Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 352: Vì « Hướng về cuộc sống » chế tạo riêng « nông phu ngư dân »

**Chương 352: Vì « Khát vọng cuộc sống » chế tác riêng « Nông phu ngư dân »**
Dưới đài, khán giả bàn tán xôn xao.
Người chủ trì mỉm cười nhìn về phía Đàm Việt, nói: "Đàm lão sư, mọi người đoán không ít bài hát, cũng không giống nhau, vậy lần này ngài mang đến cho chúng ta bài hát gì đây?"
Đàm Việt cười một tiếng, nói: "Một bài hát mới, cũng là ca khúc sáng tác cho « Khát vọng cuộc sống », tên bài hát là « Nông phu ngư dân »."
Người chủ trì nghe Đàm Việt nói, nhất thời sửng sốt, chợt trong lòng hiện ra một vệt kinh hỉ nồng đậm.
Nàng trước đây đã biết Đàm Việt muốn hát một bài hát mới, tên bài hát là « Nông phu ngư dân », chỉ là nàng không biết bài hát này lại là sáng tác cho « Khát vọng cuộc sống ».
Đây thật sự là niềm vui bất ngờ!
Hiện giờ, tiết mục Tống nghệ nóng nhất chính là « Khát vọng cuộc sống », nếu như tiết mục có thể cùng « Khát vọng cuộc sống » dính líu quan hệ, vậy thật đúng là cực tốt!
Trước đó còn có chút tiếc nuối, dù sao khách quý phỏng vấn là Đàm Việt, không thể luôn vây quanh « Khát vọng cuộc sống » mà trò chuyện, không thể không đem đề tài chuyển tới phương diện khác, không nghĩ tới, Đàm Việt lát nữa sẽ hát bài « Nông phu ngư dân » này lại còn là sáng tác cho « Khát vọng cuộc sống »!
Trong lúc nhất thời, tâm lý người nữ chủ trì liền linh hoạt hẳn lên, nàng thậm chí có thể tưởng tượng, ngày mai tiết mục đã có thể tung ra tin tức hài hước, Đàm Việt vì « Khát vọng cuộc sống » sáng tác ca khúc, biểu diễn lần đầu trên sân khấu « Tinh đồ của ta »!
Bản thân Đàm Việt đã có sức hút, nhất là khoảng thời gian gần đây, mấy chương trình tiết mục đại hỏa đều xuất phát từ hắn, được cư dân mạng chú ý rất cao.
Bây giờ cộng thêm sức hút lớn của « Khát vọng cuộc sống », tỉ lệ người xem của « Tinh đồ của ta » hẳn sẽ tăng thêm một bậc!
Tâm tư linh hoạt hẳn lên, nào chỉ có người chủ trì, đạo diễn Trần Minh dưới đài và tổng biên kịch Hứa Dao cũng kích động giống vậy, ban đầu Đàm Việt đem bài hát « Tuổi trẻ tài cao » do tổ tiết mục quyết định đổi thành bài « Nông phu ngư dân » này, chỉ là đem nhạc đệm của bài « Nông phu ngư dân » này gửi qua, còn lại không có gì.
Tổ tiết mục tin tưởng thực lực của Đàm Việt, lần trước trên vũ đài hát một bài « Ngộ Không » đã làm kỹ kinh tứ tọa. Lần này hát bài hát mới nguyên sang này, phỏng chừng cũng sẽ không kém, cho nên tổ tiết mục cũng không có yêu cầu Đàm Việt gửi bản hoàn chỉnh ca khúc.
Bản hoàn chỉnh không có, càng không nói đến giới thiệu về bài hát này.
Có thể nói, hiện giờ tổ tiết mục « Tinh đồ của ta » đối với bài hát « Nông phu ngư dân » này, hiểu biết duy nhất chỉ là tên bài hát, trừ lần đó ra, lại không còn gì, cho nên chợt nghe được bài hát này lại là đặc biệt sáng tác cho « Khát vọng cuộc sống », thật sự kích động không thôi.
« Khát vọng cuộc sống » là loại tiết mục cấp hiện tượng, hơn nữa còn là hiện tượng cấp rất mạnh, có thể dính líu quan hệ cùng loại tiết mục này, lưu lượng cùng độ nổi tiếng nhất định không cần lo, đến lúc đó đem thông cáo tung ra, chờ tỉ lệ người xem tăng lên chính là!
Dưới đài, khán giả nghe được Đàm Việt lát nữa biểu diễn không phải những ca khúc trước đó bọn họ nói, mà là một bài hát mới.
Đàm Việt không có nói bài hát mới này là bài hát mới nguyên sang, nhưng tất cả mọi người theo bản năng cho là như vậy.
Hơn nữa, cũng có người tò mò tìm kiếm trên mạng, nhưng căn bản không thấy thông tin liên quan đến ca khúc « Nông phu ngư dân ».
"A cáp? Đàm lão sư lần này cần hát bài hát mới à?"
"Oa nha, sáng tác ca khúc cho « Khát vọng cuộc sống », ta rất mong đợi!"
"Trình độ viết ca khúc của Đàm lão sư vẫn còn rất cao, ta vẫn luôn cảm thấy, Đàm Việt lão sư là kỳ tài âm nhạc bị làm tiết mục làm trễ nãi."
"« Nông phu ngư dân »? Bài hát này nghe qua có vẻ không nổi bật, nhưng mà, nếu có liên hệ đến « Khát vọng cuộc sống », lại thấy thật sự rất có ý cảnh."
"Mặc dù ta rất muốn nghe « Tuổi trẻ tài cao », nhưng nếu bài hát này cùng « Khát vọng cuộc sống » có liên quan, vậy ta rất muốn nghe thử!"
Lúc này, người nữ chủ trì trên đài cũng đứng lên: "Thời gian kế tiếp, sân khấu sẽ tạm thời giao cho Đàm lão sư, hoan nghênh Đàm lão sư mang đến cho chúng ta bài hát mới của hắn, « Nông phu ngư dân »."
Nói xong, người nữ chủ trì cầm Microphone đi xuống sân khấu.
Cùng lúc đó, hai bên sân khấu có nhân viên công tác của đài truyền hình thuộc tổ đạo cụ nhanh chóng chạy lên đài, đem bàn uống trà nhỏ cùng ghế sofa cũng nhanh chóng dọn đi hết.
Rất nhanh, trên võ đài liền trống trải.
Ánh đèn dần dần mờ đi, sân khấu cũng có chút u tối.
Đàm Việt đứng ở trung tâm sân khấu, trong tay nắm Microphone.
Một bó ánh đèn không tính là chói mắt đánh vào trên người Đàm Việt, mắt Đàm Việt hơi híp một chút.
Dưới đài, "diễn viên quần chúng" Hoàng Nghị trong nhóm chat gửi tin nhắn cho Tiểu Vương cùng Tiểu Trương, nhắc nhở chuẩn bị.
Nhạc đệm chậm rãi vang lên, âm nhạc dạo như tiếng suối chảy róc rách vang vọng bên tai mọi người, nghe được người khác cảm nhận được một sự hưởng thụ.
Đàm Việt khẽ nhắm mắt, chậm rãi mở ra, phảng phất vượt qua khán đài, thấy được tòa nhà nấm trong vùng núi Thường Sa cách ngàn dặm.
Hắn mở miệng hát: "Nếu như có một ngày ta có thể có được một cái đại vườn trái cây, Ta nguyện buông xuống toàn bộ theo đuổi, làm một nông phu đi làm ruộng.
Mỗi một buổi sáng sớm ta cày cấy ở đồng cỏ xanh lá điền viên, Từng cái hoàng hôn ta thủ vọng ở ở nông thôn ruộng lúa mạch."
Không khí điền viên đậm đà, phối hợp cùng tiết tấu thư thái êm dịu, làm người ta phảng phất đích thân trải qua một trận sinh hoạt ở nhà nấm.
Âm thanh của Đàm Việt truyền tới tai người nữ chủ trì, liền trực tiếp xuyên thấu trái tim của nàng, nàng cũng là fan của « Khát vọng cuộc sống », mỗi một kỳ tiết mục đều theo dõi, mỗi ngày sinh hoạt tại đô thị lớn như kinh thành, nàng cũng hướng tới loại cuộc sống tự do nhàn nhã trong « Khát vọng cuộc sống », chỉ là áp lực gia đình và sinh tồn, làm nàng không có dũng khí bước ra bước kia, một mực nhốt mình trong những tòa nhà cao tầng này.
Nàng cảm nhận được linh khí và cảm giác trong bài hát của Đàm Việt, cảm giác này thật sự quá mức hấp dẫn, vị thanh tân dân gian càng là cùng âm thanh của Đàm Việt hòa tan làm một, khiến người ta không khỏi đắm chìm trong đó.
"Ta sẽ đem lo lắng cũng hòa tan ở chiều tà bên trong, Để cho cô độc tâm chờ đợi Thu Thu hoan hỉ.
Nha, nếu như khi đó bên cạnh ta không có bạn gái, Ta không ngại ai sẽ đến cho ta một vòng mạt thăm hỏi sức khỏe, Nha, nếu như khi đó ta vẫn dắt tay nàng, Chúng ta sẽ hạnh phúc ngồi lên nhánh cây đầu."
Dưới đài, đạo diễn Trần Minh và tổng biên kịch Hứa Dao đều nghe rất nhập thần.
Ánh mắt Trần Minh nhìn thẳng Đàm Việt đang ca hát trên đài, bài hát này ban đầu nghe có cảm giác có chút bình thản, nhưng trong bình thản lộ ra hương vị cuộc sống, cùng « Khát vọng cuộc sống » càng thêm hài hòa, nghe bài hát này, phảng phất « Khát vọng cuộc sống » liền ở trước mặt mình.
Khó trách, khó trách Đàm Việt nói bài hát này là sáng tác riêng cho « Khát vọng cuộc sống ».
Rất êm tai, càng nghe tâm hồn càng chịu xúc động.
Trần Minh nghiêm túc lắng nghe, thân thể đứng thẳng tắp.
Còn bên cạnh Hứa Dao, chính là ngồi trên một cái ghế, mặc dù con mắt nhìn về phía Đàm Việt, nhưng lại rất trống rỗng, giống như xuyên thấu qua Đàm Việt, đang nhìn một vài thứ khác, hoặc là, trong lòng nàng đang suy nghĩ gì đó.
Hứa Dao là người kinh thành chính gốc, từ nhỏ đã sinh sống trong đô thị quốc tế này.
Đi học cũng là ở kinh thành, học đại học và nghiên cứu sinh đều là ở kinh thành.
Sau đó công việc, trực tiếp từ trường học vào đài truyền hình kinh thành, nàng thiên phú không tệ, tham dự qua nhiều chương trình tiết mục ưu tú cùng quay chụp, khi chuẩn bị « Tinh đồ của ta », nàng tham dự cạnh tranh vị trí tổng biên kịch của tiết mục, cuối cùng thành công có được vị trí tổng biên kịch, sau đó « Tinh đồ của ta » mới có được bố cục và hình thức như hiện tại.
Trong mắt người khác ở đài truyền hình, Hứa Dao là một cô gái rất ưu tú, nàng hẳn là mỗi ngày làm việc đều tràn đầy tinh thần phấn chấn, dù sao hiện giờ nàng đã là tổng biên kịch của một chương trình chuẩn vương bài, nàng còn trẻ như vậy, tiền đồ sau này bất khả hạn lượng.
Nhưng người khác không biết, tiết tấu sinh hoạt ở đô thị lớn với lịch làm việc 996, thỉnh thoảng làm thêm giờ này, Hứa Dao cũng sớm đã chán ngán.
Chỉ là hiện tại có áp lực cha mẹ, có áp lực thực tế về sinh tồn và kết hôn sau này, cho nên nàng chỉ có thể tiếp tục như thế, nếu không, nàng thật sự có khả năng đã từ chức, theo đuổi một loại sinh nhật mà hơn hai mươi năm qua chưa từng trải qua.
Ánh mắt của Hứa Dao phảng phất nhìn về nơi xa xôi, trên mặt cũng xuất hiện một vệt hướng tới.
Nếu như có loại khả năng này, trong tương lai năm mươi năm chiếu cố gia đình đến tuổi xế chiều. Cố gắng kiếm tiền mua cho mình căn nhà nhỏ, nuôi chó, nuôi mèo. Sống cuộc sống mà mình mong muốn, có thể tự do yêu đương, nhưng là không kết hôn, không cần bị ép sinh con, không cần lo lắng đến việc hòa nhập vào một gia đình xa lạ, không cần lo lắng trượng phu có chiếu cố đến ngươi hay không, ngươi không phải một phụ nữ nội trợ bị gia đình và cảm tình trói buộc. Đến tuổi già, phải đi viện dưỡng lão.
Trên võ đài, Đàm Việt tiếp tục hát.
"Nếu như có một ngày ta có thể có được một cái Ngư Thuyền, Ta nguyện buông xuống toàn bộ cố chấp, làm một ngư dân ở tại bờ biển, Mỗi một buổi sáng sớm ta đi ở nắng sớm ban mai mặt biển, Từng cái hoàng hôn ta nhìn xa ở vô tận Hải Vân gian.
Ta sẽ đem suy nghĩ đều biến mất ở sóng bên trong, để cho dâng trào tâm chờ đợi mưa gió sau bình tức."
Âm thanh của Đàm Việt từ từ chậm lại, bài hát « Nông phu ngư dân » này sắp kết thúc.
Trên khán đài, mỗi người khán giả đều nín thở, cực kỳ chuyên chú.
"Diễn viên quần chúng" Hoàng Nghị biết « Khát vọng cuộc sống » rất nổi tiếng, bất quá hắn không có xem, mặc dù nghe bài hát này không tệ, nhưng còn không có nhập tâm như vậy.
Hoàng Nghị còn nghĩ chính mình phải chỉ trích chỗ nào, nghiêng đầu nhìn bốn phía, hắn kinh ngạc phát hiện, dường như không cần bọn họ tự động cảm xúc, làm bộ nhập tâm, các khán giả bây giờ lại là nhập tâm một cách khác thường, trạng thái nhập tâm kia, so với bọn hắn diễn còn giống như thật hơn. A, đây vốn chính là thật.
Bên tai Hoàng Nghị, còn có thể mơ hồ nghe được thanh âm của một ít khán giả.
"Bài hát này thật sự đã khái quát trọn vẹn tinh túy của « Khát vọng cuộc sống »!"
"« Nông phu ngư dân »? Nếu như có thể, sau này ta cũng muốn làm một nông phu hoặc là ngư dân."
"Cuộc sống như vậy thật tốt a, không có áp lực của thành phố lớn, ta vô cùng yêu thích cuộc sống như vậy!"
"Vẫn luôn nghe người ta nói « Khát vọng cuộc sống » đặc biệt tốt đẹp, ta vẫn còn chưa xem, lần này nghe bài hát này, quả thật rất có ý cảnh a, sau khi trở về, ta muốn xem thử « Khát vọng cuộc sống »!"
"« Nông phu ngư dân » chính là hình ảnh phản chiếu của « Khát vọng cuộc sống », có thể viết ra ca khúc như vậy, chỉ có Đàm Việt, người chế tác « Khát vọng cuộc sống » này, những người khác không ai viết ra được!"
Không ít khán giả đều bị bài hát này xúc động.
Bây giờ tiết tấu ở các thành phố lớn rất nhanh, áp lực lớn, ý cảnh được biểu hiện trong bài hát « Nông phu ngư dân » khiến rất nhiều người trong lòng mong mỏi!
Trên đài, ánh mắt của Đàm Việt quét qua từng gương mặt hoặc chuyên chú hoặc đang khẽ nói chuyện, hát đoạn cuối cùng của « Nông phu ngư dân », kết thúc bài hát.
"Há, nếu như khi đó ta, bên cạnh ta không có bạn gái.
Ta không ngại ai sẽ đến cho ta một vòng mạt thăm hỏi sức khỏe.
Nha, nếu như khi đó ta vẫn dắt tay nàng, chúng ta sẽ hạnh phúc ngồi lên cong cong mũi thuyền.
Chúng ta sẽ hạnh phúc ngồi lên cong cong mũi thuyền, Chúng ta sẽ cập bến ở ái nhân bến tàu."
Đàm Việt hát xong chữ cuối cùng của « Nông phu ngư dân », hiện trường yên lặng như tờ, từng đôi mắt tràn đầy tâm tình, chăm chú nhìn Đàm Việt trên đài.
Đàm Việt buông Microphone, nhẹ hít một hơi, hơi khom người hướng dưới đài, nhẹ giọng nói: "Cám ơn."
Đây là lễ phép của người làm âm nhạc.
Đàm Việt nói xong, mọi người dưới đài mới đột nhiên hoàn hồn, sau đó tiếng kinh hô và thét chói tai liên tiếp, rất nhanh, một góc dưới đài có tiếng vỗ tay vang lên, ngay sau đó tiếng vỗ tay dần dần từ nhỏ biến thành lớn, từ một góc khuếch tán đến toàn bộ khán đài.
Tiếng vỗ tay vang dội như sấm, đinh tai nhức óc, tràn ngập toàn bộ phòng biểu diễn.
Rất nhiều khán giả cũng kích động!
" Được ! Hát thật là dễ nghe!"
"Hoắc, ban đầu ta còn lo lắng bài hát này không bằng « Tuổi trẻ tài cao », cảm thấy có chút thất vọng, bây giờ nghe « Nông phu ngư dân », cảm giác cũng không kém hơn « Tuổi trẻ tài cao »!"
"Bài hát này có điểm đặc sắc, quả thật không thể so với « Tuổi trẻ tài cao », hơn nữa phải khách quan mà nói, hiện tại chính là thời điểm « Khát vọng cuộc sống » đang phát sóng, Đàm Việt lão sư bài hát này lại vừa là làm riêng cho « Khát vọng cuộc sống », phối hợp với « Khát vọng cuộc sống », ngược lại ta cảm thấy « Nông phu ngư dân » càng hơn một bậc!"
"Đàm lão sư ngưu phê! Bài hát này thật sự có hương vị của « Khát vọng cuộc sống »!"
"Viết thật đẹp, hát cũng rất tốt, khó trách có người nói Đàm lão sư vốn là một nhạc sĩ ưu tú, nhưng lại bị làm tiết mục làm trễ nãi, cũng không phải là không có đạo lý!"
"Xuất sắc, tiết mục này thật đáng xem!"
Tiếng vỗ tay qua đi, lời khen ngợi của khán giả như nước thủy triều.
Hoàng Nghị ngược lại hít một hơi khí lạnh, hắn ở « Tinh đồ của ta » làm "diễn viên quần chúng" lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy khán giả tại hiện trường tâm tình dâng trào như thế.
Ong ong ong.
Hoàng Nghị cảm giác điện thoại di động phát ra chấn động nhẹ, lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, là trong nhóm chat đang nói chuyện.
Trong nhóm:
Tiểu Trương: "Hoàng ca, Hoàng ca, tình hình có chút loạn a, ta nên làm như thế nào đây? Có cần biểu hiện một chút nhập tâm không? Vừa rồi ta mải nghe nhạc, quên khóc."
Hoàng Nghị: "Không cần, không cần."
Tiểu Vương: "Ta lặc cái đi, Tiểu Trương, ngươi ngốc a, ở trong này còn cần ngươi biểu hiện nhập tâm? Ngươi nhìn một chút khán giả xung quanh ngươi, ai mà không có sức hấp dẫn với nhiếp ảnh gia hơn ngươi?"
Tiểu Trương: "Đúng vậy, bất quá chúng ta lần này chẳng làm gì cả sao?"
Hoàng Nghị: "Chậc chậc, nếu như sau này mỗi một kỳ cũng có thể giống như tiết mục của Đàm Việt lần này, vậy thì tốt, chúng ta có thể nhẹ nhàng hơn nhiều!"
Trên võ đài, ánh đèn khôi phục.
Nữ chủ trì thở dài một hơi, theo bậc thang lần nữa đi trở lại sân khấu.
Nàng nhìn ánh mắt của Đàm Việt có chút kỳ quái, vừa rồi « Nông phu ngư dân » thật sự quá hợp với sở thích của nàng!
Có tài hoa, lại còn đẹp trai.
Người nữ chủ trì mặc dù có gia đình rồi, nhưng nhìn con mắt của Đàm Việt, vẫn không nhịn được càng thêm sáng rỡ.
Bất quá, xin tin tưởng nàng, nàng thật sự chỉ là thưởng thức mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận