Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 1045: Phim mới

**Chương 1045: Phim mới**
Thứ hai, tại công ty giải trí Thôi Xán, phòng làm việc của tổng tài.
"Đàm tổng, chào buổi sáng!" Trần Diệp khẽ cười chào hỏi.
Đàm Việt cùng Trần Tử Du cùng đi tới.
"Chào buổi sáng, Tiểu Diệp." Trần Tử Du vẫy tay đáp lại, sau đó chỉ về phía phòng làm việc của mình, nhìn Đàm Việt: "Ta đi trước."
Sáng sớm đầu tuần vẫn tương đối bận rộn, mỗi bộ phận đều sẽ gửi văn kiện tới, ngoài ra còn có cuộc họp thường lệ.
"Đi đi." Đàm Việt xoay người tiến vào phòng làm việc của mình.
Phòng làm việc sạch sẽ không một hạt bụi, vừa mới được quét dọn xong, đang độ tháng năm, buổi sáng có những cơn gió nhẹ thổi qua, làm lay động rèm cửa sổ khẽ rung nhẹ.
Đàm Việt đi tới ban công cầm bình nước lên, mỗi ngày hắn đều tự mình tưới nước cho bồn hoa, trừ phi hắn đi đóng phim ở bên ngoài, không có thời gian.
Lá cây đọng lại những giọt nước, dưới ánh mặt trời buổi sáng trong suốt lấp lánh.
Buổi sáng có thể ngắm nhìn một tiểu cảnh như vậy, Đàm Việt cảm thấy có lợi cho công việc cả một ngày của mình.
'Cốc cốc cốc'
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi." Đàm Việt nhìn kỹ một lần, chắc chắn rằng đã tưới nước xong, đặt bình nước xuống, đi tới trước máy vi tính.
Người đẩy cửa bước vào là Trần Diệp, trong tay ôm mấy phần văn kiện: "Đàm tổng, đây là bản tổng kết công việc tuần trước của các bộ phận chuyển giao lên."
"Để đây đi." Đàm Việt nói: "Hợp đồng ký kết mấy ngày trước, đã bắt đầu hợp tác chưa?"
Trần Diệp trực tiếp trả lời: "Việc hợp tác đã được triển khai vào thứ sáu tuần trước, căn cứ theo phản hồi từ bộ phận truyền thông mới, trước mắt tiến triển vẫn tính là thuận lợi, tạm thời còn chưa gặp phải vấn đề gì."
Đàm Việt vuốt cằm nói: "Lát nữa ngươi đến bộ phận truyền thông mới một chuyến, đây là một hạng mục mới, bảo bọn họ để ý kỹ từng chi tiết nhỏ, đối với chúng ta mà nói, đây cũng coi như là một lần hợp tác hoàn toàn mới, sau này còn rất nhiều, lần này hãy tích lũy thêm kinh nghiệm."
"Đã rõ."
"Ở đây không có việc gì, ngươi đi làm việc đi." Đàm Việt cầm văn kiện lên xem qua.
Là phó tổng tài của công ty, tình hình của từng bộ phận đều phải nắm rõ, hơn nữa cần phải đồng bộ liên tục.
Tuy nói công ty giải trí Thôi Xán là công ty giải trí có thực lực tổng hợp xếp hạng thứ nhất trong nước, nhưng vẫn có áp lực không nhỏ. Về phương diện điện ảnh, công ty hoàn toàn xứng đáng đứng đầu, bất quá còn có nhiều phương diện khác tạm thời chưa làm được tốt nhất trong nước.
Muốn nâng cao sức cạnh tranh của mình, chỉ có thể tìm kiếm cơ hội trong thị trường cạnh tranh khốc liệt.
Đặc biệt là giai đoạn trước mắt.
Công ty giải trí Thôi Xán còn muốn tiếp tục nâng cao danh tiếng trên quốc tế, áp lực trong việc này lại càng lớn hơn.
Đàm Việt dĩ nhiên không muốn để Trần Tử Du chịu áp lực, chỉ có thể tự mình gánh vác áp lực.
Hắn cũng tin tưởng công ty giải trí Thôi Xán có thể phát triển ngày càng tốt hơn, tương lai nhất định có thể tạo dựng được chỗ đứng trên quốc tế.
Đàm Việt vừa lật xem văn kiện trong tay, vừa ghi chép một vài thứ vào máy vi tính.
Trong nháy mắt đã gần 9 giờ 30 phút, còn hai bộ phận văn kiện chưa xem xong.
Đàm Việt không tiếp tục xem nữa, cầm ly nước lên uống một ngụm, sau đó tiếp tục gõ bàn phím, tập trung toàn bộ sự chú ý vào máy vi tính.
Đang chuẩn bị cho cuộc họp thường lệ sắp tới.
Đàm Việt cũng sẽ giao nhiệm vụ mới cho bọn họ trong cuộc họp thường lệ mỗi tuần một lần.
Muốn công ty phát triển tốt, dĩ nhiên không thể giống như ruồi không đầu bay loạn khắp nơi, kế hoạch phát triển là vô cùng quan trọng.
Tiếng gõ máy kéo dài vài phút sau đó dừng lại.
Đàm Việt chuyển động con lăn chuột, xem xét nội dung trên văn bản, xem còn có chỗ nào bỏ sót hay không.
'Thùng thùng'
Trần Diệp gõ cửa đi vào: "Đàm tổng, đã đến giờ họp thường lệ, ngài nên đi họp."
Trong tay thư ký có quy hoạch hành trình một ngày của ông chủ, nên đi làm gì, đến giờ rồi phải đi nhắc nhở.
Đàm Việt vừa vặn kiểm tra xong văn bản, nói: "Ừm."
Giống như nội dung của các cuộc họp thường lệ đều do thư ký chỉnh lý, dù sao mỗi tuần đều tổ chức một lần.
Nhưng vì hiệu quả tốt hơn, Đàm Việt cũng chưa có để cho Trần Diệp sửa sang lại, về cơ bản đều là tự mình làm.
Sau khi nhận được văn kiện, Trần Diệp cầm máy tính đi theo phía sau Đàm Việt tới phòng họp số một.
Vừa đến cửa phòng họp, liền nghe thấy âm thanh nói chuyện của những người bên trong.
Các lãnh đạo cấp cao của mỗi bộ phận đều có mặt, coi như là nói chuyện nhỏ, âm thanh vẫn tương đối ồn ào.
Trần Diệp nhanh chân đi lên phía trước, mở cửa phòng họp ra.
Nhất thời có thể cảm giác được tiếng nói chuyện nhỏ đi rất nhiều.
Đàm Việt bước vào phòng họp, Trần Diệp theo sát phía sau.
"Đàm tổng." Mọi người rối rít chào hỏi.
"Mọi người đã đến đông đủ chưa?"
"Đến đông đủ rồi ạ." Một người lên tiếng trả lời.
Đàm Việt cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay trên cổ tay: "Chuẩn bị một chút đi, cuộc họp lập tức bắt đầu."
Mọi người trong phòng họp rối rít mở notebook trong tay ra, lấy bút ra chuẩn bị ghi chép.
Trần Diệp thuần thục kết nối thiết bị trình chiếu, kiểm tra văn bản: "Đàm tổng, đã chuẩn bị xong, có thể bắt đầu."
"Cuộc họp bắt đầu đi." Đàm Việt nhìn mọi người, nói: "Bây giờ mọi người thấy là tình hình hoàn thành nhiệm vụ của từng cá nhân trong mỗi bộ phận tuần trước, làm rất khá, đều đã hoàn thành nhiệm vụ của mình."
Mọi người trong phòng họp chuyên tâm lắng nghe Đàm Việt nói chuyện, thỉnh thoảng còn cầm bút ghi chép.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sau khi Đàm Việt nói xong, tiếp theo do chủ quản của từng bộ phận tiến hành báo cáo tình hình.
Hơn nửa giờ đồng hồ.
Đàm Việt nhấp chuột, quay lại nói: "Gần đây công ty nhận được ngày càng nhiều ý hướng hợp tác, vì để có hiệu quả thúc đẩy công ty phát triển tốt hơn, chúng ta cũng không ngừng tiến hành lựa chọn trong số đó."
"Về cơ bản, các bộ phận đều có hợp tác đối ngoại, lớn nhỏ khác nhau, mức độ hợp tác dĩ nhiên cũng phải xem tình hình của từng bên."
Trên màn hình trình chiếu xuất hiện tên của mấy công ty, Đàm Việt nói: "Đây là mấy công ty gần đây muốn hợp tác với bộ phận chương trình, các ngươi xem thế nào? Có ý hướng hợp tác hay không?"
Trong đó có hai công ty lớn, năm công ty nhỏ. Công ty lớn dĩ nhiên là muốn có quyền phát sóng độc quyền cho chương trình, mà công ty nhỏ thì nhiều nhất cũng chỉ là tài trợ.
Mọi người rối rít nhìn về phía tổng thanh tra bộ phận chương trình.
Dù sao cũng là muốn hợp tác với bộ phận chương trình, tổng thanh tra bộ phận chương trình là người có tiếng nói nhất.
Tổng thanh tra bộ phận chương trình suy tư một lát, nói: "Gần đây có một chương trình mới muốn khởi động, có thể cân nhắc để một trong hai công ty lớn này tài trợ độc quyền, về phần các công ty nhỏ khác có thể đặt ở những chương trình khác."
Bộ phận chương trình có rất nhiều gameshow chất lượng tốt, trong đó có mấy chương trình đã phát sóng nhiều năm, bất kể có sáng tạo thế nào đi nữa, cũng không thể đạt được độ cao mới, tỉ lệ người xem cần phải được nâng cao. Thay vì hao phí lượng lớn nhân lực và tài lực để sáng tạo, chi bằng làm một vài chương trình mới.
Đàm Việt sờ cằm, nói: "Có thể, công ty còn lại cũng có thể để cho bọn họ đầu tư, đến lúc đó coi như quảng cáo lồng ghép vào chương trình."
Bây giờ về cơ bản các chương trình đều có quảng cáo đầu tư, đây cũng là một loại phương thức hợp tác, hơn nữa các công ty được sàng lọc lựa chọn đều tương đối chất lượng tốt, nhưng Đàm Việt không muốn cự tuyệt hợp tác một cách trực tiếp như vậy.
Mọi người thảo luận về việc hợp tác liên quan đến bộ phận chương trình.
Ở nửa sau cuộc họp, chủ yếu là Đàm Việt đưa ra kế hoạch phát triển trong tuần mới cho mỗi bộ phận.
"Còn có vấn đề gì không?" Đàm Việt nhìn mọi người trong phòng họp.
Có người nói "Không có", cũng có người lắc đầu.
Đàm Việt tiếp tục nói: "Nếu không có vấn đề gì, cuộc họp thường lệ hôm nay kết thúc ở đây."
Mọi người thu dọn đồ đạc của mình rồi lần lượt rời khỏi phòng làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận