Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 948: Dạo chơi 2

**Chương 948: Dạo chơi 2**
Hắn cảm thấy suy nghĩ của mình rất hỗn loạn, mang một dạng đi ra ngoài, vốn dĩ không cần phải chuẩn bị lời dạo đầu đặc biệt, mở miệng là có thể nói. Nhưng đến chuyện muốn xin chụp ảnh chung đơn giản như vậy, lúc này lại không biết nên mở lời thế nào.
"Xem thời gian, sắp đến nơi rồi, trước hết giới thiệu cho chúng ta một chút tình hình xung quanh đi."
Tiếng nói chuyện bên cạnh cắt đứt dòng suy nghĩ của hướng dẫn viên, anh vội vàng nói: "Dĩ nhiên không có vấn đề, còn lại nửa giờ lộ trình, để tôi giới thiệu một chút."
Tiễn Đào "Ừm" một tiếng, gật đầu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hướng dẫn viên thông báo một tiếng, Tiễn Đào đứng lên nói: "Đàm tổng, để hướng dẫn viên giới thiệu cho chúng ta một chút về đập chứa nước Mật Vân đi."
"Được, chắc chắn có rất nhiều người cũng giống như tôi, không quá hiểu rõ nơi này."
Hướng dẫn viên hơi có chút ngượng ngùng đứng dậy.
Đàm Việt nói: "Cho hướng dẫn viên của chúng ta một tràng pháo tay nào."
Trong khoang xe yên tĩnh, rất nhanh liền vang lên tiếng vỗ tay, còn có một vài người đang ngủ mơ màng hồ hồ cũng trợn mắt, không hiểu chuyện gì xảy ra.
"Cảm ơn Đàm tổng." Hướng dẫn viên đè nén sự kích động trong lòng, bắt đầu giới thiệu cặn kẽ: "Chúng ta còn khoảng nửa giờ nữa là đến nơi, chiếm dụng của mọi người mấy phút, tôi xin giới thiệu qua về đập chứa nước Mật Vân. Đây là công trình thủy lợi lớn nhất khu vực Hoa Bắc, do tự chúng ta thiết kế xây dựng, hoàn thành vào đầu tháng 9 năm 1960, tổng sức chứa là 4,3 tỷ mét khối, diện tích mặt nước lớn nhất là 188 km vuông..."
Kích động thì vẫn kích động, nhưng khi quay trở lại lĩnh vực của mình, anh bắt đầu thao thao bất tuyệt, biểu hiện rất chuyên nghiệp. Đầu tiên là giới thiệu cặn kẽ về đập chứa nước Mật Vân, ở giữa còn xen kẽ một vài câu chuyện thú vị.
Điểm lợi hại của hướng dẫn viên thâm niên chính là ở chỗ này, có thể kết hợp những số liệu và nội dung phong cảnh khô khan vào trong câu chuyện, giới thiệu cho những du khách lần đầu tới đây.
Một vài người đang mơ màng trên xe, sau khi nghe hướng dẫn viên giới thiệu, rất nhanh đã tỉnh táo, tập trung tinh thần lắng nghe, so với nghe giảng trên lớp còn nghiêm túc hơn.
Trần Tử Du ghé sát tai Đàm Việt, nhẹ nhàng nói: "Hướng dẫn viên này thật thú vị, nói rất hay."
Đàm Việt gật đầu đồng ý, những tài liệu tương quan anh tra cứu trên máy tính đều là thông tin cơ bản, còn những câu chuyện phía sau thì anh không hề hay biết.
Hướng dẫn viên nghiêng đầu nhìn cảnh sắc bên ngoài, nói: "Chúng ta còn khoảng mười phút nữa là đến nơi, đến nơi rồi tôi sẽ giới thiệu cặn kẽ hơn cho mọi người."
Không biết ai đó hô một tiếng "Tốt", trong khoang xe lại một lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
"Cảm ơn mọi người! Cảm ơn!"
Hướng dẫn viên nhìn Đàm Việt đang vỗ tay, cảm thấy cơ hội đã đến, hít sâu một hơi, nói: "Đàm Việt lão sư, ngài có thể cho tôi xin chữ ký được không?"
"Ký tên thì dĩ nhiên là được, nhưng mà ——" Đàm Việt dừng một chút rồi nói: "Nhưng phải đợi đến khi kết thúc chuyến du lịch đập chứa nước Mật Vân hôm nay. Nếu như anh giới thiệu tốt, không chỉ có thể xin chữ ký mà còn có thể chụp ảnh chung, Phạm lão sư và Mã lão sư cũng sẽ đồng ý. Nếu như không hay, thì có lẽ chỉ có chữ ký thôi."
"Chuyện này cứ giao cho tôi, đảm bảo sẽ khiến cho mỗi một người đến đây hôm nay chơi đùa thật rõ ràng, thật vui vẻ."
Không ít người trên xe đều bật cười, bọn họ đều biết Đàm Việt không có việc gì thường thích nói đùa.
Đương nhiên, làm hướng dẫn viên nhiều năm như vậy, năng lực nhìn mặt mà nói chuyện thì vẫn có. Anh cũng biết Đàm Việt đang nói đùa. Sau khi trở lại chỗ ngồi, khóe miệng không khống chế được mà cong lên, nói hai mươi phút đồng hồ không đổ mồ hôi, đến câu nói cuối cùng trên trán mồ hôi đã lấm tấm. Anh không ngờ mình còn có thể nhận được chữ ký của Đàm Việt, còn có thể chụp ảnh chung với nhiều minh tinh như vậy.
Coi như không muốn xin chữ ký, thì hôm nay anh cũng sẽ phát huy toàn bộ thực lực của mình, thể hiện thật tốt trước mặt thần tượng.
Xe buýt đi qua một đường hầm, hướng dẫn viên đúng lúc giới thiệu: "Đây chính là đường hầm Nhị Đạo Hà, trạm dừng chân đầu tiên của chúng ta chính là đài quan cảnh Bạch Hà Loan."
Xe buýt dần dần dừng lại, những hành khách trên các xe khác cũng dần dần tỉnh lại, lần lượt xuống xe.
Tiễn Đào mượn loa phóng thanh của hướng dẫn viên, nói: "Hôm nay không có yêu cầu cứng nhắc nào cả, mọi người có thể đi theo hướng dẫn viên, cũng có thể tự mình đi dạo xung quanh. Nơi này rất lớn, đến mỗi một điểm phong cảnh chúng ta cũng sẽ dừng lại một thời gian, sau đó sẽ đi đến điểm tiếp theo."
Dứt lời, mọi người bắt đầu thảo luận.
"Tự mình đi chơi hay là đi cùng mọi người?"
"Trạm đầu tiên, hay là cứ đi theo mọi người trước đã, xem tình hình thế nào rồi tính. Tôi vừa mới nghe những người trên xe đầu tiên nói hướng dẫn viên này rất được."
"Nghe cậu, chúng ta xem thử thế nào."
Rất nhiều người đều có cùng suy nghĩ này, vì vậy ở điểm phong cảnh đầu tiên, tất cả mọi người đều cùng nhau đi tham quan.
Hướng dẫn viên đeo loa phóng thanh lên, nói: "Nơi này được gọi là đài quan cảnh Bạch Hà Loan, mọi người có thể nhìn sang bên trái trước, nó được mệnh danh là phiên bản 'Móng Ngựa Loan' của quốc gia chúng ta. Rất dễ hiểu, hình dáng của nó giống như móng ngựa."
Sau khi mọi người xem xong, hướng dẫn viên tiếp tục giới thiệu: "Bên tay phải là quốc lộ treo vách đá dựng đứng, rất hùng vĩ."
Tham quan xong điểm phong cảnh đầu tiên, điểm dừng chân thứ hai là cầu lớn Hắc Long Đàm. Nơi này có thể nhìn thấy kỳ sơn dị thạch, đáng tiếc là thời gian này không thể chiêm ngưỡng cảnh mặt trời lặn tuyệt đẹp ở thung lũng.
Sau đó, mọi người lại đi đến điểm phong cảnh thứ ba.
Trong suốt quá trình tham quan, tất cả mọi người đều đi cùng nhau. Những người muốn đến xem tình hình trước, đã bị sức hút của hướng dẫn viên hấp dẫn. Ban đầu cứ nghĩ đi chơi chung thế này sẽ bị hạn chế tự do, không thể tùy ý đi dạo, bây giờ mới phát hiện hình như cũng rất thú vị.
Mặt trời không biết từ lúc nào đã lên đến đỉnh đầu, giờ nghỉ trưa đã đến, xe buýt đưa mọi người đến khu nhà trọ, chuẩn bị ăn trưa và nghỉ ngơi.
Lộ trình đều đã được lên kế hoạch từ trước, trong nhà trọ cũng đã có người chuẩn bị cơm trưa.
Mọi người nghỉ ngơi sơ qua rồi bắt đầu dùng bữa.
Bữa trưa rất phong phú, còn cố ý mời mấy đầu bếp đến nấu cơm.
Công ty giải trí Thôi Xán, ở phương diện phúc lợi nhân viên từ trước đến nay rất hào phóng.
Lần này là cố ý ăn mừng «Mùa Dài Đằng Đẵng» đạt được thành tích tốt, nên càng làm tốt hơn.
"Có mệt không?" Đàm Việt ôn nhu hỏi.
Trần Tử Du vui vẻ trả lời: "Không mệt chút nào."
Cùng người mình yêu đi du ngoạn, sao có thể mệt được chứ?
Đàm Việt gắp cho Trần Tử Du những món cô thích ăn.
Một lát sau, Đàm Việt đứng lên, nói: "Chuyến du lịch đập chứa nước Mật Vân hôm nay cũng là lần đầu tiên công ty chúng ta thử dùng hình thức này để tổ chức tiệc ăn mừng. Nếu như mọi người thích, sau này có thể làm như vậy."
"Được!"
"Tôi thích như vậy, so với việc ngồi cùng nhau ăn cơm uống rượu thì tốt hơn nhiều."
Tất cả mọi người đều hưởng ứng.
Đàm Việt tiếp tục nói: "Nhờ sự cố gắng chung của tất cả mọi người, «Mùa Dài Đằng Đẵng» đã đạt được thành tích vô cùng tốt. Hôm nay, chúng ta hãy lấy trà, đồ uống thay rượu, cùng nhau nâng ly."
"Chúc mừng tỷ suất người xem phá 5!"
"Cạn ly!"
Hướng dẫn viên ngồi trong đám người, trên đường đi mới biết, hôm nay những người đến đây đều là người của đoàn làm phim «Mùa Dài Đằng Đẵng», không khí rất náo nhiệt, anh cũng cùng nâng ly chúc mừng. «Mùa Dài Đằng Đẵng» là bộ phim mà anh đã xem từ đầu đến cuối, vô cùng yêu thích.
"Hôm nay mọi người cứ ăn uống vui chơi thoải mái, tận hưởng hết mình!"
Mặc dù không có rượu, nhưng bầu không khí vô cùng náo nhiệt. Mọi người đi du lịch cùng nhau, quan trọng là không khí, đương nhiên có cảnh đẹp thì càng tốt.
Bữa trưa kéo dài gần một giờ đồng hồ.
Buổi chiều, dưới sự hướng dẫn của hướng dẫn viên, mọi người tiếp tục tham quan cảnh sắc của đập chứa nước Mật Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận