Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 863: Thể nghiệm

**Chương 863: Trải nghiệm**
Ngày hôm sau.
Sau khi rửa mặt, Đàm Việt từ trong phòng đi ra, thấy Trần Tử Du đã ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng.
Hôm qua, một đường xe cộ mệt nhọc, cộng thêm việc nghỉ ngơi khá muộn, khiến cho Đàm Việt cũng hiếm khi sáng sớm chưa thức dậy.
Đàm Việt từ trên lầu đi xuống, muốn giúp Trần Tử Du cùng làm bữa sáng.
Trần Tử Du nói: "Sáng nay ngươi cứ chờ ăn, còn lại giao cho ta làm."
"Được, hôm nay nghe ngươi." Đàm Việt cười rời khỏi phòng bếp, ngồi ở phòng khách chờ bữa sáng.
Không lâu sau.
Trần Tử Du bưng tới một bát cháo thịt băm trứng muối: "Mau tới nếm thử bữa sáng ta chuẩn bị xem thế nào?"
"Ân, mùi vị rất ngon, dạo gần đây trù nghệ tiến bộ rất nhiều." Đàm Việt uống một ngụm, không keo kiệt khen ngợi.
Trần Tử Du hài lòng nói: "Đây chính là món sở trường của ta."
Hai người vừa trò chuyện vừa ăn xong bữa sáng, sau đó cùng nhau đi đến công ty.
Công ty giải trí Thôi Xán, phòng làm việc tổng tài.
"Tiểu Diệp, đem hai ngày văn kiện này đưa đến phòng làm việc của ta." Đàm Việt thông qua điện thoại nội bộ gọi Trần Diệp.
"Vâng, Đàm tổng."
Trần Diệp sau khi đặt điện thoại xuống, giơ tay lấy hai chồng văn kiện chất đống, đi tới phòng làm việc của Đàm Việt.
Nhìn trước mắt một chồng hồ sơ, Đàm Việt rất bình tĩnh.
Công ty mỗi ngày đều có rất nhiều văn kiện cần xử lý, chất đống hai ngày nhìn qua cũng đã khá nhiều.
Tình huống của Trần Tử Du cũng không khác Đàm Việt là bao.
Sau khi Trần Diệp rời khỏi, Đàm Việt liền nghiêm túc xử lý công việc.
Trong lúc bất tri bất giác đã qua ba giờ, cổ đau nhức cùng với mắt khô khốc đều báo hiệu cho Đàm Việt biết cần phải nghỉ ngơi một chút.
Trên cổ hắn từ sớm đã đeo máy mát xa.
Đàm Việt đứng lên, tự nhận cho mình một ly nước, sau đó đi tới bên cửa sổ nghỉ ngơi, vươn vai vận động.
Ba giờ tập trung cao độ, đã xử lý không ít văn kiện, đồng thời cũng mang đến gánh nặng cho thân thể và tinh thần.
Bây giờ đã vào tháng bảy, thời tiết phương Bắc dần dần trở nên nóng bức, điều hòa trong phòng làm việc đã vận hành.
"Thùng thùng thùng, thùng thùng thùng."
Một trận tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.
"Vào đi."
Đàm Việt trở lại trước bàn làm việc của mình.
"Đàm tổng." Người đến là Trần Diệp: "Văn kiện này là một phần văn kiện từ bộ phận chương trình chuyển giao lên, yêu cầu chữ ký của ngài."
Đàm Việt nhận lấy văn kiện, cầm tập hồ sơ yêu cầu trả về, nói: "Tiểu Diệp, ngươi đem những thứ này đưa trả lại cho các bộ phận, ngoài ra bảo Trương Văn Hoa đến phòng làm việc của ta một chuyến."
Trong công tác an bài Trần Diệp trước nay không có nhiều lời hỏi, cầm hồ sơ rời khỏi phòng làm việc sau, căn cứ nhiệm vụ quan trọng, trước tiên là đi đến tầng ba, bộ phận nghệ sĩ, thông báo cho Trương Văn Hoa.
Cuối cùng, Trần Diệp ở phòng vũ đạo tìm được Trương Văn Hoa.
Hiện tại, Trương Văn Hoa mỗi ngày đều dành ra ít nhất ba giờ để luyện tập vũ đạo, những năm mới xuất đạo, mỗi ngày ít nhất là mười giờ.
Trần Diệp nói: "Đàm tổng bảo ngươi đến phòng làm việc của hắn một chuyến."
Trương Văn Hoa lau mồ hôi trên mặt, có chút nghi hoặc, hỏi dò: "Ngươi có biết là chuyện gì không?"
Trần Diệp lắc đầu: "Ta cũng không biết."
"Được, bây giờ ta liền qua đó." Trương Văn Hoa không hỏi thêm nữa.
Trần Diệp ôm tập hồ sơ, đi đến các bộ phận khác, bắt đầu giao văn kiện.
Trương Văn Hoa nhanh chóng dùng khăn lông lau sạch mồ hôi trên người, thay chiếc áo tay ngắn đã ướt đẫm mồ hôi.
Ngồi lên thang máy, Trương Văn Hoa vẫn luôn suy tính, không biết Đàm tổng tìm mình có lẽ sẽ là công việc gì.
Nhẹ nhàng gõ cửa, sau khi nghe được "Mời vào", liền tiến vào phòng làm việc.
"Đàm tổng."
"Ngồi đi, Văn Hoa." Đàm Việt đặt công việc trong tay xuống, hỏi: "Dạo này đang bận gì vậy?"
Trương Văn Hoa thành thật trả lời tình hình của mình: "Luyện tập vũ đạo, ca hát, tìm lão sư rèn luyện diễn xuất."
Đã đi lên con đường diễn viên này, Trương Văn Hoa nhất định sẽ đào sâu kỹ năng diễn xuất của mình.
"Giống như các ngươi, những nghệ sĩ hát nhảy, vũ đạo, ca khúc, một ngày cũng không thể lơ là luyện tập." Đàm Việt cảm khái nói: "Bây giờ, ngươi ở trong sự nghiệp nghệ thuật đã tiến một bước dài, so với những nghệ sĩ cùng thời kỳ với các ngươi, ưu tú hơn rất nhiều."
Trương Văn Hoa, dưới sự trợ giúp của Đàm Việt, ở phương diện diễn xuất đã nhận được rất nhiều công nhận.
Trương Văn Hoa có yêu cầu rất cao đối với bản thân: "Mục tiêu của ta là hy vọng trở thành một nghệ sĩ chân chính."
"Chỉ cần có thể giữ một viên lòng cầu tiến, thì nhất định sẽ có thể có thu hoạch." Đàm Việt nói: "Hôm nay tìm ngươi đến là có chuyện muốn giao cho ngươi."
Trương Văn Hoa gật đầu.
"Ta chuẩn bị một bài hát mới, dự định giao cho ngươi biểu diễn."
Đàm Việt định đem « Thủy Thủ » giao cho Trương Văn Hoa.
Kinh hỉ tới quá đột ngột, Trương Văn Hoa trong lúc nhất thời cũng chưa kịp phản ứng, trên đường về, vẫn luôn nghĩ không biết là công việc gì, không ngờ lại là một bài hát mới.
Gần đây hắn cũng phát biểu một đĩa đơn, nhưng phản hồi rất kém, bị rất nhiều cư dân mạng chê bai.
Việc Trương Văn Hoa bị đả kích đương nhiên là chắc chắn, nhưng rất nhanh đã vượt qua.
Hắn biết rõ, bất kể là trên con đường âm nhạc hay là trong sự nghiệp diễn xuất, bản thân còn rất nhiều điều phải học hỏi.
"Ngươi có thể hoàn thành ca khúc này không?"
Nghe được giọng nói của Đàm Việt, Trương Văn Hoa mới phản ứng được, vội vàng nói: "Nhất định sẽ làm cho Đàm tổng hài lòng."
Bây giờ, tinh lực của Đàm Việt chủ yếu đều ở mảng điện ảnh, mấy năm nay không có ra bài hát mới, coi như trước kia, ở phương diện âm nhạc cũng rất ít khi phát lực.
Nhưng hắn là người trong giới giải trí công nhận là một quỷ tài âm nhạc.
Tác phẩm âm nhạc tuy ít nhưng bài nào cũng là tinh phẩm, mức độ phổ biến trên mạng cũng cực kỳ cao.
Rất nhiều diễn viên đều nói khát vọng có thể có một lần cơ hội xuất hiện trong tác phẩm điện ảnh của Đàm Việt, mà ca sĩ cũng tương tự khát vọng có được một ca khúc từ trong tay Đàm Việt.
Trương Văn Hoa cố gắng kiềm chế sự kích động trong lòng, làm cho bản thân nhìn không hưng phấn như vậy. Đàm Việt, người mấy năm nay không viết bài hát mới, đột nhiên nói có ca khúc mới, hơn nữa, loại cơ hội ngàn năm có một này lại rơi vào trên người mình.
Đàm Việt suy tư một lát, chậm rãi nói: "Bài hát này ca từ và nhạc phổ tạm thời không đưa cho ngươi. Như vậy, yêu cầu của ta là, ngươi trước hết hãy tìm hiểu cuộc sống của những người thủy thủ, quan trọng hơn là trạng thái tinh thần của họ, như vậy có thể giúp ngươi lý giải ca khúc dễ hơn."
Muốn hát tốt « Thủy Thủ », nhất định phải cảm nhận được hàm nghĩa sâu sắc của ca từ.
Nếu không, hát ra cũng chỉ làm người khác cảm thấy thiếu đi một luồng tinh khí thần, trên địa cầu có không ít ca khúc cover lại bị cư dân mạng chê bai.
"Không thành vấn đề." Trương Văn Hoa gật đầu đáp ứng.
Tuy rằng không biết rõ nội dung bài hát, nhưng Đàm Việt đã nói đến mức này, ca khúc tất nhiên là có liên quan đến thủy thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận