Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 1229:

Chương 1229:
"Trên đường chú ý an toàn." Đàm Việt nói: "Nàng đem những văn kiện cần xử lý giao cho Trần Diệp, ta sẽ giúp nàng xử lý."
Dù sao Trần Tử Du là đi tham gia hoạt động, không có thời gian xử lý văn kiện.
"Không cần, hôm nay không có quá nhiều văn kiện, trong đêm liên hoan ta sẽ mang theo, trên đường đi có thể trực tiếp xử lý." Trần Tử Du tiếp tục nói: "Nếu như có văn kiện khẩn cấp khác, có lẽ sẽ cần ngươi xử lý."
"Không có vấn đề."
Trong tay Đàm Việt cũng không có quá nhiều công việc, bây giờ thời gian chính là viết kịch bản.
Huống chi, chuyện kịch bản cũng không nóng nảy, cứ chầm chậm viết là được rồi, hoàn toàn có thời gian để xử lý văn kiện của Trần Tử Du.
"Ta đi nha."
Trần Tử Du xoay người rời khỏi phòng làm việc.
"Trần tổng." Bí thư đã đợi ở cửa.
"Những văn kiện cần xử lý đã được chỉnh lý chưa?"
"Đã chỉnh lý xong, đều ở trong túi xách." Bí thư cầm trong tay một chiếc túi màu đen.
"Đi thôi."
Trần Tử Du cùng bí thư đi thang máy xuống lầu một.
Xe riêng để đưa đón Trần Tử Du đi tham gia hoạt động cũng đã chờ sẵn ở cửa công ty.
"Trần tổng, chào cô."
Sau khi Trần Tử Du lên xe, Lão Lưu chào hỏi.
"Lão Lưu, xuất phát thôi."
"Vâng."
Xe khởi động, chầm chậm hòa vào dòng xe cộ, hướng về địa điểm tham gia hoạt động mà lái đi.
"Văn kiện đưa ta."
Nghe được câu này, bí thư vội vàng lấy văn kiện từ trong túi xách ra.
Trần Tử Du mở ra xem.
Thực ra đây mới là trạng thái của đại đa số ông chủ, khi đang đi đường hận không thể cũng phải bận rộn với công việc.
...
...
Buổi trưa.
Đàm Việt đi thang máy xuống phòng ăn ở lầu một, bình thường đều là cùng Trần Tử Du ăn chung.
Hôm nay chỉ có một mình, hắn dự định tùy tiện ăn một chút rồi trở về phòng làm việc.
"Đàm tổng."
Đàm Việt hơi nghiêng đầu, nhìn thấy Hứa Nặc ở bên cạnh.
"Hôm nay sao chỉ có một mình ngươi?" Hứa Nặc hỏi.
"Trần tổng đi tham gia hoạt động."
"Vậy ta cùng ngươi ăn cơm trưa, vừa hay ta cũng chỉ có một mình."
Đàm Việt làm bộ như lộ ra vẻ ghét bỏ.
Hứa Nặc: "Thế nào? Không muốn?"
"Có một chút."
Sau đó hai người tới một căn phòng nhỏ.
Đàm Việt nhìn thực đơn, nói: "Bình thường ngươi ăn gì?"
Hắn biết rõ Hứa Nặc đang thông qua khống chế ẩm thực để giảm cân, rất chú ý ở phương diện ăn uống.
"Cho ta một ít rau cải là được rồi."
"Ăn như vậy thôi sao?"
Hứa Nặc thở dài một tiếng, nói: "Không có cách nào, bây giờ gặp phải bình đài kỳ, có chút không giảm được nữa, muốn đối xử với bản thân ác một chút."
Đàm Việt nhìn Hứa Nặc, trạng thái tinh thần quả thật có chút không tốt.
"Cho ngươi thêm một bữa ăn, ăn chút thịt đi, nhưng không ăn nhiều."
Hắn thật ra là lo lắng thân thể Hứa Nặc xảy ra vấn đề.
Hứa Nặc theo bản năng nuốt nước miếng một cái, cố chống đỡ nói: "Hay là thôi đi, một khi đã mở đầu ăn, sau đó sẽ rất khó khống chế."
Ăn một chút thịt, những thứ đó dường như không có vấn đề, nhưng ăn quá nhiều liền có vấn đề.
Đàm Việt khẽ gật đầu, tùy ý gọi hai món ăn.
Hai người vừa đợi thức ăn, vừa tán gẫu.
Hứa Nặc: "Tiết mục mới nhất đã được kéo ra, buổi chiều sau khi vào sở ta sẽ đưa qua cho ngươi."
"Ngươi cảm thấy như thế nào?"
"Ta cảm thấy được kỳ tiết mục này hẳn sẽ có một điểm bùng nổ, ta nhìn khá ổn."
Hai người trò chuyện về sự tình của tiết mục.
...
"Trần Diệp tỷ, ta đi về trước." Trang Bạch Lâm đi xuống thang máy.
Nàng với Trần Diệp vừa mới ăn cơm trưa xong.
Trần Diệp khoát tay, cửa thang máy đóng lại.
Trang Bạch Lâm xuyên qua khu làm việc của nhân viên, trở lại phòng làm việc của mình.
Đầu tiên là cầm ly nước nhận một ly nước, sau khi trở về dựa vào ghế chơi điện thoại di động.
Nàng không có thói quen ngủ trưa.
Sau khi ăn cơm trưa xong, khoảng thời gian này cũng sẽ lướt một ít video để giải trí.
Theo việc Trang Bạch Lâm đã nắm giữ toàn bộ kiến thức giai đoạn thứ nhất, buổi chiều sẽ mở ra giai đoạn thứ hai học tập.
Buổi sáng, để chắc chắn tình hình Trang Bạch Lâm nắm giữ kiến thức, Tần Đào còn cố ý gọi nàng đến phòng làm việc, tiến hành một phen hỏi han.
Vì vậy mới lại nhanh như vậy mở ra giai đoạn thứ hai học tập.
Trang Bạch Lâm, với tư cách là tổng hội trưởng fan hâm mộ của Đàm Việt, gánh vác trên người nhiệm vụ vô cùng nặng nề, nhiệm vụ rất gian khổ. Phải trong thời gian ngắn nhất làm quen các loại quy tắc của Showbiz, cùng với cách quản lý đám người hâm mộ.
'Đinh đông' .
'Đinh đông' .
Nhìn tin nhắn nhắc nhở, Trang Bạch Lâm mở ra nhóm chat của những người phụ trách fan hâm mộ, nhìn nội dung mọi người đang nói chuyện.
"Khoảng thời gian này, ta luôn nhấn mạnh trong nhóm của chúng ta, không nên trò chuyện về sự tình của những ngôi sao khác."
"Ta cũng vậy, từ sau khi truyền thông đưa tin về việc một fan hâm mộ của minh tinh nọ xảy ra vấn đề, ta đã lập tức tạm thời đóng chức năng tán gẫu trong nhóm."
Bọn họ đang nói chuyện về sự việc của Nghiêm Nghị Phong, chuyện này sau khi bị truyền thông đưa tin đã gây ra sự chú ý lớn ở trên mạng, đối với bản thân Nghiêm Nghị Phong cũng tạo thành ảnh hưởng vô cùng lớn.
Mà bọn họ, là người hâm mộ của Đàm Việt, tự nhiên không thể ở trong nhóm trò chuyện về những ngôi sao khác.
Vạn nhất có lời nói không tốt, bị người ta chụp màn hình lại phát lên trên mạng, rất có thể sẽ phát sinh ra những sự việc vô cùng nghiêm trọng.
Nhẹ thì sẽ dẫn tới hai bên fan hâm mộ công kích lẫn nhau, nặng thì sẽ đem hai Nghệ nhân kéo vào.
Sau khi sự việc phát sinh, Trang Bạch Lâm vẫn luôn nhấn mạnh điều này ở trong nhóm.
Hôm nay Tần Đào còn cố ý cầm chuyện này để khảo nghiệm Trang Bạch Lâm.
Trang Bạch Lâm đã cẩn thận nghiên cứu qua chuyện này, khá có tâm đắc, học được rất nhiều kinh nghiệm và phương pháp xử lý những loại chuyện này.
Với tư cách là người phụ trách tổng hội fan hâm mộ, nàng sẽ đối với các trường hợp có thể xảy ra, có một cái dự đoán trước, cùng với phương án ứng đối.
Trang Bạch Lâm cùng những người phụ trách fan hâm mộ ở các nơi trong nhóm tán gẫu.
...
Trong nháy mắt đã đến hơn ba giờ chiều.
Sau khi bận rộn xong công tác, Đàm Việt tiếp tục công việc quay phim mới.
Buổi sáng đã viết tiểu truyện nhân vật cho mấy vai diễn quan trọng, bây giờ đã bắt đầu động thủ viết kịch bản rồi.
Tiểu truyện nhân vật sẽ còn tiếp tục viết.
Chỉ cần là nhân vật xuất hiện trong phim mà tương đối quan trọng, đều cần viết ra.
Đàm Việt đang chìm đắm vào việc viết kịch bản thì bị tiếng gõ cửa cắt đứt.
"Vào đi."
"A Việt, ta đã về rồi." Trần Tử Du thở một hơi thật dài, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Mặc dù khi tham gia hoạt động vẫn luôn ngồi như vậy, nhưng thời gian quá dài.
"Mau ngồi xuống nghỉ ngơi một hồi." Đàm Việt đứng dậy, chuẩn bị đi rót nước.
"Ngươi cứ tiếp tục làm việc của ngươi đi, ta chỉ muốn nói với ngươi một tiếng, ta về xử lý công việc trước."
Trần Tử Du sau khi đi vào, thấy Đàm Việt đang bận, không nỡ quấy rầy việc sáng tác kịch bản.
"Không có văn kiện nào cần xử lý chứ?"
"Vừa mới đưa tới, tương đối khẩn cấp."
"Xử lý xong sau đó nghỉ ngơi một chút, nhìn trạng thái của ngươi có chút kém."
"Biết." Trần Tử Du khoa tay múa chân, làm một thủ thế "OK" rồi xoay người rời đi.
Bây giờ, nàng chỉ muốn tìm một chỗ có thể nghỉ ngơi thật tốt một chút.
Đàm Việt cầm ly lên uống một hớp trà, rồi tiếp tục viết kịch bản.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận