Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 2018: Nguồn Năng Lượng

- Phát hiện nguồn năng lượng, có thể chuyển hóa hấp thụ, có đến nguồn năng lượng để chuyển hóa hấp thụ năng lượng không?
- Có.
Chu Văn không hề do dự mà đưa ra lựa chọn.
Chiến phục cũng thần kỳ, vậy mà nó có thể nghe hiểu được lời của Chu Văn.
Lát sau, Chu Văn đã cảm nhận được chiến phục bộc phát năng lượng khủng bố, từng đường sáng lan tràn trên chiến phục, vậy mà đã thúc đẩy cơ thể của hắn rời khỏi bậc đá bay lên Thiên Mệnh đài. Năng lượng chiến phục bộc phát ra vậy mà lại còn mạnh hơn lúc ở trên người của nữ nhân, ngay cả quy tắc của thang trời cũng khó hoàn toàn hạn chế được nó.
Nữ nhân đang điên cuồng hấp thụ năng lượng, bỗng nhiên cảm nhận được năng lượng dũng mãnh tràn vào cơ thể đã giảm đi phần lớn.
Nữ nhân ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi ngẩn người. Nàng ta thấy Chu Văn mặc chiến phục, đang lơ lửng trên Thiên Mệnh đài, năng lượng vốn đang tràn về phía nàng ta, lúc này đều tràn về phía chiến phục. Chiến phục hấp thụ năng lượng khủng bố, không những tổn thất phải chịu lúc trước đang nhanh chóng khôi phục, hơn nữa còn đang nhanh chóng bổ sung năng lượng.
Nữ nhân vừa kinh ngạc vừa tức giận, lúc này trong lòng hối hận đến cực điểm, chưa nói tặng chiến phục cho người ta, ngay cả cơ duyên thuộc về nàng ta cũng bị cướp đoạt như vậy.
Nữ nhân phẫn nộ nhảy dựng lên, nắm đấm đánh lên chiến phục.
Chiến phục cũng chỉ dập dờn lăn tăn vẫn sáng, không có chút thương tổn nào, công kích của nàng ta hoàn toàn không có tác dụng với chiến phục.
Nữ nhân không cam lòng, liên tiếp đánh về phía chiến phục, nhưng căn bản không có tác dụng gì.
Bùm!
Vân sáng trên chiến phục lấp lóe, cơ thể của nữ nhân bị đánh bay thẳng ra ngoài, ngã xuống Thiên Mệnh đài. Năng lượng vô cùng vô tận tràn về phía chiến phục, Chu Văn có thể cảm nhận được năng lượng trong chiến phục càng ngày càng mạnh.
- Chiến phục đang bổ sung năng lượng... Hai phần trăm... Bảy phần trăm... Mười phần trăm... Mười sáu phần trăm...
Dự trữ năng lượng của chiến phục không ngừng tăng lên, nữ nhân lại chỉ có thể trơ mắt nhìn năng lượng bị chiến phục cướp đi, bản thân thì từ từ rơi xuống vực sâu không đáy.
Lúc trước Chu Văn đã được biết năng lượng của Thiên Mệnh đài khủng bố tới mức nào, nó có thể khiến sinh vật bình thường thăng Tận Thế cấp. Nhưng năng lượng khủng bố như vậy lại chỉ khiến chiến phục bổ sung năng lượng đến mười chín phần trăm đã khô cạn rồi.
Năng lượng trên Thiên Mệnh đài dần dần biến mất, không còn lại gì, cuối cùng chỉ có thể bổ sung năng lượng đến mười chín phần trăm.
Hình ảnh của khối ma phương đến đây thì đã biến mất, trở thành hình ảnh của bảng xếp hạng, nhưng trên bảng xếp hạng lại không có thêm thứ hạng, vẫn chỉ có những người đã lên bảng lúc trước kia.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Mọi người đều mờ mịt, không rõ là tình huống gì.
Nữ nhân và Nhân Hoàng đều leo lên Thiên Mệnh đài, tại sao bên trên xếp hạng lại không có tên của bọn họ, điều này hơi kỳ quái.
Cho dù nữ nhân bị đánh xuống Thiên Mệnh đài, vậy cũng nên có tên của Nhân Hoàng mới đúng, nhưng bên trên bảng xếp hạng lại không hề có tên của Nhân Hoàng.
Chu Văn bay xuống Thiên Mệnh đài, hắn muốn bắt lấy nữ nhân kia, hỏi cho rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì.
Chu Văn đang đuổi theo, chặn lấy cơ thể của nữ nhân, lại đột nhiên thấy một bóng dáng chợt lóe.
Một người đàn ông mặc áo trắng, đỉnh đầu mọc sừng rồng thủy tinh, xuất hiện ở bên cạnh nữ nhân, giơ tay bắt lấy bả vai của nữ nhân, lập tức khiến cơ thể đang rơi xuống của nữ nhân dừng lại.
Chu Văn bay đến đối diện người đàn ông kia, nhìn người đàn ông một tay đè lấy nữ nhân khiến nữ nhân không thể trốn thoát, cau mày nói:
- Ngươi muốn làm cái gì?
- Bây giờ ngay cả tiếng lão sư cũng không gọi nữa sao?
Một tay Vương Minh Uyên áp chế nữ nhân, nhìn Chu Văn, cảm thán.
- Từ lúc ngươi bày kế hại chết Chung Tử Nhã và Khương Nghiễn, lão sư của ta đã chết rồi.
Chu Văn lạnh giọng nói.
- Thế giới này không phải thế giới trong cổ tích, ngươi phải học cách tiếp nhận hiện thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận