Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1884: Đừng Lãng Phí Thời Gian

- Ngươi rất cẩn thận, tính tình như lão già bất tài kia của ngươi.
Phối sủng tóc bạc thấy Chu Văn chỉ thăm dò một chút, không thật sự rút thanh thạch đao ra, hừ lạnh nói.
Chu Văn mặc kệ, lại từ từ rút ra một chút, vẫn không hề có bất kỳ phản ứng gì.
- Không hổ là phối sủng Địa Cầu!
Chu Văn khen phối sủng tóc bạc một câu.
Phối sủng tóc bạc kia lại không hề cảm kích, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Từ tốn từng chút rút thanh thạch đao kia ra, quả thật sự phối sủng tóc bạc nói, Quy Đức cổ thành không hề xuất hiện dị biến. Thạch đao đã bị rút ra hơn phân nửa, ngay lúc Chu Văn định rút thạch đao ra, đột nhiên nghe được tiếng thét, một bóng người vọt tới, đi lên trên Hỏa Thần đài.
Bóng người kia mái tóc dài màu xám, trên người là một bộ y giáp rách tung tóe, bất ngờ là trước khi Chu Văn làm chủ Quy Đức cổ thành, sinh vật hình người kì dị này vẫn luôn đứng đây.
Lúc này sinh vật kì dị nọ dựng hết râu tóc, hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Chu Văn rút đao, nhưng hắn không lập tức nhào tới, mà là đứng yên đó nhìn Chu Văn chằm chằm, cũng không biết hắn đang nghĩ gì. Giọng Trương Ngọc Trí từ dưới Hỏa Thần đài truyền lên, rất nhanh đã vọt lên, chạy đến bên cạnh sinh vật hình người kì dị, cố gắng trấn an nó.
Chu Văn có thể làm chủ Quy Đức cổ thành, là nhờ có Trương Ngọc Trí có thể khống chế sinh vật hình người kì dị này, chỉ là hiện tại xem ra, khống chế của Trương Ngọc Trí đối với nó có vẻ tác dụng cực kỳ nhỏ bé.
Dưới sự trấn an của Trương Ngọc Trí, sinh vật hình người kì dị vẫn nhìn chằm chằm Chu Văn như cũ, giống như lúc nào cũng có thể nổi điên giết người. Chu Văn đã nghĩ đến nhân tố bất an này từ lâu, chỉ là hắn không còn lựa chọn nào khác.
Trận chiến Kỳ Tử Sơn này, sợ là so với trận đánh với Thiên Ngoại Tiên còn hung hiểm hơn vạn lần, nhất định phải có chuẩn bị.
Mà sau khi đánh với Thiên Ngoại Tiên một trận, Chu Văn lĩnh hội được con át chủ bài “ở nhân gian”, cũng nắm chắc đánh bại được sinh vật hình người kì dị.
Phối sủng tóc bạc chỉ thờ ơ lạnh nhạt, không thể hiện bất kỳ biểu cảm nào.
Chu Văn nhìn sinh vật hình người kì dị, lực đạo trong tay không hề dừng lại, từng chút từng chút rút thanh thạch đạo ra.
Thạch đạo vô cùng thô ráp, nói là thạch đao chi bằng nói là một thanh đá thô sơ được mài giũa.
Gần lưỡi đao được mài giũa khá bóng loáng, trên lưng đao thì lại cực kỳ thô ráp, thậm chí còn gồ ghề.
Ngay cả chuôi đạo nơi bị người cầm nhiều, cũng cực kỳ bóng loáng, cảm giác khá nhàm chán. Ngay lúc thạch đao bị rút ra, sự trấn an của Trương Ngọc Trí giống như hoàn toàn mất đi hiệu lực, sinh vật hình người điên cuồng xông lên, trong phút chốc lao vọt tới, mang theo tức giận trong thời gian ngắn đã tới trước mặt Chu Văn, đưa tay cướp lấy thạch đao.
Chu Văn đang định ra tay đánh lui quái vật hình người, lại đột nhiên nhìn thấy ánh sáng bạc lóe lên, từng sợi dây leo sinh ra dưới chân sinh vật hình người nọ, như từng sợi dây thừng, trói quái vật hình người thành cái bánh chưng.
Quái vật hình người giống như ngón tay sắp chạm đến thạch đao, cứ đưa lên như thế, nhưng cuối cùng lại không thể tiến lên một tấc nào.
Chu Văn nhìn về phía phối sủng tóc bạc, nó lạnh nhạt nói:
- Ta nói rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì.
Sinh vật hình người gào thét về phía Chu Văn, nhưng cho dù hắn giãy giụa thế nào, cũng không thể thoát khỏi mấy sợi dây leo trói buộc.
- Thì ra phối sủng Địa Cầu là hệ Sinh Mệnh à?
Chu Văn nhìn mấy dây leo kia tự lẩm bẩm.
- Mẹ nó, năng lực của ông đây như thế nào sao ngươi biết được, đây là sức mạnh cái gì, chỉ là tùy ý thôi.
Phối sủng tóc bạc tức giận nói, như bị vũ nhục cực mạnh.
Trương Ngọc Trí kinh ngạc đánh giá phối sủng tóc bạc, nàng và sinh vật hình người này tiếp xúc lâu nhất, không ai có thể hiểu rõ sức mạnh của sinh vật hình người đáng sợ thế nào hơn nàng, phối sủng tóc bạc một ngón tay cũng không cần động, vậy mà có thể khống chế hắn, chỉ vậy đã đủ khiến nàng kinh ngạc.
Chỉ là tất cả còn không khiến nàng kinh ngạc bằng câu nói kia của Chu Văn, làm sao cũng không ngờ tới, trước mặt lại là phối sủng Địa Cầu.
- Nhìn cái gì, năng lực phá của ngươi vô hiệu với ông đây, đừng có ở đó thể hiện lãng phí.
Phối sủng tóc bạc lạnh lùng phủi Trương Ngọc Trí một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận