Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1806: Đây Cũng Là Đệ Tử Của Ta

- Chu thị? Chu thị nào? Không phải hắn họ Minh sao?
- Mẹ kiếp, sẽ không phải là Văn trong Chu Văn chứ?
- Nói đùa à, trình độ như vậy, chính Chu Văn còn chưa chắc đã đạt tới nữa là.
- Đây là đang giả vờ sao? Xem ra mối quan hệ giữa Minh Nhật kiếm khách và Chu Văn rất tốt.
- Đùa cũng quá trớn rồi... Môn đồ của Chu thị... Lại còn yếu nhất...
Thấy rõ tên của Minh Tú lưu trên bảng xếp hạng, mọi người ồn ào hẳn lên, thực sự không cách nào khiến người ta chấp nhận được, người đầu tiên của nhân loại hái được quả táo vàng, lại còn là một môn đồ trẻ tuổi, đã là môn đồ, mà lại còn yếu nhất, nhìn thế nào cũng thấy là đang cố ý giả vờ thanh cao.
- Giáo luyện, ta xếp hạng chín, lợi hại đấy chứ?
Minh Tú cười hì hì đi ra.
- Cũng được.
Chu Văn cũng thật sự không ngờ, Minh Tú sẽ lưu lại tên trên đó như vậy, nhưng không sao cả, hắn nhìn thiếu nữ nói:
- Thế nào, không phải hiện tại tên đệ tử của ta đã nằm trên bảng xếp hạng rồi sao?
Sắc mặt thiếu nữ có chút khó coi, cắn chặt răng nói:
- Rõ ràng hắn là Đại Ngôn Nhân của gian tộc, sử dụng sức mạnh của gian tộc, sao có thể xem như ngươi là lão sư được?
- Thế nào, định nuốt lời vừa rồi?
Lý Huyền đùa cợt nói.
Môi thiếu nữ giật giật, định nói gì đó nhưng lại không nói nên lời.
- Không phục?
Chu Văn cũng không vội, mỉm cười nhìn thiếu nữ hỏi.
- Đương nhiên không phục, rõ ràng hắn chính là Đại Ngôn Nhân của gian tộc, sao có thể xem là đệ tử ngươi dạy dỗ được?
Thiếu nữ tất nhiên không phục.
- Được, ngươi đã không phục, vậy thì sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục mới thôi.
Chu Văn cảm thấy cô thiếu nữ này trông thì bình thường, nhưng trong cơ thể lại ẩn giấu một khí tức vô cùng khủng bố, cũng không muốn ép nàng quá mức, vì thế lại ra hiệu bằng mắt với Phong Thu Nhạn.
Phong Thu Nhạn là một người không thích nói lời thừa, nhìn thấy ánh mắt của Chu Văn, đi thẳng đến ma phương, lại mở ra ma phương khiêu chiến.
- Đây cũng là đệ tử của ta, nếu hắn cũng để lại tên trên bảng xếp hạng, ngươi có phục hay không?
Chu Văn cười hỏi.
- Hừ, cứ lưu tên đi rồi nói sau.
Ngoài miệng thiếu nữ vô cùng cứng rắn, nhưng trong lòng đã có phần chột dạ.
Chu Văn mỉm cười, không nói gì nữa, quay đầu nhìn về phía hình ảnh ma phương.
Mọi người vẫn còn đang đắm chìm trong hưng phấn nhân loại đầu tiên hái được quả táo vàng, rất nhiều người đang bàn tán về việc Minh Tú lưu lại cái tên ‘Môn đồ yếu nhất của Chu thị’ là có ý gì.
Người biết được, phần lớn đều đoán Minh Tú đang ám chỉ Chu Văn, nhưng người bình thường sao có thể biết được những điều này, Đông khu có không ít người bình thường biết hiện giờ Minh Tú đầu nhập vào Quy Đức phủ, còn những người bình thường ở những khu khác còn chưa từng nghe qua cái tên Minh Tú, sao có thể biết hắn ở đâu.
Rất nhiều người đều đã đang hỏi Chu thị ám chỉ ai, ai biết cái tên Chu Văn, lập tức đăng lên trên mạng, cùng với quan hệ giữa hắn và Minh Tú.
- Thật hay giả vậy? Nghe các ngươi nói vậy, cái tên Chu Văn kia cũng không khác biệt Minh Tú nhiều lắm, sao có thể là lão sư của Minh Tú, không phải đang nói đùa đấy chứ?
- Chắc chắn là nói đùa, dù Chu Văn lợi hại thế nào, cũng không thể nào mạnh hơn Minh Tú được?
- Đúng vậy, Minh Tú đã là tồn tại cao nhất trong số các nhân loại, Chu Văn bao nhiêu tuổi, sao có thể là lão sư của Minh Tú được!
Lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, đột nhiên nhìn thấy hình ảnh ma phương lại phát sáng lên.
- Mẹ kiếp, lại một nhân loại sấm quan, hôm nay là ngày mấy, trước kia không một ai lên nổi, bây giờ lại lên nhiều đến vậy!
- Người kia là ai? Hình như trông khá lạ mắt!
- Không biết, người này còn lạ hơn cả Minh Nhật kiếm khách nữa.
- Không phải hắn cảm thấy Minh Tú vượt qua quá dễ dàng, cho rằng thứ nguyên lĩnh vực rất dễ qua, muốn kiếm chút hời đấy chứ?
Không trách được việc bọn hắn không biết Phong Thu Nhạn, Phong Thu Nhạn còn khiêm tốn hơn Minh Tú nhiều, Minh Nhật kiếm khách vẫn được rất nhiều người ở Đông khu biết đến, còn cái tên Phong Thu Nhạn ở Đông khu lại không mấy người biết, chứ đừng nói đến những khu khác.
- Cổ giáo thụ, ngươi có quen biết vị Phong Thu Nhạn này chứ?
Tô Y xứng đáng là người chủ trì, kiến thức khá nhiều, lập tức gọi ra cái tên Phong Thu Nhạn, nhưng nàng ta cũng chỉ xem qua một số tài liệu của Phong Thu Nhạn, biết có người như vậy, còn sức mạnh của Phong Thu Nhạn như thế nào, nàng ta không hiểu rõ lắm.
- Nếu ta nhớ không nhầm, vị Phong Thu Nhạn này hẳn là người Phong gia Nam Hải trước đây, hiện tại Nam Hải đã rơi vào tay giặc, không có chỗ cho nhân loại cư trú, không biết hiện tại Phong gia đã chuyển đến đâu.
Cổ giáo thụ vẫn rất chuyên nghiệp, nói thẳng ra lai lịch của Phong Thu Nhạn.
- Ngài thấy Phong Thu Nhạn có cơ hội hái được quả táo vàng hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận