Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 647: Mạt Mạt mở lại live stream

**Chương 647: Mạt Mạt mở lại live stream**
Ba người đi tới bộ phận âm nhạc.
Hai vị tổng tài, những cây đa cây đề trong công ty đột nhiên xuất hiện, nhất thời thu hút không ít sự chú ý.
"Chào Trần tổng, chào Đàm tổng."
"Chào Trần tổng."
"Chào Đàm tổng."
"Chào lão bản."
Trần Tử Du và Đàm Việt đi phía trước, Mạt Mạt theo sau, hướng khu vực phòng thu âm đi tới.
Còn chưa đi đến phòng thu âm, Tổng thanh tra bộ phận âm nhạc là Ngụy Vũ đã chạy chậm tới.
"Trần tổng, Đàm tổng." Ngụy Vũ chào hỏi.
Trần Tử Du gật đầu.
Đàm Việt cười nói: "Chúng ta tới thu âm một bài hát."
"Thu âm bài hát?" Ngụy Vũ có chút kinh ngạc, thu âm một bài hát kiểu gì mà lại khiến hai ông chủ cùng nhau tới.
Ngụy Vũ gật đầu, nhưng không rời đi, cứ như vậy đi theo sau ba người, cũng hướng phòng thu âm đi qua.
Ngụy Vũ là nhân viên kỳ cựu của công ty, quan hệ với mấy người đều thân thiết.
Trần Tử Du và Đàm Việt đi ở phía trước, Ngụy Vũ đi phía sau Mạt Mạt hỏi thăm tình hình.
Khi biết được là Đàm Việt viết bài hát mới, sắc mặt Ngụy Vũ trở nên vô cùng đặc sắc.
Hai năm qua, hắn không biết đã tìm Đàm Việt bao nhiêu lần, chính là muốn Đàm Việt viết bài hát. Trong kho nhạc của bộ phận âm nhạc của công ty giải trí Thôi Xán, mặc dù cũng không thiếu bài hát hay, nhưng chất lượng những ca khúc đó, thật sự không bằng ca khúc do Đàm Việt viết.
Chỉ là mặc dù Ngụy Vũ đã k·h·ó·c lóc van nài tìm Đàm Việt rất nhiều lần, Đàm Việt đều không đồng ý.
Không ngờ tới, Đàm tổng này lặng lẽ viết bài hát mới, hơn nữa nhìn tình huống, vẫn không liên quan nhiều đến bộ phận âm nhạc, mà lại cho bộ phận truyền thông mới.
Ngụy Vũ âm thầm lắc đầu, có lẽ do quan hệ không đủ c·ứ·n·g, Mạt Mạt đi theo Đàm tổng lâu như vậy, không chủ động tìm Đàm tổng xin bài hát, Đàm tổng cũng chủ động viết.
Trong lòng vừa nghĩ, vừa có chút mong đợi bài hát mới của Đàm Việt.
Rất nhanh, bốn người tìm một gian phòng thu âm trống không đi vào.
Đàm Việt chỉ cho Mạt Mạt một vài kỹ xảo biểu diễn liên quan tới «Xích Linh», để Mạt Mạt hát thử một lần, hắn sẽ chỉ ra một vài vấn đề trong cách hát của Mạt Mạt.
Ngụy Vũ chạy đến phòng thu âm bên trong, nghịch thử các thiết bị, chuẩn bị cho Mạt Mạt sử dụng sau đó. Trần Tử Du hai tay khoanh lại, lắng nghe Đàm Việt hướng dẫn cho Mạt Mạt.
Sau khi chuẩn bị xong, Mạt Mạt đi vào phòng thu âm, trước mặt là micro đứng, bên cạnh là ghế đẩu cao.
Hiện tại vẫn chưa có nhạc đệm, Mạt Mạt chỉ có thể hát chay, bất quá hát chay mới càng có thể thể hiện được trình độ hát ca khúc, thuận lợi để Đàm Việt sau đó có thể giúp Mạt Mạt chỉ ra một vài khuyết điểm một cách chuẩn x·á·c hơn.
Ngụy Vũ điều chỉnh thiết bị xong, trở lại phòng ngoài.
Trần Tử Du, Đàm Việt, Ngụy Vũ ba người lần lượt ngồi ở ghế đẩu cao, tr·ê·n ghế sofa, đeo tai nghe lên, bắt đầu nghe Mạt Mạt biểu diễn bài hát mới «Xích Linh».
Mạt Mạt thoạt nhìn có chút khẩn trương, nàng không ngừng điều chỉnh hô hấp, bàn tay nắm chặt micro.
Trần Tử Du và Ngụy Vũ đều rất tò mò và mong đợi, bài hát mới này của Đàm Việt sẽ như thế nào.
Mạt Mạt điều chỉnh khoảng hai phút, liền bắt đầu hát.
"Vở diễn gập lại, thủy tụ lên xuống."
"Hát vui buồn, hát ly hợp, không liên quan ta."
"t·á·t khép mở, chiêng t·r·ố·ng vang lại mặc."
"Vai diễn tr·u·ng tình, vai diễn người ngoài, bằng ai nói."
Trước đó, Mạt Mạt một mực cảm nhận ý cảnh của ca khúc này, còn chưa thuộc lời, cho nên khi hát, vẫn đang nhìn lời bài hát.
"Quán đem hỉ nộ ai nhạc cũng dung nhập vào phấn son, kể lể hát x·u·y·ê·n thì như thế nào, Bạch Cốt xám xanh tất cả ta."
"Loạn thế lục bình nhẫn nhìn Phong Hỏa nhuộm Sơn Hà, Chức thấp không dám Vong Ưu quốc, dù là không người biết ta."
"Dưới đài nhân đi qua, không thấy cũ màu sắc."
"Đài thượng nhân hát, tan nát cõi lòng ly biệt bài hát."
"Chữ tình khó khăn đặt b·út, nàng hát tu lấy huyết tới hòa."
"Vai diễn màn lên, vai diễn màn lạc, ai là kh·á·c·h."
Hiệu quả hát chay dĩ nhiên không bằng có nhạc đệm, bất quá kỹ thuật hát của Mạt Mạt quả thật so với trước kia có tiến bộ rất lớn, quan trọng hơn là bản thân «Xích Linh» đã có tiềm năng trở thành một bài hát nổi tiếng, cho nên dù bây giờ Mạt Mạt hát, hiệu quả cũng không tệ.
Mạt Mạt hát xong, ở trong phòng thu âm suy nghĩ những vấn đề thật sự xảy ra trong quá trình biểu diễn vừa rồi.
Trần Tử Du gật đầu, nói: "Bài hát này thật là dễ nghe, Mạt Mạt hát cũng không tệ, nếu như có thêm nhạc đệm,
nhất định sẽ càng hay hơn."
"Đúng vậy." Ngụy Vũ rất thèm thuồng, bằng kinh nghiệm nhiều năm làm việc trong ngành âm nhạc của hắn, bài hát tên là «Xích Linh» này, rất có tiềm năng thành công lớn.
Nếu như bài hát này giao cho hắn vận hành... Dĩ nhiên, hắn cũng chỉ nghĩ một chút, bài hát này là Đàm tổng viết cho Mạt Mạt.
Đàm Việt nói với Mạt Mạt một tiếng, để Mạt Mạt suy nghĩ thêm một chút, hát nhiều lần, hiểu sâu hơn về ca khúc. Hắn cùng Trần Tử Du, Ngụy Vũ rời khỏi phòng thu âm.
Lúc đi, Đàm Việt dặn dò Ngụy Vũ, để bộ phận âm nhạc phối hợp với Mạt Mạt, nhanh chóng chế tác nhạc đệm cho «Xích Linh», sau đó đưa cho hắn một bản.
. . .
. . .
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, khoảng cách ngày 27 tháng 9 càng ngày càng gần, tr·ê·n m·ạ·n·g liên quan tới đề tài kỷ niệm 80 năm ngày Kháng Uy thắng lợi càng ngày càng nhiều, độ nóng cũng càng ngày càng lớn.
Các ngành các nghề đều chuẩn bị chương trình đặc biệt cho ngày này, tỷ như các kênh của đài truyền hình tr·u·ng ương, kênh phim truyện của đài truyền hình tr·u·ng ương còn cố ý mua bản quyền «Chiến Lang 2», dùng để p·h·át hình vào ngày đó.
Kinh thành, công ty giải trí Thôi Xán, các bộ môn cũng đều đang chuẩn bị cho ngày hôm đó.
Bộ phận truyền thông mới, một vài nhân viên tụ tập lại nghỉ ngơi tán gẫu.
"Khương Nguyệt tỷ thật xinh đẹp."
"Đó là đương nhiên, bây giờ Khương Nguyệt có thể là nhất tỷ của bộ phận chúng ta, toàn bộ bộ phận dốc hết tài nguyên để nâng đỡ nàng."
"Mạt Mạt tỷ thật đáng tiếc, trước kia nàng là nhất tỷ của bộ phận chúng ta, hiện tại cũng rất lâu không có live stream rồi."
"Thật đáng tiếc, vốn dĩ độ nóng của nàng tr·ê·n TikTok mạnh hơn Khương Nguyệt một đoạn, là đại chủ bá cao cấp nhất của TikTok, thuộc nhóm có sức ảnh hưởng lớn, chỉ là hiện tại mặt trái quá lớn, cũng không mở được live stream."
"Phỏng chừng Mạt Mạt thật muốn từ phía trước sân khấu chuyển ra phía sau rồi, ta trước phụ trách xử lý một bộ phận fan group của nàng, rất nhiều fan đã rời đi, hiện tại vẫn còn ở trong nhóm mắng."
"Ai, vốn là tiền đồ rất tốt, thế nào lại thành ra như vậy."
Ở tầng một của bộ phận truyền thông mới này, có chừng mấy dãy phòng, mỗi dãy năm gian, tổng cộng có ba dãy.
Những căn phòng này, đều là địa điểm các streamer dùng để mở live stream.
Trong đó có một gian phòng.
Khương Nguyệt ngồi trước máy tính, hướng ống kính vẫy tay, mang tr·ê·n mặt nụ cười nồng đậm, "Lần live stream này kết thúc, chúng ta ngày 27 tháng 9 gặp lại, cảm ơn mọi người."
Sau khi nói xong, Khương Nguyệt đưa tay, tắt live stream.
Live stream vừa đóng, nụ cười tr·ê·n mặt nàng mới dần dần thu lại, nâng hai tay lên, dùng sức xoa gò má.
"Mệt quá!" Khương Nguyệt thở dài.
Lúc trước nhất tỷ của bộ phận là Mạt Mạt, nàng nhiều nhất xếp thứ hai, là Mạt Mạt gánh vác nhiều nhiệm vụ nhất, mọi người chú ý điểm cũng đều ở tr·ê·n người Mạt Mạt, cho nên nói chung, nàng vẫn đủ thoải mái.
Mà hơn nửa năm nay, Mạt Mạt dần dần rút khỏi hàng ngũ streamer, bởi vì quan hệ phía sau của Mạt Mạt rất c·ứ·n·g, cũng không có người dám nói gì, lại càng không dám cưỡng bách Mạt Mạt nhận lấy sự chỉ trích để mở live stream.
Cho nên rất nhiều nhiệm vụ liền rơi xuống tr·ê·n đầu nàng.
Mặc dù nàng so với trước kia càng n·ổi bật, nhưng cũng khó khăn hơn.
Nói chung, có thể trở thành nhất tỷ của bộ phận, nàng rất vui, nhưng nàng không hy vọng bước tiến của mình được xây dựng tr·ê·n nền tảng sụp đổ của Mạt Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận