Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 642: Chị dâu tới tác giả:

**Chương 642: Chị dâu tới**
Công ty giải trí Hoa Quang.
Tổng tài Cao Quang Lương cũng đã xem qua tin tức liên quan đến « Chiến Lang 2 », hắn thật sự có chút chấn động.
Trước đó, công ty giải trí Thôi Xán đào Trương Thịnh Lực qua đó, Cao Quang Lương còn có chút xem thường, hắn thấy rằng công ty giải trí Thôi Xán đang làm chuyện vô ích, một minh tinh võ thuật đã hết thời, cho dù có đào được qua, thì có ích lợi gì?
Ở thời đại này, những người như Trương Thịnh Lực, sớm đã không có đất dụng võ.
Chỉ là, Cao Quang Lương không ngờ, « Chiến Lang 2 » lại hot như vậy, Trương Thịnh Lực biểu hiện trong phim cực kỳ xuất sắc, nhờ bộ phim này, Trương Thịnh Lực lại nổi lên một lần nữa.
"Vô luận là « Chiến Lang 2 » hay là Trương Thịnh Lực, bọn họ đều là bề ngoài, hạch tâm thực sự vẫn là Đàm Việt." Cao Quang Lương nhìn rất rõ, sức nóng của « Chiến Lang 2 », mặc dù có thể nói là như mặt trời ban trưa, mọi phương diện đều hồng hồng hỏa hỏa, nhưng trên thực tế, nhân vật then chốt trong này, chỉ có một, đó chính là Đàm Việt.
"Nhân tài a, vẫn là thiếu nhân tài thực sự." Cao Quang Lương cảm khái.
Nghĩ lại mấy năm trước, khi đó sự phát triển của công ty giải trí Thôi Xán, còn không bằng công ty giải trí Hoa Quang, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy năm, công ty giải trí Hoa Quang dậm chân tại chỗ, mà công ty giải trí Thôi Xán đã bước lên hàng ngũ những công ty giải trí bậc nhất.
Cầm Đảo, nhà Trương Thịnh Lực.
Sau khi quay xong « Chiến Lang 2 », Trương Thịnh Lực trở về nhà mình, ngoại trừ việc đoàn làm phim yêu cầu hắn ra ngoài cùng tuyên truyền, hắn dành phần lớn thời gian ở nhà cùng thê tử.
Trên ban công, Trương Thịnh Lực đánh một bài Thông Bối Quyền, dù thân thể không còn linh hoạt và mạnh mẽ như hồi mười mấy hai mươi tuổi, nhưng thường xuyên luyện tập, một bài Thông Bối Quyền đánh xong, vẫn phù hợp với "Lạnh đạn dứt khoát cứng rắn, trầm ở độ nhu đúng dịp, trọng mãnh nhẹ nhàng run, Hàm Hư dính liền theo" .
Cánh tay do lỏng vai phát ra, thông qua khuỷu tay, lấy thành Thông Tí thế. Mũi bàn tay trước, mũi chân trước, chóp mũi, đối chính ở một đường dọc, gần cái gọi là "Tam tiêm chính" .
Ba ba ba.
Sau khi đánh xong, trên người Trương Thịnh Lực đã đổ một lớp mồ hôi mỏng, phía sau thấy Trương thái thái đứng lên, cầm khăn lông bên cạnh đưa cho Trương Thịnh Lực.
"Thật sự sảng khoái a." Trương Thịnh Lực vui vẻ nói.
Nhìn trượng phu lại hăm hở như năm đó, trên mặt Trương thái thái không khỏi lộ ra nụ cười, cười rất ấm áp, rất ngọt ngào.
Nàng không cầu trong nhà có bao nhiêu đầy đủ sung túc, hoặc là trượng phu cho hắn qua cuộc sống thoải mái như thế nào, điều nàng mong muốn nhất là trượng phu có thể sống thật vui vẻ, nếu trượng phu sống vui vẻ, nàng nguyện ý giống như trước đây, nàng làm việc bên ngoài, kiếm tiền nuôi trượng phu.
Nhưng Trương thái thái rõ ràng, cuộc sống như vậy, trượng phu không vui, chỉ là những chuyện trong làng giải trí, nàng không giúp được gì, có thể làm, chỉ là mỗi ngày ở bên trượng phu, dùng phương thức của mình khuyên bảo hắn, khuyên giải an ủi hắn.
Từ năm ngoái bắt đầu, trượng phu biết được Đàm Việt coi trọng hắn, mời hắn quay phim, hơn nữa công ty giải trí Thôi Xán còn bỏ tiền, muốn thay trượng phu trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng, ký hợp đồng với trượng phu vào công ty giải trí Thôi Xán.
Khi đó, trượng phu cả người đều sống lại, đó là một loại hồi phục về tinh thần.
Sau đó, trượng phu ra nước ngoài đóng phim, chuyến đi này mất nửa năm, nàng rất không nỡ, nhưng thấy được trượng phu vui vẻ từ tận đáy lòng, hết thảy đều có thể đè nén xuống.
"Ngươi thật giỏi." Trương thái thái cười nói.
Trương Thịnh Lực cười ha ha một tiếng, giang hai tay ôm lấy thê tử, sau đó eo phát lực, nhấc bổng thê tử lên, xoay vòng vòng trên ban công.
"Ta thật cao hứng, lão bà."
"Cao hứng bao nhiêu?"
"Cao hứng tràn đầy."
"Ta đây cao hứng cũng muốn tràn ra."
"Ha ha ha."
Xoay mấy vòng sau đó, Trương Thịnh Lực đặt thê tử xuống, khiến cho thê tử liếc mắt.
Trương Thịnh Lực cảm thấy khoảng thời gian này, là thời gian vui sướng nhất trong cuộc đời. Năm ngoái quay « Chiến Lang 2 » cũng rất vui, nhưng ngoài niềm vui, vẫn có rất nhiều áp lực đè nặng.
Mà bây giờ « Chiến Lang 2 » đã ngừng chiếu, chào đón hắn, là những lời biểu dương và khen ngợi, là những lời mời từ các đoàn làm phim tới tấp.
Trước đây hắn cũng có thời điểm rạng rỡ như vậy, nhưng lúc đó Trương Thịnh Lực không cảm thấy vui vẻ, mà sau khi trải qua thung lũng, cảm giác lại nổi danh lần nữa, mới là niềm vui thích và hạnh phúc từ tận đáy lòng.
"Lão bà, đợi thêm một năm nữa, kiếm đủ tiền rồi, chúng ta sẽ về kinh thành, mua một căn nhà lớn, có được không?" Trương Thịnh Lực nói.
Trước đây bọn họ có nhà ở kinh thành, chỉ là sau đó Trương Thịnh Lực trong thời gian dài không có vai diễn, chi tiêu ở kinh thành lại quá lớn, liền bán căn nhà ở kinh thành, trở về quê nhà Cầm Đảo.
Mặc dù bán nhà là hành động bất đắc dĩ, nhưng kinh thành, thủy chung là trung tâm của Bân quốc.
Nơi đó, mới là nơi Trương Thịnh Lực tha thiết muốn đến.
Trương thái thái nghe vậy ngẩn ra, nói: "Còn muốn đến kinh thành sao?"
Trương Thịnh Lực ôm thê tử, gật đầu một cái, nói: "Đi, Cầm Đảo cũng rất tốt, nhưng không phải là trung tâm của làng giải trí, đến kinh thành mới có thể có sự phát triển tốt hơn, bộ « Chiến Lang 2 » này kiếm được mười triệu, chờ ta kiếm thêm một năm nữa, sẽ mua nhà ở kinh thành, lớn hơn căn nhà trước kia của chúng ta!"
Nhìn trượng phu hăm hở, Trương thái thái khẽ cười, gật đầu nói: "Được."
Nàng khẳng định vẫn muốn ở lại Cầm Đảo, dù sao đã sống ở đây nhiều năm, công việc của nàng cũng ở Cầm Đảo, nhưng vì trượng phu, nàng có thể theo hắn về kinh thành.
Đương nhiên, đây cũng là quyết định dựa trên việc trượng phu có thể kiếm được rất nhiều tiền, cho dù nàng không làm việc, cũng đủ để duy trì cuộc sống gia đình.
Ví dụ như nửa năm nay trượng phu quay « Chiến Lang 2 », tiền cát-xê cộng thêm một số tiền chia hoa hồng sau này, đã lên tới mười triệu, số tiền này nàng làm việc vài chục năm cũng không kiếm được.
"Trước đây khi quay phim ở Phi Châu, Đàm tổng nói với ta, sau này còn có những dự án như thế này, với trình độ đạo diễn và biên kịch của Đàm tổng, khẳng định còn có thể hot, cũng sẽ không bạc đãi ta, chờ ta hai ngày nữa về kinh thành, tìm Đàm tổng hỏi một chút về tình hình phim mới, trước đảm bảo bên phía Đàm tổng không chậm trễ, ta sẽ nhận thêm kịch bản khác." Trương Thịnh Lực cười nói, trong mắt phảng phất có ánh sáng.
"Bây giờ tiền cát-xê của ta tăng mạnh, một số đoàn làm phim mời ta ra giá cũng đến tám con số, bất quá không thể tham cái lợi trước mắt, làm chậm trễ tiền đồ sau này, kịch bản vẫn phải chọn thật tốt, phim rác không bao giờ diễn nữa." Trương Thịnh Lực nói.
Trước kia khi Trương Thịnh Lực không có dự án, hắn nhận một số phim rác, cũng là vì kiếm sống.
Nhưng đó là bất đắc dĩ, càng bởi vì trải qua thung lũng cuộc đời, càng biết quý trọng cục diện tốt đẹp trước mắt, vô luận như thế nào, Trương Thịnh Lực cũng sẽ không nhận thêm phim rác nữa, tiền từ từ kiếm, xây dựng được danh tiếng rồi, không sợ không kiếm được tiền.
Trương thái thái ôm eo trượng phu, tựa mặt vào l·ồ·ng n·g·ự·c hắn, nói: "Đúng vậy, Đàm tổng là quý nhân của ngươi, chúng ta không thể có lỗi với hắn, ngươi về kinh thành, có thời gian mời hắn ăn một bữa cơm, không cần quá sang trọng, chỉ là bày tỏ chút lòng thành của chúng ta."
Trương Thịnh Lực cười một tiếng, gật đầu nói: "Ta biết, chỉ là Đàm tổng là người bận rộn, trong đoàn làm phim bận rộn, trở lại công ty còn bận hơn, đến lúc đó ta xem thời gian."
"Được." Trương thái thái gật đầu cười.
Hai người đi tới trước ghế sofa ngồi xuống, Trương Thịnh Lực thấy tủ rượu phòng khách, nhìn về phía thê tử, nói: "Lão bà, cha ta không phải thèm những chai rượu này của ta sao? Ngươi lần sau về nhà mẹ đẻ, đem những chai rượu này cho ông ấy."
Trương thái thái ngẩn ra, nói: "Những chai rượu này ngươi không cần nữa?"
Trương thái thái biết rõ, mấy năm nay trượng phu buồn bã thất bại, thường xuyên uống rượu, rượu trong tủ là bảo bối của hắn, trước kia cha muốn mấy chai, hắn đều khéo léo từ chối, bây giờ xảy ra chuyện gì? Lại để cho nàng mang toàn bộ đi?
Trương Thịnh Lực nâng chén trà lên uống một ngụm nước ấm, nói: "Trước đây khi quay « Chiến Lang 2 », ta cảm thấy thân thể và gân cốt có chút rệu rã rồi, Đàm tổng cũng đề nghị ta sau này bớt hút thuốc uống rượu, bây giờ ta đã cai thuốc, vừa vặn rượu cũng không uống nữa, cha ta muốn những chai rượu này, vậy thì đưa hết cho ông ấy, đúng rồi, ngươi nói với ông ấy, đừng uống nhiều, thỉnh thoảng uống một chút, uống nhiều không tốt cho sức khỏe."
Đều nói tiền là mật của đàn ông, bây giờ sự nghiệp có nhiều khởi sắc, cả người Trương Thịnh Lực toát ra sự tự tin nồng đậm, khi nói chuyện cũng tự tin hơn so với trước đây.
Trương thái thái gật đầu cười, nói: "Được, ta nói với ông ấy."
Kinh thành, tòa cao ốc công ty giải trí Thôi Xán.
Hôm nay trong công ty giải trí Thôi Xán rất náo nhiệt, bởi vì lãnh đạo công ty phát lì xì cho mọi người.
Mỗi người đều có bao lì xì, nhân viên xin nghỉ chưa tới, đến chỗ lãnh đạo chủ quản để nhận.
Toàn bộ công ty có gần ba ngàn người, tự nhiên không phải ông chủ tự mình phát lì xì, nếu không quá mệt mỏi.
Các bộ phận cử người đi bộ phận tài vụ nhận bao lì xì, sau đó do tổng thanh tra ngành, chủ quản tiến hành phát lì xì, bao lì xì được thiết kế đặc biệt, bìa viết "Chiến Lang 2, đại cát đại lợi."
Đại đa số trong bao lì xì, đều là hai trăm đồng, trong đó nhân viên ngành điện ảnh nhiều hơn một chút, mỗi bao lì xì là một nghìn đồng. Nhân viên trong đoàn làm phim « Chiến Lang 2 », mỗi người năm mươi nghìn đồng. Nhân viên chủ chốt của « Chiến Lang 2 », mỗi người mười nghìn đồng.
"Ông chủ hào phóng."
"Cảm tạ lão bản!"
"Ông chủ uy vũ!"
"Công ty vạn tuế, ông chủ vạn tuế!"
Tiếng hoan hô trong công ty liên tiếp, toàn bộ công ty tràn đầy không khí vui sướng.
Đối với các nhân viên mà nói, hai trăm đồng không đáng là bao, chủ yếu là không khí này. Một công ty ưu tú, nhất định có sự gắn kết, chính sự gắn kết này giúp công ty phát triển tốt hơn, đây là một vòng tuần hoàn tích cực.
Đương nhiên, đối với ngành điện ảnh, bao gồm các nhân viên trong đoàn làm phim « Chiến Lang 2 », số tiền này không ít, mỗi người đều kích động, cũng khiến cho nhân viên các ngành khác không ngừng hâm mộ.
Trong phòng làm việc của Đàm Việt, hắn ngồi sau bàn làm việc, trước mặt bày một bao lì xì thật dày. Làm đạo diễn « Chiến Lang 2 », Đàm Việt cũng nhận được bao lì xì mười nghìn đồng, căng phồng, khiến người ta vui vẻ.
Đàm Việt cầm bao lì xì lên mở ra, đổ ra một xấp tiền giấy màu đỏ, những tờ tiền này đều là mới lấy từ ngân hàng ra, mỗi tờ đều mới tinh, Đàm Việt cười một tiếng, lại nhét những tờ tiền này trở lại.
Hắn nhớ tới trước khi đến Trần Tử Du nói với hắn, muốn đợi sau khi « Chiến Lang 2 » ngừng chiếu, phát lì xì cho mọi người, Đàm Việt còn tưởng rằng chỉ là phát lì xì cho đoàn làm phim « Chiến Lang 2 » hoặc là ngành điện ảnh, không ngờ Trần lão bản hào phóng như vậy, phát lì xì cho toàn bộ nhân viên công ty.
Là người của hai thế giới, Đàm Việt có kiến thức, hắn biết rất nhiều công ty rất có lợi nhuận, nhưng rất ít công ty giống như công ty giải trí Thôi Xán phát lì xì cho nhân viên, đều theo hợp đồng, mỗi tháng trả lương cho nhân viên, hào phóng như Trần lão bản, quả thật tương đối ít thấy.
Nhưng Đàm Việt rất thưởng thức, không phải là sự hào phóng này của Trần Tử Du sao?
Cốc cốc cốc.
Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Đàm Việt nghe tiếng liền biết là Trần Tử Du đến.
Phòng làm việc của hắn, ngoại trừ Trần Tử Du, vẫn chưa có ai không gõ cửa trực tiếp đẩy cửa đi vào, chỉ có Trần Tử Du sẽ trực tiếp đi vào.
Hắn ngẩng đầu nhìn qua, quả nhiên là Trần lão bản sải bước đi vào, bình thường phụ nữ đi bộ, bước chân sẽ nhỏ một chút, lộ ra phong thái thướt tha, nhưng Trần lão bản không giống vậy, đi bộ đều rất dứt khoát.
Trần Tử Du đi tới đối diện bàn làm việc của Đàm Việt, kéo ghế ra ngồi xuống, cười ha ha nói: "Lì xì nhận được chưa? Đã mở ra xem chưa?"
Đàm Việt nói: "Xem rồi, bên trong đều là tiền giấy mới tinh, ông chủ hào phóng."
Đàm Việt cũng theo mọi người trong công ty gọi một tiếng ông chủ hào phóng, khiến cho Trần Tử Du che miệng cười khẽ, sau đó nói: "Ông chủ hào phóng như vậy, phải cảm tạ ông chủ như thế nào? Cảm ơn suông không được."
Đàm Việt cười một tiếng, nhìn giai nhân trước mặt chống cằm, thần khí linh động, nói: "Buổi tối làm cho ngươi mấy món ngươi thích ăn, thế nào?"
Nếu là lúc trước, Đàm Việt làm như thế, thật sự có thể khiến Trần Tử Du hài lòng, nhưng bây giờ hai người qua lại thời gian lâu dài, Trần Tử Du không dễ dàng thỏa mãn như vậy.
Trần Tử Du suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, nói: "Như vậy đi, cuối tuần xem thời tiết, thời tiết tốt, ngươi dẫn ta ra ngoài chơi, a, lần này không đi chỗ lần trước, chuyển sang nơi khác."
"Không thành vấn đề." Đàm Việt cười nói.
"Bất quá tối nay cũng không thể miễn, vẫn phải nấu cơm cho ta." Trần Tử Du hạ lệnh.
"Được." Đàm Việt cưng chiều cười.
Đinh đinh đinh.
Trong lúc hai người nói chuyện, điện thoại di động của Đàm Việt đặt trên bàn làm việc reo lên, hắn cầm điện thoại di động lên nhìn, sau đó bắt máy, đặt điện thoại di động bên tai.
Trần Tử Du nhìn lướt qua màn hình điện thoại, nàng thấy người gọi đến hiển thị là "Chị dâu".
Đối với việc Đàm Việt có một người chị dâu không phải chị dâu, Trần Tử Du biết rõ.
"Chị dâu."
"Em đang ở công ty đây..."
"Không quá bận rộn, hai ngày nay « Chiến Lang 2 » ngừng chiếu, em cũng nghỉ ngơi một chút."
"Cái gì? Chị đến rồi? Đến đâu rồi?"
"Thật sao, sao chị không nói trước với em."
"Được, bảy giờ rưỡi đúng không, em đi đón chị, chị đến trạm gọi điện thoại cho em."
Đàm Việt đặt điện thoại di động xuống, nhìn về phía Trần Tử Du đang mở bao lì xì đếm tiền, trên mặt mang theo chút áy náy, ôn nhu nói: "Tử Du, tối nay không thể ở cùng em, có việc rồi."
Vừa rồi Đàm Việt gọi điện thoại, Trần Tử Du vẫn luôn nghe, cũng nghe được một ít, đặt tiền giấy xuống, rút một tờ khăn ướt từ trên bàn làm việc, vừa lau tay vừa hỏi: "Chị dâu đến?"
Đàm Việt gật đầu, nói: "Đúng vậy, chị dâu em đến kinh thành công tác, em đi đón chị ấy."
Trần Tử Du ném khăn ướt vào thùng rác, nhìn Đàm Việt, nhàn nhạt nói: "Ta cũng phải đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận