viên tinh thể mọc trên người ra, da lông và máu thịt trên người cũng bị xé rách.
Nhưng tốc độ hắn nhổ tinh thể, lại không theo kịp tốc độ sinh trưởng của tinh thể, càng ngày càng nhiều tinh thể xuất hiện trên người hắn.
- Tạp La Môn, sao ngươi lại ở đây?
Chu Văn lách người lại gần, nhìn Tạp La Môn nói.
Chu Văn không nhớ rõ Tạp La Môn lên Thiên Mệnh đài khi nào, gia hỏa này sao cũng bị đánh vào nơi kì quái này vậy.
Tạp La Môn nhìn thấy Chu Văn, có thể nói là kẻ thù gặp mặt đỏ cả mắt, trực tiếp biến ra quy tắc Tân Thế giới đánh về phía Chu Văn.
Chu Văn hóa giải công kích quy tắc Tân Thế giới của Carol, cười nói:
- Bản thân ngươi cũng khó bảo toàn, còn muốn giết ta, chúng ta có thù lớn đến mức đó à?
- Nếu không phải tại ngươi, sao ta có thể bị vây lại nơi quỷ quái này? Lão tử cho dù có chết, cũng phải kéo ngươi chôn cùng.
Tạp La Môn cả giận nói.
- Ngươi có chuyện gì khó xử, không ngại thì nói nghe chút, ta có thể giúp được ngươi không cũng khó nói, không nhất định phải ngươi chết ta sống.
Chu Văn nói.
- Ngươi giúp cái ... Hả... Tại sao ngươi không có...
Tạp La Môn đang định mắng Chu Văn, lại đột nhiên phát hiện không thích hợp, trên người Chu Văn vậy mà không hề sinh ra những tinh thể quỷ dị kia - Khụ khụ... Ngươi nói cũng đúng, không nhất thiết phải ngươi chết ta sống, chúng ta đều là người có thân phận, có chuyện gì thì nói chuyện.
Tạp La Môn trở mặt còn nhanh hơn tưởng tượng.
- Cái kia... Nhân Hoàng... Ngươi xem thử trên người ta là cái quái gì... Có thể giúp ta nhổ bọn chúng ra trước không?
Tạp La Môn vuốt mặt nói với Chu Văn.
- Cái này ta phải nhìn kỹ một chút mới biết được, ngươi nói cho ta biết trước, tại sao trên người ngươi lại có thứ này, nói không chừng ta có biện pháp.
Chu Văn mỉm cười nói.
- Con mẹ nó chứ cũng không biết tại sao lại có thứ này, trước đó ta bị ngươi.. Sau khi trao đổi hữu hảo với ngươi, tìm đường ra ngoài trong Không vực Thứ Nguyên, ai biết lại đột nhập vào nơi quỷ quái này, sau đó trên người bắt đầu xuất hiện mấy thứ quỷ này, mà càng ngày càng nhiều, rút rồi lại tiếp tục mọc. Sao trên người ngươi lại không có thứ này?
Lúc Tạp La Môn nói chuyện, nhiều lần phải đè lại tâm hồn vô tư của mình, ôn tồn thì thầm nói.
- Có lẽ là Nhân loại trời sinh miễn dịch với thứ này nhỉ.
Chu Văn nói.
- Miễn dịch cứt, ta nhìn thấy ở bên kia có rất nhiều nhân loại bị tinh thể bao lấy...
Tạp La Môn ban đầu còn chửi rất hăng, sau đó lại ý thức được mình đang cần Chu Văn trợ giúp, giọng nói lại từ từ ôn nhu lại.
- Thế à, vậy có khả năng sức mạnh của ta có thể khắc chế loại tinh thể này, có cần ta giúp ngươi nhổ ra không? Chu Văn nhìn hắn chằm chằm cười híp mắt nói.
- Lão đệ, ta thật sự rất biết ơn ngươi, sau này ngươi chính là huynh đệ của Tạp La Môn ta, có việc cứ báo tên ta, cam đoan trong Dị Thứ Nguyên không một ai dám động tới một sợi lông của ngươi.
Tạp La Môn vui mừng quá đỗi, liên tục nói:
- Lão đệ ngươi mau làm đi, tinh thể trên người ta càng ngày càng nhiều.
- Được.
Chu Văn phất tay một cái, sức mạnh Nhân gian chém về phía tinh thể trên người Tạp La Môn.
Hắn đến không phải thật sự muốn giúp đỡ Tạp La Môn, chỉ là muốn thử thử, sức mạnh của mình có thật sự khắc chế loại tinh thể này không.
Rắc!
Sức mạnh Nhân gian chém lên tinh thể, mạnh mẽ chém vỡ vài miếng tinh thể, những tinh thể kia hóa thành mảnh vỡ rơi xuống, biến mất trong không trung.
- Lão đệ, ngươi được đấy, chiêu này có tác dụng, mau đánh rơi hết tinh thể trên người ta đi.
Tạp La Môn thấy Chu Văn chém vỡ tinh thể, vậy mà không hề mọc tiếp, kích động kêu to.
- Ở nơi này, một mình ta không biết phải ra ngoài như thế nào, có gia hỏa này hỗ trợ tìm đường cũng tốt.
Chu Văn vừa nghĩ vậy, tiếp tục dùng Nhân gian chém lần nữa, chém vỡ từng mảnh nhỏ tinh thể trên người Tạp La Môn.
Chỉ chém trong một chốc, tinh thể trên người Tạp La Môn đều bị chém vỡ, cũng không tiếp tục mọc ra nữa. Sau khi trên người Tạp La Môn không còn tinh thể, cả người vô cùng nhẹ nhàng, cơ thể run run, những vết thương máu me dầm dề bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy đang từ từ khép lại, liếc mắt một cái đã khôi phục như ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận