Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2019: Điều Đó Không Đúng

Vương Minh Uyên khẽ thở dài.
- Nếu như sống tê dại giống một hòn đá như vậy, thì ta còn chẳng bằng chết đi cho rồi.
Chu Văn nhìn nữ nhân bị Vương Minh Uyên khống chế.
- Thả nàng ta ra.
- Nếu ta nói không thì sao? Ngươi muốn giết chết ta à?
Vương Minh Uyên mỉm cười nói.
Chu Văn không nói chuyện, chỉ rút Nhân Hoàng thạch đao ra, chĩa về phía Vương Minh Uyên.
Nữ nhân này là mấu chốt giải đáp tất cả bí ẩn, cho dù thế nào cũng không thể để nàng ta rơi vào trong tay Vương Minh Uyên.
- Cũng tốt, vậy thì để ta xem xem, những năm này ngươi đã học được cái gì.
Vương Minh uyên lơ lửng trong không trung, một tay áp chế nữ nhân, mỉm cười nói.
Chu Văn cũng không nói thừa nữa, Nhân Hoàng thạch đao trong tay phá vỡ hư không, nháy mắt đã chém đến trước mặt Vương Minh Uyên.
Vân sáng trên chiến phục dâng trào, nâng cao toàn diện sức mạnh và tốc độ của Chu Văn, uy lực của đạo này đã không còn yếu hơn sức mạnh của Cửu Kiếp Ma chủng.
Một tay Vương Minh Uyên vung ra, một ngón búng vào mặt bên thân đạo của Nhân Hoàng thạch đao, trực tiếp đánh Nhân Hoàng thạch đao lệch khỏi quỹ đạo.
Thuận theo lực búng đao của Vương Minh Uyên, Nhân Hoàng thạch đạo trong tay Chu Văn chuyển qua, cắt ra một đường cong, chém về phía Vương Minh Uyên càng nhanh càng ác hơn.
Coong coong! Coong coong Mỗi lần đạo của Chu Văn tới gần Vương Minh Uyên, thân đạo đều bị Vương Minh Uyên búng lệch đi, còn Chu Văn lại thuận theo quỹ đạo lệch, mượn sức rồi lại chém về phía hắn lần nữa.
Đạo này nối đạo kia, sức mạnh và tốc độ của đao càng ngày càng nhanh.
Đây đã không còn đơn thuần là đánh giết nữa, sức mạnh của hai người không ngừng tích tụ trên Nhân Hoàng thạch đao, càng ngày càng lớn, sức mạnh trên đao đã đạt đến mức độ khủng bố.
Một khi sức lực của ai không nắm bắt tốt, thì sẽ bị sức mạnh của hai người tích tụ trên đạo cắn trả.
- Kỹ xảo của ngươi đã là cảnh giới nhập hóa, nhưng cuối cùng vẫn là kém chút, còn chưa hoàn toàn giác ngộ. Vương Minh Uyên lại búng Nhân Hoàng thạch đao ra, đồng thời chậm rãi nói.
Chu Văn không nói một lời, lại chém Nhân Hoàng thạch đao qua.
- Hợp thiên đạo, biết thiên ý, nếu như thuận theo tự nhiên, thì dấu vết của ngươi quá mất tự nhiên, cần phải cảm nhận chiều hướng, chứ không phải bỏ công sức cho những chi tiết kia.
Vương Minh Uyên lại búng Nhân Hoàng thạch đao ra, vừa chiến đấu với Chu Văn, vừa nói.
- Thế nào là chiều hướng?
Cuối cùng Chu Văn cũng lên tiếng, đao trong tay lại không hề dừng.
- Đầu xuân sương lạnh, muốn mua áo bông, nhưng lại không biết đó chỉ là cái lạnh cuối cùng mà thôi, hè nóng sắp đến chính là chiều hướng.
Vương Minh Uyên nói.
- Ta không biết khi nào hè nóng đến, đêm nay lạnh thì nên mua áo bông, ta chỉ biết hiện tại.
Chu Văn nói.
- Ngươi là trẻ con, có thể tùy hứng.
Vương Minh Uyên mỉm cười nói.
- Tùy hứng cũng chưa chắc đều là trẻ con, có một số người gia càng tùy hứng hơn.
Hai người đao tới tay đi, miệng cũng không rảnh rỗi.
Sức mạnh trên đao càng tích càng mạnh, đã sắp đến giới hạn mất khống chế rồi.
Đột nhiên, Chu Văn thu đao lùi lại một bước, một tay nắm lấy chuôi, một tay ấn sống đao, thân đao không ngừng rung động, sức mạnh khủng bố khiến Nhân Hoàng thạch đao vẫn rung mãi không ngừng.
Sức mạnh khủng bố kia bị bàn tay của Chu Văn đè lại, dần dần tản đi.
- Sùng Bá trị thủy, tìm nước để chặn, chín năm công cốc. Con hắn Đại Vũ trị thủy, dùng cách khơi thông đã giải quyết được lũ lụt. Đạo lý chặn không bằng khơi, ngươi còn không hiểu sao?
Vương Minh Uyên nhìn động tác của Chu Văn, thở dài nói.
- Ta vẫn luôn không phải một người thông minh, ban đầu lúc ngươi dạy ta, chắc đã rất rõ điều này rồi.
Chu Văn hoàn toàn gỡ đi sức mạnh trên đạo, hai tay nắm lấy chuôi đạo của Nhân Hoàng thạch đao, chậm rãi giơ đạo lên quá đỉnh đầu.
- Nói cũng đúng, ban đầu ta để mấy người các ngươi kéo khóa Tỏa Long liên kia, ngươi là người không linh hoạt nhất.
Vương Minh Uyên như đang nhớ lại chuyện năm xưa, khóe miệng mỉm cười.
- Ta không cảm thấy điều đó có gì không đúng.
Chu Văn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận